Lần này, Hoắc Thiếu Dực cũng mặc cơ thể hơi nhũn ra, anh không biết lấy đâu ra sức lực rất lớn, đẩy phắt cô thư kí khiến người ta ghê tởm kia ra.
"Hoắc tổng...!á..." Cô gái kia cứ tưởng dụ được vị tổng giám đốc này uống chút thuốc kích thích kia thì mọi chuyện sẽ như cô ta mong muốn, nhưng nào ngờ quần áo của Hoắc Thiếu Dực cô ta còn chưa kịp cởi thì đã bị đạp văng ra ngoài.
Lần này Hoắc Thiếu Dực đạp rất mạnh, cô ả kia dù sao cũng chỉ là một cô gái, dáng người mảnh khảnh thướt tha của phái nữ, sao có thể chịu nổi một đòn này của anh.
Cô ta cảm thấy phần bụng mình đau xót, nếu có thể chắc cô thư kí này đã bị đạp đến hộc máu tại chỗ rồi.
Anh đưa tay lấy điện thoại gọi cho trợ lí, sau đó còn kêu bảo vệ lên, bây giờ cơ thể anh không tốt lắm, vẫn là cần người giải quyết cô ả này.
Cô gái kia biết mình quyến rũ không thành công, cắn răng rồi đứng dậy, đang mặc quần áo muốn chạy ra ngoài thì đã bị trợ lí và bảo vệ xông vào túm được.
Trước đó Hoắc Thiếu Dực đã xem qua chiếc điện thoại được để phía bên kia đã chụp lén ảnh, anh đanh mặt lại nhìn số ảnh đó đã được gửi đi một cách tự động.
Lần này không cần phải dấu diếm nữa, vì người nhận ảnh chính là Hoắc Triết Vĩ.
Cô ả này là người của hắn ta, Hoắc Triết Vĩ đúng là giỏi, hay cho một kẻ hay dùng mưu hèn kế bẩn sống qua ngày.
Hoắc Thiếu Dực lạnh mặt, anh đã qua coi thường loại người như thế này rồi, đúng là chuyện gì cũng có thể làm được, hèn hạ.
Nếu là trước đây anh có thể chẳng thèm suy nghĩ gì đến, lướt qua mấy tấm ảnh kia, nhìn cả người cô ả trần trụi chỉ còn bộ đồ lót, còn mình thì bị cô ta đè lên, tay cô thư kí đó còn đang vươn lên, muốn cởi cúc áo của anh.
Hoắc Thiếu Dực còn bị bỏ thuốc, khuôn mặt anh lúc đó đỏ bừng lên, nhìn sao cũng thấy mờ ám.
Anh xiết chặt chiếc điện thoại trong tay, dạo gần đây Thẩm Anh Vi mang thai nên tâm trạng lên xuống có phần thất thường, anh rất sợ chuyện này sẽ kích thích đến cô, sẽ khiến cô sinh ra chán ghét sau đó mối quan hệ mới hòa hoãn chưa được bao lâu của hai người lại rơi vào bế tắc.
Trợ lí đứng một bên, nhìn cô thư kí đã bị bên ngoài mua chuộc kia đang gần như trần truồng bị bảo vệ ấn cho nằm bệt trên đất, trong lòng anh ta không khỏi chán ghét ra mặt.
Tiện tay chụp hai tấm ảnh này của cô ta, biết đâu sau này lại có chỗ dùng.
Đúng là ngu ngốc mà, đắc tội với Hoắc tổng thì cô ta còn đường mà sống sao.
Bây giờ cô ta bị mua chuộc đương nhiên sẽ nhận được lợi ích từ bên ngoài, nhưng Hoắc tổng là người thù dai lại có thủ đoạn, có quyền thế, cô ả này là một quân cờ ngu xuẩn của phe bên kia, cũng chẳng biết nghĩ quẩn thế nào lại tự đâm đầu vào chỗ chết.
Chậc...!
Hoắc Thiếu Dực nhìn qua một chút, kêu trợ lí giải quyết chuyện còn mình thì vào phòng nghỉ bên trong thay quần áo và tắm nước lạnh, ngoài Thẩm Amh Vi ra, anh sẽ không đụng vào bất kì cô gái nào khác, không biết Hoắc Triết Vĩ lấy tự tin đâu ra mà hạ thuốc anh nữa.
Nhưng những tấm ảnh đó đã rơi vào tay Hoắc Triết Vĩ, anh tự hiên hiểu cái tên này muốn cá chết lưới rách một lần, cộng thêm cả việc năm xưa anh ép Thẩm Anh Vi phải gả cho mình, ép nhà họ Thẩm và nhà họ Lương phải hủy hôn ước, chuyện này sớm hay muộn cũng bị Hoắc Triết Vĩ nắm lấy để hạ bệ anh.
Nhưng anh không sợ dư luận, anh làm chủ Hoắc thị lâu như thế, để cho tập đoàn này phát triển đến ngày nay, anh cũng là một người có đủ thủ đoạn.
Tuy nhiên anh lại sợ Thẩm Anh Vi sẽ chán ghét anh, anh sợ cô sẽ không tin tưởng lời giải thích của anh...
Giống với những gì Hoắc Thiếu Dực suy nghĩ, khi anh vừa cầm lấy điện thoại đã thấy tin nhắn của Hoắc Triết Vĩ nhảy lên.
Hoắc Triết Vĩ buông lời cười nhạo và uy hiếp anh, nói rằng sẽ công bố chuyện này cho cả thiên hạ biết.
"Hoắc Thiếu Dực, tôi căm ghét anh đến tận xương tủy, anh cứ chờ đó, tôi đã nói sẽ đá anh xuống thì nhất định sẽ làm được."
Hoắc Thiếu Dực không quan tâm hắn ta, nếu hắn ta có thể làm được thì nhiều năm qua đã chẳng lúc nào cũng bám lấy anh để nói miệng chứ chẳng dám làm gì.
Lát sau, trợ lí đã mang điện thoại đến cho anh xem bài Hoắc Triết Vĩ vừa mới đăng.
[Tổng giám đốc Hoắc của Hoắc thị đã có vợ rồi nhưng lại ngoại tình với thư kí ngay trong phòng làm việc.
(Hình ảnh).
(Hình ảnh).
(Hình ảnh)]
[Tin nóng: Hoắc tổng và Thẩm tiểu thư kết hôn là do một bên ép buộc, một bên không tình nguyện.
Trước đó Thẩm tiểu thư và Lương thiếu gia là hôn phu hôn thê, tuy nhiên Hoắc tổng ra tay chia rẽ mối quan hệ của hai người họ, sau đó bức ép Thẩm tiểu thư gả cho mình.]
Từ trước đến nay Hoắc thị luôn là sự hiện diện luôn được người ta chú ý, mà vị tổng giám đốc Hoắc cao ngạo lạnh lùng với khuôn mặt tuấn tú càng khiến người khác phải quan tâm nhiều hơn.
Tin tức vừa được tung ra đã khiến cho dân tình xôn xao.
Bức ảnh đó chụp rất rõ khuôn mặt của Hoắc Thiếu Dực, dù có người muốn cãi rằng đó không phải là anh thì cũng không biết phải cãi thế nào.
Lầu 1: Ôi má ơi, tôi cứ nghĩ vị Hoắc tổng này lạnh lùng lắm, hóa ra toàn là thể hiện cho thiên hạ nhìn.
Lầu 2: Đàn ông đã có vợ rồi mà còn ngoại tình, tôi khinh.
Lầu 3: Tôi từng nhìn thấy vị Hoắc phu nhân đó rồi, cô ấy đẹp lắm.
Đã cưới được một người đẹp như thế mà còn lang chạ ở bên ngoài, đúng là đồ tồi.
....
Cư dân mạng thích nhất là những drama của giới hào môn, việc của Hoắc Thiếu Dực lập tức được đẩy lên cao, người người nhà nhà vào ném đá.
Tổng công ti của Hoắc thị cũng lung lay không ít, bị người qua đường thỉnh thoảng lại vào trang của công ti để nói này nói nọ, bộ phận quan hệ công chúng của công ti chỉ có thể làm việc hết công suất.
Hoắc Thiếu Dực bị người ta mắng đến không ra gì, anh biết việc này nhất định gây ra sóng gió không nhỏ, mấy lão cổ đông lớn của công ti đã sớm nhìn vị trí của anh như hổ rình mồi.
Tâm tư mấy lão già đó là gì, đừng tưởng anh không biết.
Vậy anh chỉ có thể nhân dịp này để tẩy rửa một lượt, mấy người đó cũng đã đến lúc nên cuốn xéo rồi.
Anh ngồi trong phòng làm việc, dặn dò trợ lí vài thứ, đúng lúc này điện thoại của anh vang lên, là ba gọi.
Hoắc lão gia từ lúc để anh thừa kế Hoắc thị đã không còn nhúng tay vào chuyện công ti nữa, lần này ông gọi tới cũng chỉ để hỏi thăm chứ không có ý định ra tay giúp đỡ.
Theo ý ông, chuyện của con cái nên tự giải quyết, sau này nếu ông không còn, Hoắc Thiếu Dực cũng chỉ có thể tự làm việc một mình, ông không thể theo giúp mãi được.
Chỉ hỏi thăm qua một lượt, Hoắc lão gia nghĩ chỉ đến khi con trai ông không cầm cự được nữa thì ông mới đưa tay ra.
Nghe mọi chuyện qua lời kể của con trai, ông đương nhiên sẽ tin tưởng lời kể của Hoắc Thiếu Dực.
Con trai ông không có ý phải lừa gạt ông cả, còn về phần Hoắc Triết Vĩ, đúng là muốn tiền muốn quyền đến điên rồi, cái gì cũng dám làm.
Thế nhưng không nghĩ tới mình có bản lĩnh đó không.
Lúc đầu ông còn hơi chú ý đến nhà em trai mình, nhưng sau này Hoắc Triết Vĩ ngày càng quá đáng, chút tình cảm cuối cùng của ông cũng bị tên đó mài mòn hết.
Chung quy vẫn là con trai ông quan trọng hơn, nếu như Hoắc Triết Vĩ biết điều thì nên đi nhờ cậy Hoắc Thiếu Dực chứ không phải đối đầu với anh khắp nơi.
Hoắc Thiếu Dực nghe điện thoại xong, anh phát hiện thế mà nãy giờ Thẩm Anh Vi không gọi điện cho mình.
Dạo này cô ở nhà khá rảnh rỗi nên thường thích đi dạo những diễn đàn trên mạng để xem tin tức.
Chuyện này đều bị mọi người chú ý rồi, không lí nào mà cô lại không biết.
Thế là Hoắc Thiếu Dực không nghĩ ngợi nhiều, lập tức lấy điện thoại gọi cho cô.
Nhưng gọi đến mấy cuộc đầu dây bên kia vẫn không nhấc máy, chỉ có âm thanh máy móc của tổng đài vang lên làm Hoắc Thiếu Dực cảm thấy vô cùng buồn bực.
Anh lập tức gọi điện cho bác Trương.
"Thiếu gia ạ?"
"Vi Vi đâu rồi?"
"Thiếu phu nhân đang ở thư phòng trên lầu hai, thiếu gia..."
Bác Trương hiển nhiên cũng đã xem tin tức kia, lúc nhìn thấy tấm ảnh đó, bác ấy chỉ thấy không thể tin nổi.
Là ai dám bịa đặt sinh sự, thiếu gia nhà ông, ông nhìn từ nhỏ lớn lên, là người quân tử liêm chính, trừ một số việc không được quân tử cho lắm thì ông vẫn rất tin tưởng nhân phẩm của anh.
Thêm vào đó anh còn rất thương yêu chiều chuộng cô vợ nhỏ trong nhà, sao có chuyện hoang đường như vậy được.
"Cô ấy đã xem tin tức chưa?"
"Thiếu phu nhân đã xem qua rồi, nhưng tôi thấy cô ấy không có phản ứng gì lớn, chỉ nói muốn đến thư phòng xem sách gì đó, nói tôi không cần đi theo."
Hoắc Thiếu Dực nhíu mày, kêu bác Trương đưa điện thoại cho Thẩm Anh Vi.
Trực giác của anh cho anh biết, bây giờ tâm trạng của Vi Vi nhà anh đang không tốt lắm, anh liệu mà xem sao rồi làm.
Bác Trương gõ cửa thư phòng một lúc mới có người ra mở, Thẩm Anh Vi nghe vậy liền cầm điện thoại trong tay bác ấy.
Anh vừa định nói gì đó thì đã nghe thấy cô gái nhỏ nói.
"Thiếu Dực, em muốn về nhà ở mấy ngày."