Cùng Trời Với Thú


Lượn xong một vòng ở dưới đáy hẻm núi, đoàn người Sở Chước đi vòng vèo ven đường.

Bọn họ đầu tiên là đi tìm huynh muội Hướng gia ở lại nửa đường, nào biết đi theo hơi thở Luyện Vân Long Đằng, đột nhiên liền thấy được Luyện Vân Long Đằng treo ở giữa vách núi, cả người đều nở đầy linh hoa sáng lên.

Xa xa nhìn, rất có hiệu quả đèn pha sân khấu hiện đại, đều chiếu khắp không gian được long lanh lóng lánh.

Trong lúc nhất thời, bọn người Sở Chước tưởng nhìn lầm rồi.

Chờ bọn hắn ngự kiếm bay đi qua, mới phát hiện linh hoa sáng lên này rõ ràng chính là đủ loại đóa hoa bất đồng, Luyện Vân Long Đằng phân ra vô số dây mây nhỏ cuốn lấy, nhìn xa xa, cũng không giống như là linh hoa nở đầy sáng lên sao.

Đừng nói, xa xa nhìn còn rất xinh đẹp.

Mà huynh muội Hướng gia đang dẫm ở trên một dây mây Luyện Vân Long Đằng thô to, tiện tay vớt linh hoa phía dưới bay lên, buộc ở trên người Luyện Vân Long Đằng.

Cảm giác được chủ nhân tiếp cận, Luyện Vân Long Đằng vui thích vung dây mây lên, lại vũ ra tư thế phiêu đãng, giống như đang hỏi chủ nhân, nó như vậy nhìn có đẹp không.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ cạn lời nói: "Nhìn tựa như đèn lồng hoa hành tẩu, cái loại kéo thật thấp kém ấy.

"
Luyện Vân Long Đằng vươn ra một cây mây đánh bay chủ nhân, thấy rằng chủ nhân thực biết không thưởng thức, rõ ràng thật là xinh đẹp, cả người nó đều đang sáng lên này.

Bị linh thực chiến đấu của mình đánh bay Mặc Sĩ Thiên Kỳ ở giữa không trung bị Hỏa Lân tiếp được, nàng vòng thắt lưng luyện đan sư, hứng thú nói: "Linh thực chiến đấu của ngươi thực sự tính cách.

"
Mặc Sĩ Thiên Kỳ đẩy tay bên hông ra, gào lên: "Nó tính cách thật sự là càng ngày càng kỳ quái, làm một gốc cây linh thực chiến đấu, cả người đều buộc linh hoa sáng lên, ngại chính mình không đủ sáng sao?"
Nếu như ở trong chiến đấu, có lẽ chính là cái bia ngắm sống, ở chỗ nào đều bị công kích.

Huynh muội Hướng gia đang bận rộn giúp Luyện Vân Long Đằng trang sức nhìn thấy bọn họ trở về, đều vô cùng cao hứng: "Sở tỷ, Mặc Sĩ ca ca, Hỏa tiền bối, mọi người đã về rồi.

"
Sở Chước cười tủm tỉm đi qua, từ phi kiếm nhảy lên một sợi dây mây Luyện Vân Long Đằng, hỏi: "Hai người đang làm cái gì?"
Hướng Tư nhặt một đóa linh hoa trong tay, cười hì hì nói: "Tiểu Vân rất thích linh hoa, chúng ta cắm cho nó, nó hy vọng mình cả người đều nở đầy hoa.

"
Cho nên, hiện tại luyện trên người Luyện Vân Long Đằng có thể lòe lòe tỏa sáng linh hoa sáng như đèn pha, đúng là kiệt tác huynh muội Hướng gia.

Luyện Vân Long Đằng nghe được Hướng Tư nói, vung dây mây hướng Sở Chước, triển lãm một thân linh hoa mỹ lệ của mình cho nàng, hiển nhiên đối với hình tượng hiện tại của mình, nó là vô cùng vừa lòng, chỉ có chủ nhân ngốc thế nhưng nói khó coi, thật sự là quá đáng!
Sở Chước đồng dạng không biết nói cái gì.

Làm một gốc cây linh thực thượng cổ bá vương hung tàn, có chút ham mê nhỏ cũng không có gì, nàng có thể lý giải.

Tuy rằng cái chút ham mê nhỏ này có điểm không giống người thường.

Luyện Vân Long Đằng bản thể khổng lồ, ở trong khoảng thời gian Sở Chước bọn họ đi tham quan đáy hẻm cốc này, cũng chẳng qua mới trang điểm không đến một phần mười địa phương, vì thế tiếp tục thúc giục huynh muội Hướng gia đi tiện tay vơ linh hoa tung bay đi lên, tiếp tục điểm trang linh hoa cho nó, cần phải làm cho nó thoạt nhìn nở đầy hoa xinh đẹp.

Nhưng chủ nhân Mặc Sĩ Thiên Kỳ không thích!
Làm một nam nhân bình thường, hắn thật sự không biết đều cắm cả người đầy hoa có cái gì xinh đẹp, không hiểu thẩm mỹ nhóm linh thực.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ cũng nhảy đến trên người nó, nói tin tức không tốt: "Đừng chộn rộn, chúng ta trở về đi.

"
Luyện Vân Long Đằng không để ý đến hắn, một bên thúc giục huynh muội Hướng gia, một bên dùng một đoạn cây mây non xanh kéo kéo tay áo Sở Chước, sau đó cuốn lấy cổ tay nàng, đây là ý tứ muốn nàng cho nó chỗ dựa.

Chủ nhân nhân không thưởng thức không sao cả, nó để cho lão đại chủ nhân ngốc đánh hắn.

Vì thế Sở Chước ho nhẹ một tiếng, nói: "A Kỳ, hiếm khi Tiểu Vân thích, không bằng ở lâu một lát.

"
Mặc Sĩ Thiên Kỳ tự nhiên sẽ không phản bác Sở Chước quyết định, đành phải miễn cưỡng đáp ứng.

Chỉ là bản thể Luyện Vân Long Đằng thật sự quá lớn, muốn cho bản thể của nó đều cắm linh hoa vào, công trình này qảu thật quá lớn, cuối cùng đám người Sở Chước cũng không thể không gia nhập cái công tác này.

Như thế bận việc vài ngày, mắt thấy phía dưới linh hoa không còn bay lên nữa, Luyện Vân Long Đằng còn có một nửa bản thể chưa có cắm hoa vào, nhưng Luyện Vân Long Đằng đã sắp biến thành một cái tháp tụ quang.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ rốt cục bày ra uy nghiêm làm chủ nhân của hắn, giải quyết dứt khoát: "Cứ như vậy đi! Tiểu Vân, hiện tại ngươi đã rất mỹ lệ, linh thực đẹp nhất giới linh thực, không cần mang trang sức, không một gốc cây linh thực chiến đấu nào đẹp như ngươi, U Lan Minh thảo của tiểu tử Đan
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui