Mỗi ngày, sáng cùng nhau tập hát, tối thì hắn chở nó đi học, càng ngày càng thân thì càng cãi nhau nhiều hơn. Và hôm nay cũng không ngoại lệ, nó và hắn vừa đạp xe song song với nhau, thì có một cặp nam nữ lái xe đi qua nhau. Nó nhìn thấy lắc đầu, phán một câu khá bất mãn:
- Để tôi chóng mắt lên xem mấy người bao giờ chia tay.
Đấy đấy, dù không quen biết nó vẫn trù người ta chia tay mà. Sao mà trên đời này có người như nó chứ.
- Cô làm gì mà bất mãn thế. Họ yêu nhau kệ họ làm gì mà nguyền rủa ghê vậy.
- THÍCH....
Nó nhấn mạnh từ đó, làm hắn cứng họng.
- À...à...hay cô ganh tị vì mình vẫn FA.....
- Cậu cũng chả hơn thua gì tôi đâu. Cũng đang ê sắc ế mà bày đặt ra vẻ.
- Đó là do tôi không muốn quen thui, chứ tôi búng tay một cái là gái xếp cả hàng dài.
Hắn vừa nói xong thì búng tay cái tách, không biết hên xui ,may rủi làm sao mà cùng lúc đó con chó sủa lên. Vậy là có chuyện để nói rồi. Huy hotboy quyễn rũ cả động vật....và cũng là đề tài 'trò chuyện' của nó và hắn trên đường đến trường.
Tại phòng tập hát.
- Ly, cậu hát trước rồi đến lượt tôi, ok.
Nhận được cái đồng ý từ nó, hắn cười và bắt đầu tập luyện. Một tuần tập luyện bây giờ, nó đã thành thạo hát. Giọng hát trong trẻo của nó kết hợp với sự ấm áp tạo nên một âm thanh dễ nghe, cuốn hút.
Giữa giờ nghỉ, cả hai đang ngồi nói chuyện thì hắn nhìn nó hỏi:
- Muốn nghe tôi hát không?
- ừ....
Hắn xách cây đàn ghita ra và bắt đầu đánh.
Love in your eyes
Sitting silent by my side
Going on Holding hand
Walking through the nights
Hold me up Hold me tight
Lift me up to touch the sky
Teaching me to love with heart
Helping me open my mind
I can fly
I'm proud that I can fly
To give the best of mine
Till the end of the time
Believe me I can fly
I'm proud that I can fly
To give the best of mine
The heaven in the sky
Stars in the sky
Wishing once upon a time
Give me love Make me smile
Till the end of life
Hold me up Hold me tight
Lift me up to touch the sky
Teaching me to love with heart
Helping me open my mind
I can fly
I'm proud that I can fly
To give the best of mine
Till the end of the time
Believe me I can fly
I'm proud that I can fly
To give the best of mine
The heaven in the sky
Can't you believe that you light up my way
No matter how that ease my path
I'll never lose my faith
See me fly
I'm proud to fly up high
Show you the best of mine
Till the end of the time
Believe me I can fly
I'm singing in the sky
Show you the best of mine
The heaven in the sky
Nothing can stop me
Spread my wings so wide.
Giọng hát này, giai điệu này sao mà quen thế, nó đã từng nghe đâu rồi. Nó cố nhớ và điều đó làm đầu nó đau rất đau, ôm đầu nó lắc mạnh để bớt đi nhưng ngược lại làm nó ngất đi. Trong giấc mơ, nó thấy nó đang đi vào một khu vườn rất đẹp trên một ngọn đồi, có hai đứa trẻ đang ngồi hát. Là giấc mơ mà nó nhiều lần mơ thấy, lúc trước nó không thể nào lại gần cả hai được , nhưng lần này lại được . Cả hai đứa bé không nhận ra sự tồn tại của nó, và cả hai nói chuyện.
Cậu bé đó cũng hát bài pround of you, sao mà nhìn hai đứa bé này thân thuộc thế. Hai đứa đang nói gì thế, sao tôi lại nghe tên Huy, Lam chứ. Và mọi thứ trước mắt nó tối sầm lại khi Lam bị xe tông.
-Đừng..
Bật người dậy, mồ hôi túa ra nhiều, khuôn mặt tái đi, làm cho hắn lo lắng rất nhiều, hình như nó mơ thấy ác mộng thì phải.
3 tiếng trước, khi nó vừa ngất đi, hắn lo sợ, ôm nó chạy đến bệnh viện. Sau vài phút, sơ cứu thì bác sĩ rời phòng đến chỗ hắn.
- Cậu là người nhà của bệnh nhân Ly?
- Vâng, cậu ấy sao rồi.
- À, cô ấy đã từng bị chấn thương đầu dẫn đến mất trí nhớ đúng không?
- Chuỵên này cháu không đựơc rõ lắm. Bác nói rõ cho cháu biết không ạ.
- Cháu gái cố gắng lấy lại kí ức ngày xưa của mình nên đâm ra ngất. Theo ta thấy, cháu bé từng bị tai nạn ,va đập đầu quá mạnh dẫn đến tụ máu não, chèn ép dây thần kinh nên dẫn đến mất trí nhớ.
Thấy nó trở về bình thường lại, hắn hỏi nó về sự tình mọi chuyện.
- Cậu đã từng bị mất trí nhớ, phải không Ly?
- Đùa à, làm gì có chứ.
- Có bác sĩ bảo có là có, cậu đã mất đi một phần kí ức phải không?
Câu nói của hắn đúng, nó đã mất đi một phần kí ức mà không thể tìm lại đựơc.
- Ừm.....đã mất một kí ức trứơc 7 tuổi.
- 7 tuổi...mình đã nghi cậu là Lam mà,cậu thực sự là Lam không phải là Ly. Haha...vui quá đi.
Hắn ôm nó vào lòng mà cười lớn, hắn đang hạnh phúc thật hạnh phúc. Nó thì chết sững vì câu nói của hắn. Bất giác giật mình, nó đẩy hắn ra, mịêng lắp bắp như không tin vào những gì hắn nói.
- Tôi thật là Lam ư....
Câu hỏi nó thốt ra, làm ẹ nó sững người" lộ rồi, không thể giấu tíêp nữa rồi, phải nói sự thật thôi". Bà đẩy cửa bứơc vào, trứơc con mắt rưng rưng của nó và hi vọng của hắn.
- Mẹ, con là ai vậy? Là Ly - con của mẹ hay là Lam của cậu ta?
- Con......