Cùng Trời Với Thú


Xuất hiện ở trước mặt là một thiếu niên mười lăm sáu tuổi, dáng người thon dài, dung mạo tú trí, dáng vẻ văn nhã, khiến người vừa liếc mắt một cái liền tâm sinh hảo cảm.

Sở Chước đánh giá hắn, cười với hắn.

Thiếu niên cũng nhịn không được cười đáp lại, đầu lông mày khóe mắt hơi tràn ra mấy phần hương vị ấm thuần hàm hậu, một thân khí chất thuần hậu đến không thể thuần hơn, làm cho người ta theo bản năng liền cảm thấy là một người có thể tin.

Nhã nhặn tuấn tú, trung hậu thành thật, thấy thế nào đều là một thiếu niên rất thuần khiết sạch sẽ.

Sở Chước có chút buồn cười, xem ra hình người của Huyền Ảnh liền giống như tính cách của nó, rất dễ dàng khiến cho người ta thích.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ, Hỏa Lân cùng Huyễn Ngu, A Chiếu cũng theo dõi hắn, Huyền Ảnh vẻ mặt tính khí tốt, cứ ngẩn người ở đằng kia mặc cho bọn họ nhìn, sau đó gọi Sở Chước một tiếng chủ nhân.

Thanh âm là trong trẻo nhu hòa thuộc về thiếu niên đặc biệt có, cũng rất dễ nghe.

Sở Chước nhìn nhìn mấy con yêu thú thích gây sự, nhìn nhìn lại Huyền Ảnh vẻ mặt thuần khiết, cảm thấy nếu về sau đám gia hỏa này lại cùng nhau gây sự, chỉ cần bọn họ đẩy Huyền Ảnh ra, mặc kệ là ai, trong lòng không hiểu ra sao sẽ thiên vị hắn, phỏng chừng sẽ không lại trách tội.

Huyền Ảnh bộ dáng này rất rất dễ dàng làm cho người ta mềm lòng.

"Chậc chậc, bộ dạng này cũng quá thành thật rồi.

" Hỏa Lân chậc chậc lấy làm kỳ.

Làm một con yêu tu, bộ dạng thuần khiết như vậy thật sự được chứ?
Mặc Sĩ Thiên Kỳ vuốt cằm, hơi hơi nheo ánh mắt lại: "Không sai, thời điểm mấu chốt, có thể dùng để lừa gạt người, tuyệt đối có thể làm cho người ta đối với hắn rất tin tưởng không nghi ngờ.

"
Huyễn Ngu sợ hãi nói: "Huyền Ảnh ca rất xinh đẹp, nhìn khiến cho người ta liền tin tưởng hắn.

"
Mặc Sĩ Thiên Kỳ ý tứ hàm xúc không rõ liếc nhìn nó một cái, nhìn xem đến khi tiểu loli có chút không yên, hắn đột nhiên nhếch miệng cười, cười đến đặc biệt ngốc bạch ngọt, vỗ lưng thiếu niên Huyền Ảnh nói: "Huyền Ảnh, ngươi là một gia hỏa đáng giá làm cho người ta tín nhiệm, về sau chúng ta có chuyện gì, liền phải cầu xin ngươi rồi.

"
Huyền Ảnh cả đầu mờ mịt nhìn hắn, hiển nhiên không nghe được ý tứ trong lời luyện đan sư nói.

Nhưng mà hắn là tính khí tốt, cho dù nghe không hiểu, cũng nghe lời trên mặt ý tứ hồi đáp.

A Chiếu ấn móng vuốt:【Không sai.


Về sau muốn gây sự, gia hỏa này thích hợp dùng để mơ hồ tầm mắt kẻ địch, hơn nữa da dày thịt béo, càng thích hợp dùng để đánh nhau.

Nghe được A Chiếu nói không sai, Huyền Ảnh chớp mắt, rất nhanh liền cao hứng lên, lộ ra tươi cười hàm hậu thành thật, nói: "Ta có thể biến hóa, còn phải cảm tạ lão đại cùng chủ nhân, cảm ơn mọi người mang ta rời khỏi cực đông băng dương.

"
Huyễn Ngu đã tôi thể xong, Huyền Ảnh cũng biến hóa thành công, hơn nữa tỉnh lại, đoàn người dẹp đường về đảo.

Chờ khi bọn hắn trở lại đảo Nguyệt Nữ tộc, rất xa liền nhìn thấy bé rùa đang chơi đùa cùng Nguyệt Hưởng ở trên bờ cát, không thấy Bích Tầm Châu và Nguyệt Kiến bọn họ.

Nguyệt Hưởng thấy bọn họ từ tàu ngầm bước ra, đợi nhìn thấy trong bọn họ còn có một niên thiếu xa lạ, đột nhiên sửng sốt, rất nhanh liền hiểu rõ, người này hẳn chính là Huyền Ảnh.

Hắn vẻ mặt kinh hỉ nhìn Huyền Ảnh, cao hứng nói: "Huyền Ảnh, ngươi tỉnh rồi.

"
Trong khoảng thời gian này, Nguyệt Hưởng làm chủ nhân, mang bầy yêu thú này nhảy loạn lên ở khắp nơi trên đảo, cảm tình cùng này mấy con yêu thú đột nhiên tăng mạnh, quan hệ cùng Huyền Ảnh coi như là không tệ, lúc trước khi hắn biến hóa còn rất lo lắng cho hắn.

Huyền Ảnh cũng rất thích Nguyệt Nữ tộc tâm tính thuần khiết, cười nói: "Ta không sao, cảm ơn ngươi.

"
Nhìn đến hắn tươi cười, ý cười trên mặt Nguyệt Hưởng càng sâu, trong bất tri bất giác cái loại cảm giác xa lạ ngăn cách tiêu trừ không còn.

Bé rùa bò tới, nhìn nhìn bộ dạng Huyền Ảnh, ngơ ngác nói:【Huyền Ảnh ca, bộ dạng của huynh thực thành thật, nhìn liền khiến người thích.


Huyền Ảnh sờ sờ mặt: "Thật không? Mọi người thích là tốt rồi.

"
"Đương nhiên thích.

" Nguyệt Hưởng và Nguyệt Thụ, Mặc Sĩ Thiên Kỳ không chút do dự hồi đáp, hình tượng trung hậu thành thật như vậy, làm sao không thích? Nhìn liền dễ bắt nạt.

Sở Chước và Hỏa Lân nhìn Huyền Ảnh rất nhanh liền tán gẫu cùng một chỗ với Nguyệt Nữ tộc, không khỏi trợn mi, phát hiện Huyền Ảnh tuy rằng không ngốc bạch ngọt như Mặc Sĩ Thiên Kỳ trước kia, nhưng dung mạo trời sinh cũng thêm cho hắn phân hạng, làm cho hắn có thể dễ dàng có được thiện ý của những người khác.

Diện mạo này, khí chất này, tính cách này, đều rất không tệ.

Nguyệt Kiến và Cung Ngọa Vân cảm giác được hơi thở của bọn họ, cũng đều bước ra, nhìn đến Huyền Ảnh sau biến hóa, đều sửng sốt, tiếp theo liền đều chúc mừng hắn biến hóa.

Sở Chước không thấy được Bích Tầm Châu, liền hỏi một tiếng.

"Bích công tử đi trên đảo tìm kiếm một ít gia vị, nói chờ mọi người trở về, liền tổ chức tiệc hải sản.

" Cung Ngọa Vân nói.

Nghe nói như thế, yêu thú ở đây đều nhịn không được hoan hô lên.

Hỏa Lân lúc này xắn tay áo lên, dắt Huyền Ảnh, Huyền Uyên hai con yêu thú thuộc tính thủy cùng nhau xuống biển, chuẩn bị lấy trong biển làm nguyên liệu nấu ăn, Nguyệt Thụ, Nguyệt Hưởng và Mặc Sĩ Thiên Kỳ lại đi trong đảo hỗ trợ làm chút nguyên liệu nấu ăn đất liền.

Đối với tiệc hải sản sắp đến, bọn họ đều rất chờ mong.

Chờ khi bọn hắn đều chuẩn bị gần đủ nguyên liệu nấu ăn cần thiết, sắc trời cũng dần dần tối xuống.

Bích Tầm Châu nhìn đến Huyền Ảnh sau biến hóa, cũng giống những người khác, đầu tiên là sửng sốt, cảm thấy cái dung mạo này của Huyền Ảnh thật sự là thiên nhiên ưu đãi, chỉ cần hắn cười một cái, không người nào sẽ sinh ra ác cảm với hắn.

Huyền Ảnh sau biến hóa ở trên đất bằng, như cũ là đứa tính tình chậm rì rì, làm cái gì cũng chậm rì rì, lại phối ứng với khuôn mặt tú trí xinh đẹp đó của hắn, khí chất trung hậu thành thật, rất dễ dàng sẽ làm cho người ta coi hắn trở thành người một nhà.

Màn đêm buông xuống, trên bờ cát đốt lên lửa trại, chiếu sáng cả bờ biển.

Gió biển thổi khe khẽ, hương vị đồ ăn theo gió phiêu tán, cùng với một trận cười vui, truyền ra xa xa.

Bởi vì rất
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui