“Anh à, nếu cô ấy là người bình thường như vậy, tại sao anh lại bảo vệ cô ấy như thế chứ?”
Tô Duy Nam ngẩng đầu lên, và dường như có một dòng chảy ngầm trào dâng trong đôi mắt quyến rũ ấy: “Bởi vì khi anh không ở bên cạnh cô mạnh mẽ hơn bất cứ ai khác”
Khi Mộ Mẫn Loan cố gắng hết sức để xuất hiện trước anh, Tô Duy Nam đã ngay lập tức nhìn thấu ý định của cô ta.
Khi đó, Mộ Mãn Loan vô cùng hiền lành, dù đã cố gắng hết sức để che giấu tình yêu đi nhưng cô ta vẫn vô tình để lộ tình cảm của mình Tô Duy Nam không có cảm giác gì trong lần đầu tiên nhìn thấy cô ta, nhưng khi họ gặp nhau lần thứ hai, Mộ Mẫn Loan đã không để ý đến anh ấy.
Lúc đó cô ấy lạnh lùng và cứng đầu, chẳng để ai vào mắt cả.
Chính sự khác biệt vô cùng lớn này đã khiến Tô Duy Nam cuối cùng cũng phải nhìn thẳng vào cô ta.
Sau khi nghe những lời của Tô Duy Nam, Tô Kim Thư dường như đã hiếu ra một chút.
Lúc này, Tô Duy Nam đột nhiên lên tiếng: “Năm năm trước, Mộ Mãn Loan đã bị lừa.”
“Cô ấy bị lừa, ý anh là gì?”
“Tư Vũ Chiến và cha mẹ cô ấy đã nói dối cô nói rằng anh bắt cóc cha mẹ cô ấy rồi xé v: y cô ấy mới làm chứng chống lại anh tại phiên điều trần.
Và lý do đứa con trong bụng cô ấy bị phá cũng là do Tư Vũ Chiến động tay động chân.
Anh ta thêm thuốc phá thai vào nước truyền của cô ấy”
Tô Kim Thư đã bị sốc ngay lập tức: “Anh trai, ý của anh là Mộ Mẫn Loan từ đầu đến cuối đều bị lừa, cô ấy không biết gì sao?”
Đầu ngón tay mảnh khảnh của Tô Duy Nam gõ nhẹ lên màn hình “Cũng có thể nói là như vật “Nhưng anh à, hiện tại anh đã có vợ chưa cưới rồi, anh vẫn định làm hòa với Mộ Mắn Loan như xưa sao?”
Tô Duy Nam đưa tay véo mũi cô: “Tại sao đột nhiên trở nên lại trở nên nhiều chuyện như vậy?”
Tô Kim Thư muốn giấy ra: “Em chỉ là tò mò, đời sống tình cảm của anh thật sự là..”
Tô Kim Thư còn chưa nói xong, đột nhiên một giọng nói không vui vang lên từ phòng làm việc trên tầng hai “Bỏ tay ral”
Tô Kim Thư sửng sốt một chút, sau đó quay đầu nhìn lên lầu hai.
Chỉ thấy Lệ Hữu Tuấn đang bước xuống lầu với vẻ mặt khó chịu và cau mày.
Khóe miệng Tô Duy Nam gợi lên một nụ cười hoang dại và xấu xa.
Tay phải của anh ấy không chỉ không buông ra, ngay cả tay trái cũng bắt đầu xoa véo khuôn mặt của Tô Kim Thư.
Anh ấy thậm chí còn nhìn Lệ Hữu Tuấn đầy khiêu khích: “Tôi bảo anh bỏ ra, anh không biết xấu hổ sao?”
Lệ Hữu Tuấn ánh mắt lạnh lùng, lao thẳng xuống: “Tô Duy Nam, anh đang tìm cái chết đấy!”
, Tô Kim Nhìn thấy hai người đàn ông nối Thư nhanh chóng đứng dậy: “Lệ Hữu Tuấn, anh đang làm gì vậy?”
Lệ Hữu Tuấn nhìn thấy sắc mặt của Tô Kim Thư thay đổi, cơn tức giận của anh giảm xuống ngay lập tức Anh nhíu mày thật chặt, đi đến bên cạnh Tô Kim Thư, nhỏ giọng dỗ dành: “Đừng tức giận”
Tô Kim Thư mím miệng và vươn tay nằm lấy cánh tay Tô Duy Nam: “Đây là anh trai của em.
Anh phải gọi anh anh trai.
Em không cho phép anh giữ bộ mặt như thế này mỗi lần nhìn thấy anh ấy!”
Lệ Hữu Tuấn chết lặng, anh không nói được lời nào khi bị vợ chặn lời.
Bởi vì Lệ Hữu Tuấn đang ở đây, nên Tô Duy Nam không tiếp tục nói chuyện với Tô Kim Thư nữa.
Anh chỉ đứng lên, thân mật chạm vào má cô: “Chuyện vừa rồi anh nói với em…”
Tô Kim Thư đưa tay chạm vào, ánh mắt đầy hoài niệm: “Anh trai, đừng lo lắng.”
“Ngoan”
Có câu nói này của Tô Kim Thư, miệng Tô Duy Nam khẽ nhếch lên.
Lệ Hữu Tuấn đang đứng ở một bên cạnh, phải cố gắng hết mức mới có thể kìm nén ý muốn lao đến xé nát mặt Tô Duy Nam.
Tên này chắc chẩn là đến để chọc tức anh!
Đúng vậy, Tô Duy Nam đến đây là để khiêu khích!
Anh không chỉ bóp mặt Tô Kim Thư mà còn cúi đầu hôn lên trán cô.
“Tô Duy Nam!”
Sợi dây thần kinh cuối cùng trong đầu Lệ Hữu Tuấn đột nhiên đứt đoạn, anh đứng bật dậy khỏi ghế sô pha.
Khuôn mặt đẹp trai ấy càng đen hơn.
Tô Duy Nam này, chắc chắn là đang tự tìm cái chết!
Tô Duy Nam nheo mắt tự hào nhìn anh: “Sao, muốn ra tay với tôi sao? Tôi rất vui lòng!”
“Đừng tưởng rằng anh là anh trai của Tô Kim Thư, thì tôi không dám động vào anh!”
Sau hai ba phút chung sống hòa bình, hai người một lần nữa lâm vào cảnh nồng đượm mùi thuốc súng.
Tô Kim Thư không nói nên lời và nghẹn ngào, cô đưa tay đẩy Tô Duy Nam ra khỏi cửa “Anh trai, đã muộn rồi, mau về nghỉ ngơi đi…”
Tô Duy Nam liếc nhìn em gái mình, theo lực đẩy của cô mà đi về phía cửa.
Mãi cho đến khi hai người tới cửa, bước chân của Tô Kim Thư mới dừng lại “Anh hai, tại sao anh luôn trêu chọc anh ấy?”
Tô Duy Nam nhìn xuống cô: “Em gái, có phải em uống thuốc mê của anh 1a rồi không, vì anh ta, ngay cả anh trai em cũng không cần nữa rồi!”
Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Kim Thư đỏ bừng, và cô đưa tay ra định đánh anh ấy: “Đáng ghét, hai người đều là người thân yêu nhất của em, nếu hai người thật sự đánh nhau, em biết giúp ai?”
Tô Duy Nam nheo mắt không hài lòng “Ö, nhìn như thế này, em còn muốn giúp anh 1a sao? Thật đúng là con gái là con người ta mài”
“Anh trai, anh đáng ghét!”
Tô Duy Nam đưa tay lên và nhẹ nhàng xoa mái tóc xõa xuống của Tô Kim Thư: “Bé con, em có thích anh chàng đó lắm sao?”
Tô Kim Thư ngẩng đầu lên thì thấy ánh mắt của Tô Duy Nam hiếm khi nghiêm túc như vậy.
Trong một lúc, vẻ mặt của cô cũng trở nên nghiêm túc Tô Kim Thư nghiêm túc gật đầu: “Em yêu anh ấy, không chỉ là thích.
Nếu một ngày em phải đánh đổi mạng sống của mình để lấy mạng sống của anh ấy, em…
“Sẽ không có ngày đó”
Giọng nói trầm thấp và điềm đạm của Lệ Hữu Tuấn phát ra từ phía sau.
Anh bước đến bên cạnh Tô Kim Thư, ôm cô vào lòng.
Tô Kim Thư sửng sốt, vô thức ngẩng đầu nhìn sang.
Lệ Hữu Tuấn dửng dưng nhìn Tô Duy Nam, trong mắt hiện lên vẻ nghiêm túc và kiên quyết: “Đừng lo lắng, tôi sẽ không bao giờ để cô ấy chịu bất cứ ấm ức gì”
Tô Duy Nam nhìn anh “Anh Lệ, tôi hi vọng anh có thể nói được làm được, nếu không tự mình gánh lấy hậu quả!”
Tự gánh hậu quả Chỉ có Lệ Hữu Tuấn mới biết bốn chữ này có nghĩa là gì Tô Duy Nam lần này đến đây, có lẽ cần nhất chính là tự mình nói ra bốn chữ này.
Nếu Tô Kim Thư phải chịu ấm ức trong nhà họ Lệ, Tô Duy Nam nhất định sẽ làm mọi cách đế đưa cô đi.
Và dựa vào năng lực của Tô Duy Nam, anh ấy nhất định phải có cách khiến Lệ Hữu Tuẩn không bao giờ tìm thấy Tô Kim Thư nữa.
Tô Kim Thư đứng giữa hai người họ, dù là Tô Duy Nam hay Lệ Hữu Tuấn, họ đều là những người đàn ông cô không thể từ bỏ trong cả cuộc đời của cô..