Cùng Tổng Tài Daddy Cưng Chiều Mẹ


Lúc này, Lâm Thúy Vân đến hai chân cũng không thể khép lại được, cô ấy cũng đến quỳ?
Lục Mặc Thâm nhìn thấy hai chân cô run rẩy, dáng đứng còn chẳng vững, cảm thấy hơi buồn cười.

Anh ta trực tiếp bước tới bế cô ấy lên, rồi đưa vào phòng tắm đế tắm rửa.

Lâm Thúy Vân khó chịu đuổi anh ta ra ngoài, chuẩn bị tắm.

Lục Mặc Thâm đang định gọi đồ ăn sáng cho cô, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng bước chân vừa gấp gáp vừa lộn xộn.

“Cộc cộc cội”
Ngay sau đó, tiếng gõ cửa nhanh chóng vang lên “Thúy Vân, Thúy Vân, Lâm Thúy Vân! Có chuyện rồi!”
Có chuyện rồi?
Lục Mặc Thâm quay đầu liếc nhìn Lâm Thúy ‘Vân vẫn đang tắm trong phòng tắm, trực tiếp đẩy cửa bước ra ngoài Vừa nhìn liền phát hiện đạo diễn Lưu và vài trợ lý đang gõ cửa phòng bên cạnh với vẻ vô cùng lo lắng Căn phòng đó là phòng của Lâm Thúy Vân.

“Chuyện gì vậy?”
Đạo diễn Lưu sửng sốt, vừa quay đầu lại thì phát hiện giáo sư Lục ở phòng kế bên, ông ta hoảng sợ đứng thẳng người Ông ta gãi gãi sau đầu, chán nản vô cùng: “Giáo, giáo sư Lục, thực xin lỗi, ồn đến anh rồi”

“Tôi hỏi có chuyện gì vậy?”
“Chính là đêm qua có vẻ như một tên trộm đã lẻn vào phòng nhiếp ảnh gia của chúng tôi, điều kỳ lạ là không có đồ vật có giá trị nào bị mất, nhưng cuộn phim mà Lâm Thúy Vân chụp hình như bị lấy mất rồi”
Đạo diễn Lưu nói đến đây, vẻ mặt vô cùng buồn khố: “Chúng tôi muốn nhân cơ hội Lâm Thúy Vân vẫn còn ở đây, muốn cô ấy tìm cách chụp bù cuộn mới”
‘Sau khi nghe những lời này, biểu tình trên mặt của Lục Mặc Thâm có chút không vui Da đầu của đạo diễn Lưu tê dại.

Xong rồi, lần này trước mặt mình là Boss lớn thật sự đó, nếu đắc tội anh ta thì bản thân cũng đừng mong có thể lăn lộn trrong ngành này nữa Đạo diễn Lưu cứ thế đứng ở cửa toát mồ hôi lạnh, bộ dạng chỉ muốn tìm cái lỗ đế chui vào.

Lục Mặc Thâm nhìn chăm chăm ông ta hồi lâu, sau đó nói: “Ông về trước đi, bây giờ cô ấy đang tắm”
“Ồ… hả?”
Đạo diễn Lưu sửng sốt.

“Không nghe hiểu tiếng quốc ngữ?”
“Không phải, không phải, chúng tôi lập tức về ngay”
Nói xong, ông ta dẫn theo vài nhiếp ảnh gia cùng trợ lý xoay người vội vàng rời đi.

Mấy người vừa đi vừa nhìn nhau khi, giao tiếp bằng mắt: Giáo sư Lục nói răng Lâm Thúy Vân đang tắm?
Chẳng trách lúc nấy gõ cửa lâu như vậy cũng không ai mở cửa.

Cảm thấy Lâm Thúy Vân không ở trong phòng của cô ấy!
Xem ra điệu nhảy mà Lâm Thúy Vân nhảy vào đêm qua đã thực sự mê hoặc một trong bốn thiếu gia của thủ đô – giáo sư Lục!
Nếu bọn họ không đoán sai, hai người bọn họ tối hôm qua hẳn là ở trong phòng của giáo sư Lục.

Sau khi đi xuống tầng, đạo diễn Lưu đưa tay ra gõ lên trán của từng nhiếp ảnh gia: “Nhìn mấy đồ vô dụng các người, đến một cuộn phim cũng không giữ được, mấy người còn có ích gì nữa?”
“Bây giờ Lâm Thúy Vân đã leo lên người Boss lớn rồi, chính là thành bảo bối đó!”
“Nếu cô ấy không muốn chụp bù, vậy thì hai người chờ đến tiền đi!”
Những lời này khiến hai nhiếp ảnh gia sợ đến mặt trắng bệch: “Đạo diễn Lưu, bây giờ chúng ta phải làm gì?
“Làm gì? Tôi cũng muốn biết phải làm gì! Nếu như hai người liên lụy đến tôi thì không xong với tôi đâu!”
Đạo diễn Lưu đang định quay người đi thì đột nhiên bị người khác huých vào vai một cái: “Này, đi đường không có mắt à…nữ thần Lê, sao cô lại ở đây?
Đạo diễn Lưu định mở miệng mảng người, nhưng sau khi nhìn rõ mặt của người đó, mắt ông ta sáng lên Lê Duyệt Tư đưa tay đỡ bả vai, cô ấy tháo kính râm xuống, vẻ mặt rất kinh ngạc: “Ừm, đạo diễn Lưu trùng hợp thật đấy, tôi là người đại diện hình ảnh cho danh lam thẳng cảnh này, mấy hôm nay đến đây để ký hợp đồng”
Đạo diễn Lưu thấy Lê Duyệt Tư có vẻ tâm trạng tốt nên bắt đầu trò chuyện với cô ấy.


Lê Duyệt Tư tùy tiện nói vài câu, nhanh chóng chuyển về đúng chủ đề: “Vừa rồi thấy bộ dạng nhíu mày phiền muộn của ông, có phải gặp chuyện gì phiền phức?”
Đạo diễn Lưu thở dài một hơi, kể rõ chuyện cuộn băng Lâm Thúy Vân chụp bị mất cắp.

Còn đề cập rất mơ hồ về việc Lâm Thúy Vân có thể có mối quan hệ không rõ ràng với giáo sư.

Lục Trên mặt Lê Duyệt Tư không có biểu tình gì, cô ấy chỉ cười nói: “Thế này đi, mấy ngày nay tôi đều ở đây.

Nếu người mới của ông không muốn chụp lại thì ông có thể tìm tôi, coi như giúp ông một chuyện!”
“Thật sao? Vậy thì quá “Khi nào ông chụp bù?
Đạo diễn Lưu nhìn đồng hồ trên tay: “Chắc là buổi chiều”
“Được, vậy lúc đó tôi sẽ đứng cạnh quan sát, xem có thể giúp đỡ được gì không”
Đạo diễn Lưu vội vàng gật đầu: “Được được được, cám ơn nữ thần!”
Khi đạo diễn Lưu và đoàn của ông ta vui vẻ quay người rời đi, nét mặt của Lê Duyệt Tư dân dần tối sầm lại Đúng lúc này, cách đó không xa một người phụ nữ gầy gò chạy tới: “Duyệt Tư, tất cả đã chuẩn bị xong rồi”
Thần kinh của Phó Hoàng Lan gần đây có chút bất thường.

Nghe nói xảy ra chuyện gì đó ở thành phố Ninh Lâm, bị dọa thành bộ dạng thế này.

Thế nên chỉ trong thời gian ngắn, cậu ấy đã gầy đi bao nhiêu, người cũng trở nên không bình thường, nghỉ thần nghỉ quỷ.

Không khó để Lê Duyệt Tư đoán ra chuyện này chắc chắn liên quan đến Lâm Thúy Vân hoặc Tô Kim Thư hai đứa tiện nhân ấy.


Vì vậy, cô ấy trữ tiếp đối một trợ lý mới, nhưng với chuyện thu thập Tô Kim Thư và Lâm Thúy Vân, cô ấy nhất định không lùi bước.

Chỉ cần có cơ hội, cô ấy sẽ mạnh mẽ nắm lấy, không bao giờ để tuột mất.

“Ông nói cái gì, cuộn phim bị mất cắp?”
Lâm Thúy Vân sững sờ nhìn đạo diễn Lưu “Làm sao có chuyện này, tại sao chỉ có cuộn phim của tôi bị mất?”
Đạo diễn Lưu cũng có chút lúng túng, ông ta lắc đầu: “Có lẽ tên trộm đó tiện tay lấy.

Chúng tôi không rõ lắm, nhưng chuyện cũng xảy ra rồi, Thúy Vân, hay là cô giúp tôi chụp bù được không?”
Lâm Thúy Vân cau mày: “Đạo diễn Lưu, ông cũng biết đó, tôi cũng mắc chứng sợ độ cao, địa điểm chụp của chúng ta là rìa vách núi.

Sau buổi chụp ngày hôm qua, chân tôi mềm oặt rồi, ô muốn tôi đến đó lần nữa..”
Đạo diễn Lưu thấy Lâm Thúy Vân có vẻ không vui nên nhanh chóng chuyển mục tiêu sang Tô Kim Thư: “Kim Thư, nếu không thì cô giúp tôi thuyết phục đi, đây thực sự là chuyện ngoài ý muốn, không ai muốn xảy ra chuyện thế này cả Hay là tôi quay về xin đoàn phim thưởng gấp đôi cho Thúy Vân, cô nghĩ sao?”
Tô Kim Thư nhìn Lâm Thúy Vân: “Tôi tôn trọng mong muốn cá nhân của cô ấy”
Lâm Thúy Vân vô tội đảo mắt, hậm hực nói: “Mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi, nói thêm cũng v dụng, tôi sẽ phối hợp với mọi người chụp lại vậy..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận