Cùng Tổng Tài Daddy Cưng Chiều Mẹ


Nếu đổi lại là trước đây, nếu ai khen anh đẹp trai, Lệ Hữu Tuấn tuyệt đối sẽ bày ra bộ mặt vui tươi dễ gần.

Dù sao khen một người đàn ông đẹp, đối với Lệ Hữu Tuấn mà nói chính là một loại châm biếm.

Nhưng không biết tại sao mỗi lần Tô Kim Thư bày ra bộ mặt si mê kia đối với anh, trong một góc nào đó nơi đáy lòng Lệ Hữu Tuấn, anh trộm nghĩ, đây dường như cũng không phải chuyện gì xấu.

Sau khi bôi thuốc xong, Tô Kim Thư cũng sắp tắm xong rồi Lệ Hữu Tuấn ôm cô từ trong bồn tắm ra ngoài, cẩn thận lau khô nước trên người cho cô.

Cẩn thận kiểm tra từ trên xuống dưới một lần, sau khi đã xác nhận không còn những vết thương khác mới bế cô lên giường trong phòng lớn Tô Kim Thư vừa nằm trên giường liền cuộn mình trong chiếc chăn tơ mỏng, chỉ để lộ ra khuôn mặt trắng nhỏ nhăn.

Đôi mắt xinh đẹp lấp lánh nhìn Lệ Hữu Tuấn, nhìn không rời mắt.

“Sao thế?”
Tô Kim Thư chớp chớp mắt, vẫn nhìn Lệ Hữu Tuấn như thế: “Em cũng không biết tại sao, luôn cảm thấy anh gần đây càng ngày trông càng đẹp trai!”
Trước kia, sau khi biết được Tô Kim Thư mang thai, anh liền đi tìm Tân Tấn Tài.

Tân Tấn Tài không nói hai lời trực tiếp dẫn anh đến một lớp học về kiến thức mang thai cả một tuần ròng rã Trong cái lớp học đó, đại đa số là những người phụ nữ có thai sắp sinh, rất ít khi gặp nam nhân ở đó, đặc biệt lại là người đàn ông khôi ngô không gì sánh được lại có khí chất như Lệ Hữu Tuấn.

Những người phụ nữ mang thai kia với ánh mắt kinh động, thậm chí tràn ngập sự hâm mộ và ghen tị, luôn luôn liếc nhìn anh.


Nhưng mà lúc Lệ Hữu Tuấn lên lớp, anh vô cùng nghiêm túc, hoàn toàn không bị mấy người xung quanh làm ảnh hưởng Hôm nay khi nhìn thấy phản ứng của Tô Kim Thư, đột nhiên anh nhớ đến câu nói của cô chủ nhiệm phụ khoa kia nói với mình: “Lúc phụ nữ có thai, không riêng người chồng mới có nhu cầu, phụ nữ có thai cũng có lúc bởi vì những biến đổi hooc-môn trong cơ thể chính mình, thể hiện ra những hứng thú không giống trước kia, lúc này, làm một người chồng, nên chủ động giải quyết và giúp đỡ phụ nữ có thai làm giảm sự hứng thú, để tránh chứng uất ức sau sinh cho họ.

Vê phần bác sĩ nói làm thế nào để giải quyết và giúp đỡ phụ nữ có thai, Lệ Hữu Tuấn lúc trước đã có lĩnh hội sâu sắc.

Đế hầu hạ Tô Kim Thư thoải mái, đối với anh mà nói cũng không phải chuyện khó khăn gì.

Dù sao anh đối với cơ thể Tô Kim Thư đã quá hiểu rõ rồi, hai người bọn họ trên giường quả thực là không phải hòa hợp bình thường.

Chỉ có điều, đây chỉ là cách nhìn đơn phương của Lệ Hữu Tuấn mà thôi Đối với Tô Kim Thư mà nói, yêu cầu của Lệ Hữu Tuấn, cô vẫn có chút không chịu nổi.

Lệ Hữu Tuấn đem suy nghĩ của mình kéo lại.

Nếu như hiện tại không phải Tô Kim Thư đã mang thai rồi, lúc nấy khi tắm rửa cho cô, Lệ Hữu Tuấn đã trực tiếp “xử lý” cô rồi.

Giờ phút này, đối diện với ánh mắt nhu mì kia của Tô Kim Thư, trong lòng Lệ Hữu Tuấn có chút xao động.

“Hôm nay có thể không?”
Lệ Hữu Tuấn là đang mời chính mình sao?
Tô Kim Thư đột nhiên cảm thấy hai má nóng lên, không biết tại sao, vừa nghĩ đến sự triền miên trước đây của hai người, miệng lưỡi cô khô khốc càng rõ ràng…
Lệ Hữu Tuấn nhìn thấy ánh mắt muốn nói lại thôi của cô, lập tức hiểu ý.

Anh dứt khoác đỡ lấy eo của cô, một cái xoay người liền bổ nhào lên giường.

Tô Kim Thư thì thầm, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng.

“Anh sẽ cố gắng nhẹ nhàng hết sức, sẽ không làm em và bé cưng đau, nhé?”
Nửa tiếng sau.

Tô Kim Thư mặt cười đỏ ửng, tê tái nằm trên giường, gương mặt trắng như tuyết lấm tấm mồ hôi.

Cô có chút thở gấp, mặc cho Lệ Hữu Tuấn ôm lấy cô.

Nhưng chưa qua bao lâu, cô lại đột nhiên hoảng sợ kêu: “Bụng, bụng, bụng của em…”

Vừa nghe cô kêu đến bụng, Lệ Hữu Tuất sợ tới mức ngay cả tóc cũng dựng hết cả lên.

“Sao thế? Có phải đau bụng không?
Chúng ta lập tức đến bệnh viện!”
Vừa nói câu này, anh liền bế Tô Kim Thư lên.

Tô Kim Thư vội vàng lắc đầu đẩy anh ra “Không phải đau, chồng à, bụng em giống như có gì đó cứng cứng, em sợ”
Tay của Lệ Hữu Tuấn dừng lại một chút, vẻ mặt nghỉ ngờ nhìn chằm chằm Tô Kim Thư: “Cứng cứng?”
Anh nhẹ nhàng đưa tay sờ bụng Tô Kim Thư một chút, phát hiện bụng của Tô Kim Thư thật sự có chút căng cứng.

Sắc mặt anh nhất thời bỗng nhiên biến “Anh lập tức gọi điện thoại cho Tân Tấn Tài”
Trước kia lúc mang thai, Tô Kim Thư không có gặp phải tình huống như thế này, nhất thời có chút căng thẳng, cả người đều căng thẳng đến không dám nhúc nhích.

Rất nhanh, đã gọi điện được cho Tân Tấn Tài: “Anh hai, làm sao thế?”
Tiếng của Lệ Hữu Tuấn rất lạnh, nhưng nếu nghe kỹ thì vẫn có thể nghe ra rất luống cuống.

“Tô Kim Thư từ nấy bắt đầu tự nhiên cứng cứng, đây là tại sao thế?”
Tân Tấn Tài ở đầu dây bên kia gãi gãi đầu: “Bụng cứng cứng? Đại ca, em cũng không phải bác sĩ phụ khoa mà!”
“Không biết còn không mau đi tra thử?”
Lệ Hữu Tuấn trực tiếp gầm lên giận dữ.

Tân Tấn Tài bị tiếng hét này của anh, hét đến hoài nghỉ nhân sinh, dường như theo phản xạ có điều kiện, từ chỗ ngồi đứng bật dậy: “Anh bình tĩnh, em lập tức đi hỏi, đợi em hai phút!”
Sau khi cắt điện thoại, Tân Tấn Tài dường như chạy với tốc độ trăm mét chạy thẳng đến khoa phụ sản.


Tô Kim Thư nhìn thấy bộ dạng của anh, lại có chút đau lòng thay cho Tân Tấn Tài.

Cô đưa tay nhéo nhéo tay Lệ Hữu Tuấn: “Đừng căng thẳng”
Lệ Hữu Tuấn nhìn cô một cái, cô nhóc này rõ ràng cũng sợ đến mặt trắng bệch, nhưng lúc này lại có tâm tình an ủi mình Anh ngồi xuống bên cạnh, cúi đầu hôn lên trán cô một cái, xem như trấn an.

Ngay lúc này, Tân Tấn Tài gọi điện thoại đến.

Lệ Hữu Tuấn nhanh chóng phi đến nhận điện thoại, chỉ là anh không mở miệng nói chuyện, Tân Tấn Tài đầu dây bên kia liền nói: “Anh hai, anh mau nói thật với em, anh lúc nãy có phải cùng với chị dâu đã làm chuyện gì có phải là vì yêu vỗ tay không?”
“Vì yêu vỗ tay cái gì?”
Bởi vì hai người thực sự rất gần nhau, thế nên Tô Kim Thư đều nghe rất rõ ràng tiếng của Tân Tấn Tài.

Chỉ là vì yêu vỗ tay…cái gì là vì yêu vỗ tay?
Lúc này Lệ Hữu Tuấn cũng bày ra một vẻ mặt mơ hồ: “Vì yêu vỗ tay?
“Haizz, chính là bốp bốp nhau ấy!”
Tô Kim Thư “..”
Lệ Hữu Tuấn!
Lệ Hữu Tuấn chỉ cảm thấy gân xanh trên trán mình nhịn không được mà nổi lên hết rồi, anh trầm giọng mở miệng: “Có thể nói tiếng người không?”
“Haizz, vừa rồi em đã hỏi chủ nhiệm khoa phụ sản rồi, nói là cái kia… chị dâu quả thật là đã qua ba tháng nguy hiểm, hai người có thể sinh hoạt vợ chồng được rồi”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận