Cuộc Chạm Mặt Đáng Yêu

Nó đang xoa xoa đầu chỗ hắn vừa cú thì có một cậu bạn chạy đến lớp:
- Chị ơi cho em gặp chị Thảo Ly đi ạ...
Thằng nhỏ vừa dứt thì âm thanh hỗn tạp lại vang lên với đủ kiểu. Rõ ràng nhất vẫn là giọng nhỏ Mai( bà 8 nhất lớp ấy ạ)
- Ly ơi...có người gặp.
Nghe cả lớp xướng danh mình,nó vênh mặt dõng dạc đi ra ngoài gặp.
- Cô Thanh kêu chị lên phòng hội đồng ấy ạ.
" quái nhỉ, bả kêu mình lên làm gì nhỉ? Dạo này mình ngoan lắm mà ta..." Nó đi thẳng lên phòng hội đồng, trong đầu thì cố vạch ra một lý do để bà cô già kêu lên. Cuối cùng, tới nơi nhưng vẫn chưa nghĩ ra, nó bước vào một cách rất tự nhiên. Phòng hội đồng này đối với nó rất quen thuộc, trước đây, một ngày nó phải lên ít nhất 2 lần. Dạo này thì nó tu nên mới không lên thường xuyên như trước nữa. Thấy nó vào bà cô già và con Thơ và Linh đồng loạt ngước lên nhìn.
- Cô gọi em lên đây có chuyện gì không ạ.- nó nhẹ nhàng hỏi.
- À.... cô nghe nói dạo này em có cải thiện thì phải.
- Dạ...hì..hì... nhẹ nhàng trả lời kem theo gãi đầu ngượng ngùng.
- Vì có rất nhiều thầy,cô khen em nên cô quyết định cho em làm lớp trưởng.
- Dạ....what...
nó đang nhẹ nhàng, bay bổng trong lời khen thì bị sụp hố ngây lập tức. Bà cô già đang nói cái gì vậy chứ..làm lớp trưởng ư thứ mà nó ghét nhất. Gò bó, áp lực và luôn phải giả tạo trước thầy cô, nó không phải thuộc mẫu người đó.
- Cô...em...
- Cô hi vọng vào em hết đấy...giờ thì em lên lớp thông báo chuyện này đi...
Bà cô già nói vậy thì làm sao nó từ chối nữa đây. Thiệt tình mà, nó ghét nhất là cái chức lớp trưởng á, gương mẫu nè, chăm chỉ nè, đặc biệt rất giả tạo luôn á. Thế là sao đây, cuộc đời siêu quậy đã bị lật đổ rồi sao. Ôi ôi...... Nó thất thểu cầm tờ giấy bả đưa ra ngoài, để đằng sau hai cặp mắt tia điện bắn tứ tung.
- Hai em mau viết kiểm điểm cho xong đi. Ngày mai kêu phụ huynh lên gặp tôi.
Lời bà cô già vang đằng sau lưng nó nhắc nhở hai nhỏ kia. Nó đem bản mặt đưa đám vào lớp làm ai cũng tò mò không biết chuyện gì xảy ra. Hắn nham nhở nhìn mặt nó mà chế giễu( anh ơi, giờ chị ấy là lớp trưởng đấy ạ):
- Sao rồi, bị phạt chứ gì...đáng đời....ăn ở ác quá mà...hahahaaa...ai đời siêu quậy bị phạt mà đem bản mặt đó về.
Hắn vừa cười vừa nói, không để ý nó đã đi qua mặt từ lâu rồi. Mọi người đi qua thấy hắn đứng cười nói một mình tưởng hắn bị tự kỉ nữa chứ. Nó vẫn còn mang bản mặt đó, bước lên bục giảng, cầm cây thước lên.
RẦM....
- Tôi tuyên bố hôm nay, cô Thanh đã thay lớp trưởng Thơ rồi....
Chưa nói hết câu thì lớp nó hú long trời lở biển luôn.
-IM LẶNG....
Với một âm vực rất chi hùng hồn đã làm cho lớp im phăng phắc, không một tiếng động,chỉ nghe tiếng ruồi muỗi bay.
- Và lớp trưởng mới là....
- Là ai...
- ai mà xấu số vậy trời...
- Tao mà biết đứa đó là ai thì xé xác, lột da nó luôn nếu mà nó dám hành hạ tao...
- Là con này nà...dám không?
Không biết thằng/ con nào xấu số vừa phát ngôn ra câu vĩ đại như vậy trời. Lần này chắc chắn tụi nó không còn đường thoát rồi. Ai không đụng mà đâm đầu vào siêu quậy.
- Hề..hề...là chị hai hả...em không biết...sr chị...
-Về chỗ hết đi....cậu cũng về đi.
Nó chỉ hắn, kẻ đang bị đông cứng vì lời nói của nó. Đang cười hả hê,ai dè nghe được tin vậy nên shock quá không nói nên lời được. Chờ lớp ổn định, nó cầm tờ giấy thông báo đọc.
- Nhà trường định tổ chức cuộc thi tiếng hát học đường. Thể loại thì không hạn chế. Mỗi lớp có một tiết mục. Tổ chức vào ngày 26/5. Lớp mình định cử ai thi đây.
Lời nói vừa dứt thì xôn xao vang lên với âm lượng vừa phải vì ai đó đang đứng trên bục kia. Sau mấy phút, một cánh tay giơ lên, là hắn sao.
- Sao vậy Huy, cậu muốn tham gia hả?
- Ừ...với một điều kiện.
Nó nhìn hắn với ánh mắt tò mò. Nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
- Cậu hãy song ca với tôi.
Rầm...rầm...sét đánh ngang tai nó. Hắn nói nó song ca ư, nó biết hát, không những vậy mà nó hát rất hay. Nhưng không hiểu sao, mỗi lúc như vậy thì nó cảm giác buồn và trống rỗng. Đang do dự thì bà Thanh đi vào.
- Ừ...em tham gia đi...nhiều lúc lớp trưởng tự mình tham gia sẽ tốt hơn. Cô sẽ đăng kí cho em và Huy nha. Thôi em về chỗ đi, chúng ta vào bài mới.
Ngồi trong lớp, nó cứ suy nghĩ mãi về chuyện hắn đề nghị hát chung với mình. Bỗng một tờ giấy đút vào tay nó.
" cô không thích hát chung với tôi hả?
Không phải, tại sao cậu lại muốn hát chung với tôi chứ?
Vì tôi muốn nghe giọng hát của cô thôi. Và tôi thấy cô rất giống một người.
Ai vậy????
Một người con gái tôi yêu.....
Sao tôi thấy cậu không ở bên cạnh cô ấy nhỉ???
Cô ấy mất rồi...năm tôi 7 tuổi...
Xin lỗi nha...tôi không cố tình gợi lại đâu...lại 7 tuổi...
Sao vậy..."
Đến đây, hắn đưa tờ giấy qua cho nó thì nó vò nát đút vào hộc bàn. Thấy hắn nhìn mình, nó khẽ cười, một nụ cười gượng gạo chứa đầy nỗi buồn. Nó gục xuống bàn...không ngủ mà là....khóc, nó buồn vì bản thân vô dụng vì không nhớ được quá khứ. Hắn thì cứ nhìn thân hình kia mà lòng thắt lại.
Long thì khi bị nó lột khẩu trang thì ngại ngùng chạy lên sân thượng. Cậu dang hai tay ra hứng gió, hét thật lớn để vơi hết nổi lòng. Thanh chạy đến, thấy vậy thì chạy đến kéo Long lại.
Chát....Thanh tát Long...Cậu sững sờ ôm má của mình.
- Tại sao cậu muốn chết chứ..chỉ vì khuôn mặt xấu thôi hả? Đồ ngu ngốc. Nghĩ sao chỉ vì cái bản mặt xấu mà muốn tự tử. Cái tát này tôi đánh cho cậu tỉnh ra.
Nhỏ nói một lèo, mắt cay xè vì nước mắt, cái thứ mằn mặn, ấm ấm lăn dài trên má nhỏ. Khi chạy đến, thấy cậu như muốn nhay xuống, nhỏ không suy nghĩ nhiều mà nhào ra kéo cậu lại.
- Cái mã bên ngoài xấu hay đẹp tôi không lo. Mà tôi không muốn mình mất mặt với cô. Chả hiểu tại sao tôi không hiểu mình bị sao nữa, luôn muốn bên cạnh cô...tôi muốn mình hoàn hảo trước cô...và tôi không muốn chết sớm như vậy đâu nha.
Cậu nói một tràn dài, nhỏ đang cố gắng nuốt từng chữ. Cảm giác của cậu, nhỏ cũng có, vậy là cảm giác gì chứ. Nhỏ và cậu chỉ mới biết nhau đây mà, không thể nào tiến triển nhanh đến vậy.
- Chắc là tôi hiểu lầm ý cậu rồi, tôi xin lỗi.
Nói xong , nhỏ nhanh chóng quay đi để tránh mặt cậu nhưng chưa được ba bước thì cậu chạy đến, ôm nhỏ từ phía sau, thì thào....
Chuẩn bị một cặp xuất hiện...haha...hau con nuôi của ta nhanh thật đấy...quả đúng tuổi trẻ tài cao....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui