Cùng Trời Với Thú


Nhìn đến gương mặt hòa khí phát tài của Triệu Phàm, Mặc Sĩ Thiên Kỳ lúc này thầm muốn lật bàn, cho dù bọn họ hiện tại trở thành nhà giàu mới nổi, nhưng ai sẽ ngại tiền nhiều chứ? Một khối linh thạch cũng không muốn cho không nhá?
Triệu Phàm mỉm cười nhìn bọn họ, tầm mắt đảo qua nhóm người này, sau đó rơi xuống trên người Sở Chước.
Hai lần tiếp xúc, hắn đã hiểu rõ, trong nhóm người này người có thể làm chủ là Sở Chước.
Tuy rằng hắn cũng rất kỳ quái, vì sao nữ tu dung mạo mềm mại ôn nhu này có thể làm chủ, hai yêu tu thực lực càng mạnh hơn nàng lại nguyện ý nghe nàng.

Chẳng qua là trời đất bao la, chuyện là gì chả có, loại phương thức ở chung kỳ quái này cũng không tính là cái gì, không nhìn là tốt rồi.
Sở Chước thần sắc vô cùng bình tĩnh, Triệu Phàm cũng không biết lúc này nàng suy nghĩ cái gì, so sánh với hai yêu tu nhíu mày cùng luyện đan sư trực tiếp biểu hiện bất mãn, nàng bình tĩnh tựa như là không nghe thấy.
"Sở cô nương, ý của cô thế nào?" Triệu Phàm mỉm cười hỏi nói.
Sở Chước nhịn không được nở nụ cười: "Không thế nào.

Cái giá này thật sự là ra ngoài dự đoán, quý Hành đưa ra giá cả làm cho ta vô cùng kinh ngạc, chẳng lẽ chúng ta thoạt nhìn rất ngốc?"
Lời này nói được rất trắng trợn, trắng ra đến làm cho Triệu Phàm có chút không khoẻ.
Triệu Phàm không khoẻ chỉ là trong chốc lát, rất nhanh liền cười nói: "Ý tứ Sở cô nương ta hiểu rõ, đúng như lúc trước chúng ta nói, thực lực tán tu minh không thấp, muốn phá hủy nó, cần tiêu phí thời gian cùng lực lượng cũng không nhỏ." Dừng lại, hắn thẳng tắp nhìn về phía Sở Chước, chỉ ra một chuyện thực: "Trên thực tế, nếu các ngươi có thể tự mình ra tay, cũng sẽ không đến phòng bán đấu giá tuyên bố nhiệm vụ này, không phải sao?"
Sở Chước trầm mặc.
Quả thật, bọn họ hiện tại không có thời gian, cho dù đối với hành vi làm ác của tán tu minh thì ghét cay ghét đắng thật sâu, lại cũng không cách nào rảnh tay tới thu thập.

Có lẽ ở sau khi Hỏa Lân hóa thuồng luồng, bọn họ có thể có đủ thực lực, nhưng nếu bọn họ ngang nhiên ra tay với tán tu minh, chắc chắn chống lại toàn bộ đại lục Ứng Long.
Mặc kệ tán tu minh làm cái gì, bọn họ là người tu luyện đại lục Ứng Long, kinh doanh hồi lâu ở đại lục Ứng Long, đều có liên hệ cùng các thế lực trên đại lục, nếu như gặp nạn, bọn họ nhất định sẽ không ngồi nhìn mặc kệ.

Càng không cần phải nói, hoạt động bí mật tán tu minh làm, còn có thế lực khác đại lục Ứng Long tham dự.
Vì ích lợi của mình, bọn họ cũng sẽ không ngồi nhìn tán tu minh gặp chuyện không may.
Nói đến cùng, Sở Chước bọn họ hiện tại thực lực không đủ, thời gian cũng không đủ, cho nên chỉ có thể mượn đao giết người, mới sẽ tìm tới phòng bán đấu giá, muốn dùng tiền vội tới tán tu minh gây phiền phức.
Mà Thần Thiên Đấu Giá Hành làm chuôi đao, mặc kệ trong bụng bọn họ có tính toán gì, lúc này cũng không ngại nhân cơ hội tiện tay vơ một khoản.
Đối với Thần Thiên Đấu Giá Hành tới nói, phòng bán đấu giá bọn họ hiện tại phát triển thế tốt đẹp, cho dù có ý tưởng gì, cũng không nóng lòng nhất thời.

Đây là một cọc sinh ý đưa lên cửa, cũng hợp tâm ý bọn họ, bọn họ nhận cũng được, không nhận cũng không có gì.
Ở loại chuyện này, Sở Chước bọn họ hoàn toàn đứng tại vị trí bị động, nắm giữ chủ quyền là phòng bán đấu giá.
Đột nhiên, Sở Chước khẽ cười một tiếng: "Được rồi, ngươi thành công thuyết phục ta."
Triệu Phàm hai mắt sáng ngời, khi tưởng khoản sinh ý này đã làm thành, đột nhiên nghe được nàng nói: "Quên đi, nhiệm vụ này coi như ta không đề cập qua.

Tuy rằng hành vi nào đó của tán tu minh quả thật đáng giận, nhưng hiện tại quả thật không tất yếu chết cắn cùng bọn họ?"
Tươi cười trên mặt Triệu Phàm bị kiềm hãm, có chút kinh ngạc.
Hiếm khi nhìn đến Triệu Phàm vẫn luôn thích bưng mặt hòa khí phát tài lộ ra bộ dạng này, bọn người Mặc Sĩ Thiên Kỳ vô cùng hả giận.
Phát hiện Sở Chước thật sự quyết định buông tha cho cọc nhiệm vụ này, Triệu Phàm hoài nghi nói: "Sở cô nương xác định?"
"Xác định." Sở Chước rất rõ ràng đứng dậy, cho thấy thái độ của mình, cũng nói với bọn họ: "Lần này thì quấy rầy rồi, về sau nếu còn có chuyện khác, chúng ta sẽ lại đến nhà bái phỏng."
Triệu Phàm: "...!..."
Phát hiện Sở Chước thật sự thay đổi chủ ý, Triệu Phàm chỉ phải đưa tiễn bọn họ rời khỏi Thần Thiên cư.
Nhìn theo mấy người rời khỏi, trong lòng Triệu Phàm có chút đáng tiếc, không rõ Sở Chước sao lại đột nhiên liền thay đổi chủ ý? Rõ ràng lúc trước bọn họ nhìn tán tu minh cực kì ghét cay ghét đắng, đều dự tính treo giải thưởng nhiệm vụ phá hủy tán tu minh ở phòng bán đấu giá, làm sao nghĩ đến sẽ như thế?
Sở Chước đương nhiên không thay đổi chủ ý.
Nàng chỉ là đột nhiên đầu tỉnh táo lại, dự tính đổi một loại phương thức gây phiền toái cho tán tu minh, cũng không muốn cho Thần Thiên Đấu Giá Hành chiếm nhiều tiện nghi lắm.

Nói đến cùng, về chuyện Sở Thanh Từ, nàng còn đang giận chó đánh mèo Thần Thiên Đấu Giá Hành.
Loại chuyện giận chó đánh mèo này, là lý trí khống chế không được.
"Sở tỷ, thật sự muốn buông bỏ à?" Mặc Sĩ Thiên Kì
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui