Lâm Thúy Vân cùng Tô Kim Thư không có đối phương cũng không cách nào sống, vậy hai người đàn ông bọn họ thì coi là cái chỉ?
Mùa ly biệt cũng là mùa tơ tình nhộn nhạo.
Sau khi rươu quá ba tuần, một ít tình nhân bởi vì sau khi tốt nghiệp mới bắt đầu quấn quýt nhau.
Cũng có một ít đàn ông mượn rượu để tăng thêm can đảm, bắt đầu làm quen với nữ sinh mà mình thích.
Bên này Lâm Thúy Vân cùng Tô Kim Thư.
vẫn còn đang đắm chìm trong thương cảm, thì bên kia một người con trai cao gầy, dáng vẻ nho nhã lịch sự như tựa như uống nhiều rồi, vì thế chỉ dùng mấy bước đã vọt đến bên cạnh người chủ trì đoạt lấy mic từ trong tay anh ta: “Mọi người im lặng một chút, tôi có lời muốn nói!”
Anh vừa lên tiếng, mọi người cũng rối rít dừng mọi chuyện đang làm lại, ngẩng đầu nhìn sang đốm lửa bên cạnh “Eo, đây không phải là là người chơi hệ ít nói, Tôn trực nam người thường xuyên ngượng ngùng nhất đây sao?”
“Đúng nha, lúc trước chỉ cần anh ta nhìn thấy nữ sinh thì liền đỏ mặt, ngay cả thở mạnh một tiếng cũng không dám, chớ nói chỉ là…
Nói… Nói chuyện, đầu lưỡi cũng muốn nuốt ngược vào trong!”
“Tôi nghe nói cho tới bây giờ cái vị Tôn trực nam này còn không dám đối diện với nữ sinh quá ba giây nhat”
“Vậy sao hôm nay anh ta lại đột nhiên chạy lên đài vậy? đây là chuẩn bị làm gì nha?”
Lâm Thúy Vân ở một bên cũng tò mò ngẩng đầu nhìn qua.
Sau khi cô nhìn thấy Tôn Quang Tông cũng theo sau mà lớn tiếng góp một phần náo nhiệt: “Kim Thư, cái đó chính là Tôn trực nam mà chúng ta biết sao!”
“Cậu biết anh ta?”
“Cũng không tính là quen đi… vốn dĩ anh ta tên là Tôn Quang Tông nhưng sau đó người khác gắn cho anh ta một cái biệt danh là Tôn trực nam.
Lúc trước thời điểm anh ta ở trên bục giảng biểu diễn, không có ai nguyện ý cùng anh ta hợp tác.
Mình thấy anh ta đứng một mình ở đó thì cảm thấy cũng có chút mất mặt vì thế liền xung phong nhận việc đi lên làm bạn diễn với anh ta.
Có điều người này thật sự là quá cô độc.
Lúc quay xong ngay cả một câu cảm ơn cũng không nói.
Mình ở trên đường đụng phải anh ta mình cũng chào hỏi vậy mà anh ta còn làm bộ như không nhận ra mình, thiệt là!”
Lâm Thúy Vân lắc lắc đầu bộ dáng có chút đau đầu.
Tô Kim Thư nhìn nhiều Tôn Quang Tông một cái, phát hiện ánh mắt của anh ta hình như đang nhìn về phía bên này.
Cô vội vàng dùng cùi chỏ đụng Lâm Thúy ‘Vân một cái: “Mau nhìn, nhìn anh ta hình như muốn lên tiếng!”
“Tôi biết trong bốn năm vừa qua, mọi người đều cảm thấy tôi là một người cực kỳ cô độc, là người không dễ sống chung.
Tính cách phần lớn đều là do trời sinh, tôi không có cách nào thay đổi.
Nhưng mà tôi rất cảm kích vào thời điểm năm nhất đó đã từng có một người không ngại tôi, thậm chí còn đem tôi coi thành bạn”
“Đáng tiếc tôi lại không thể đáp lại cô ấy một câu đầy đủ.
mỗi lần cùng cô sát vai mà qua, thấy cô cười híp mắt chào hỏi với tôi, tôi luôn có cảm thấy tự ti mặc cảm, thậm chí còn chạy mất dạng”
Tựa hồ như Tôn Quang Tông lấy hết dũng khí, anh cứ nói cứ nói mặt liên căng đỏ bừng: “Hiện tại sắp phải tốt nghiệp rồi, tôi biết có vài lời, nếu như tôi không nói nữa thì mọi chuyện e rằng sẽ quá muộn.
Cho nên tôi muốn mượn rượu tiếp thêm can đảm, ở tại nơi này nói với cô bé kia nói một câu…”
Cùng lúc đó, trong nháy mắt bầu không khí giữa đám người bùng nổ.
Trời ạ! Đây là muốn công khai tỏ tình sao!
Hơn nữa người bày tỏ lại là học sinh được công nhận là người mắc cở nhất toàn Đại học Lan Ly, Tôn Quang Tông!
Một màn này thật sự là quá bạo kích đi!
Mọi người đang ngồi cũng đều rối rít quan sát bốn phía.
Thật ra thì đứng trước mọi người tỏ tình cũng không phải là chuyện ly kỳ gì.
Dù sao thì học hệ biểu diễn, vũ đạo hí kịch có bao nhiêu nữ sinh xinh đẹp như vậy.
Có thể là người có thể chinh phục một người giống như hòa thượng kia, mới là một người phụ nữ đáng kiêu ngạo nhất.
Trong lúc nhất thời, những cô gái có chút nhan sắc xinh đẹp đều bắt đầu rục rịch, thậm chí còn đang mong đợi người trong miệng Tôn Quang Tông nói là chính mình.
Dẫu sao bị thổ lộ là một chuyện, nhưng mà có đáp ứng hay không thì lại coi là một chuyện khác.
Nhất thời mọi người ở đây đều bắt đầu kích độc hơn.
Hai người Lâm Thúy Vân cùng Tô Kim Thư cũng đều nghễnh cổ lên ánh mắt đầy mong đợi: “Rốt cuộc là ai lại có mị lực như vậy? Lại để cho cây sắt cũng nở hoai”
Tôn Quang Tông vô cùng khẩn trương siết chặt mic, sau khi ánh mắt của anh ta ở trong đám người tìm tòi một phen thì đột nhiên từ trên đài đi xuống.
Ngay trong ánh mắt cực kỳ kinh ngạc của mọi người, anh lại trực tiếp ngừng ở trước mặt ‘Tô Kim Thư cùng Lâm Thúy Vân.
“Không phải chứ?”
Nhất thời trong đám người vang lên một trận lại một trận thán phục.
Phải biết là, Tô Kim Thư nổi danh là hoa đã có chủ, chẳng những đã kết hôn hơn nữa hiện tại đứa nhỏ cũng đã được năm tháng rồi đó!
Điều này đã nói lên đối tượng mà Tôn Quang Tông muốn bày tỏ tuyệt đối không thể nào là cô, vậy cũng chỉ có người ở bên cạch cô, Lâm Thúy Vân!
Nhưng mà cái tổ hợp này không khỏi có chút quá quỷ dị đi chứ?
Lâm Thúy Vân ở đại học Lan Ly chính là một nữ bá vương đó nhat Tính cách cô cay cú mà ngay thẳng, tính tình không chỉ tùy tiện, quan trọng nhất chính là dáng dấp của cô cũng hết sức đẹp, hơn nữa vóc người cũng rất tốt, lại là một nhân vật quan trọng của đại học Lan Ly.
Nếu so sánh với Lâm Thúy Vân thì Tôn Quang Tông có thể được coi là một nhân vật nhỏ bé thấp kém.
Anh ta đang muốn làm cóc ghẻ ăn thịt thiên nga sao? Lại nhớ đến Lâm Thúy Vân!
Ngay thời điểm tất cả mọi người đều cho là Lâm Thúy Vân nhất định không nói hai lời mà trực tiếp tặng anh một bộ biểu cảm xem thường cùng đá anh bay xa thì lại thấy Lâm Thúy Vân phủi phủi tay vài cái đứng lên.
Cho đến bây giờ cô tựa hồ như bản thân không dám tin tưởng người mà Tôn Quang Tông coi trọng lại chính là mình ‘Vẻ mặt Lâm Thúy Vân tràn đầy hoảng sợ nhìn Tôn Quang Tông còn đang chăm chú nhìn mình nói: “Không thể nào?”
Ø, tại sao cô lại có cảm giác ở sau lưng mình cách đó không xa có một lưồng khí nóng bỏng tựa như lữa truyền đến, nhưng lại giống như ánh mắt rét lạnh tựa như truyền đến từ địa ngục nhìn chăm chằm mình?
Cảm giác lạnh lạnh đột nhiên từ dưới lòng.
bàn chân bò dần lên Lâm Thúy Vân chất chản chín phần chín là lúc này Lục Mặc Thâm đang lấy một loại ánh mắt hết sức ác độc nhìn mình, nếu không làm sao cô lại có thể cảm thấy toàn thân đều không đúng cơ chứ?
“Lâm Thúy Vân, anh thật sự thích em từ rất lâu rồi, làm bạn gái anh được không?”
Sau khi nói xong câu này, Tôn Quang Tông lại trực tiếp quỳ một chân xuống đem hoa hồng trong tay hoa giơ lên trước mặt Lâm Thúy Vân.
Trời đất, vẻ mặt Lâm Thúy Vân lúc này đang rất ngơ ngác.
Cô nhìn một vòng khắp xung quanh, phát hiện ánh mắt tất cả mọi người đều rơi lên trên người mình.
Ánh mắt của những người này khác nhau, bên trong có ghen tị, có hâm mộ, nhưng mà càng nhiều hơn nhưng chính là tham gia náo nhiệt và hóng chuyện tấu hài.
Trong đám người, lập tức liền có người bắt đầu ồn ào lên: “Đồng ý đi! Đồng ý đi! Đồng ý đi”
Ánh mắt Tôn Quang Tông mong chờ nhìn về phía Lâm Thúy Vân, chờ đợi sự hồi đáp của cô ấy.
Mà phía Lâm Thúy Vân lại vò đầu bứt tai một cách tuyệt vọng, trời ơi, cô ấy nên giải quyết như thế nào đây?
Lòng tự trọng của người đàn ông này quá mạnh mẽ rồi, bản thân từ chối ở nơi công cộng như vậy, sẽ không làm tổn thương nghiêm trọng tới lòng tự trọng của anh ta chứ?
Sau này lại làm ra bất cứ hành vi thái quá nào…
Trong khi đầu óc của Lâm Thúy Vân chuyển hóa bay lượn, trong đoàn người đột nhiên có người bắt đầu gây ồn ào: “Lâm Thúy Vân cô là đám nhà giàu, hơn nữa bây giờ còn là học trò của giáo sư Tư Anh, không nên luôn coi thường Tôn Quang Tông chứ!”
“Tuy rằng người ta có hoàn cảnh gia đình không ra làm sao, nhưng nói gì cũng là phẩm học kiêm ưu mài”
“Cô đứng ngây ngốc như vậy mà không nói chuyện, có phải là quá mất mặt rồi đúng không?”
Tô Kim Thư vừa nghe thấy lời lập tức tức tiếng rồi đứng dậy: “Lời các người nói là có ý gì vậy? Có chuyện gì thì cứ nói thẳng, đừng có ở đây nói gần nói xa, rốt cuộc là muốn nói cái gì?”
Trong đám người, có một âm thanh chát chúa từ phía sau vọng tới: “Còn có thể có ý gì nữa? Chẳng phải chỉ vì quá nghèo mà yêu người giàu thôi sao, cũng giống cô đó! Tôi nói tại sao khi đó cô lại từ chối chủ tịch hội sinh viên, vì cảm thấy bản thân tìm được người có tiền có quyền hơn!”
“Loại người các người, ngưu tầm ngưu mã tầm mã túm tụm lại với nhau, nhìn thấy cô tìm được kim cương Vương Lão Ngũ, Lâm Thúy Vân cô ta đương nhiên không cam lòng tìm người khác!”
“Chung quy hai người các người là chị em tốt rồi, cô ta làm sao cam lòng bị cô vượt mặt?”
Tô Kim Thư đột nhiên cười lạnh một tiếng: “Làm sao? Tả Tư Duệ, có những lời không hay nói người khác ngược lại là lộ diện, đường đường chính chính mà nói đó! Hay còn phải nói, lần trước bị chồng của tôi từ chối còn chưa đủ triệt để, bây giờ còn muốn tới một lần nữa?”.