Cước Đạp Lưỡng Thuyền

Hi Ân không dám tin nhìn Hạ Nguyệt Quang, giọng run run hỏi: “Cái gì?!” Hắn có nghe lầm không? Nguyệt Quang kêu hắn ôm cậu sao?

“Em… Tôi… Không có việc gì! Tôi ngủ trước.” Hạ Nguyệt Quang đỏ bừng mặt buông tay ra, không được tự nhiên nằm lên giường, không dám nhìn về phía Hi Ân.

Cậu vừa rồi chắc chắn là điên mới nói như vậy, cậu sao có thể vì muốn an ủi Hi Ân nói ra lời như vậy! Hạ Nguyệt Quang rõ ràng cảm giác được ánh mắt nóng bỏng của Hi Ân, cậu cảm thấy tim mình đang đập rất nhanh, giống như muốn nhảy khỏi lồng ngực, xấu hổ không biết làm sao, chỉ hy vọng có thể nhanh chóng đánh vỡ không khí ái muội này.

“Nguyệt Quang… Em muốn anh ôm em sao?” Hi Ân bỗng áp lên người Hạ Nguyệt Quang, giọng khàn khàn hỏi người đang nhè nhẹ run dưới thân hắn.

Hạ Nguyệt Quang ngượng ngùng nhìn về phía Hi Ân, “Tôi… Tôi không có… Tôi chỉ là…” Trời ơi! Cậu cho tới giờ chưa từng hận miệng mình như vậy. Mỗi lần nói sai, còn không giải thích rõ ràng, cậu hiện tại làm sao giải thích với Hi Ân? Cậu… Cậu chỉ là muốn an ủi hắn.

“Em nói dối… Em vừa rồi rõ ràng nói muốn anh ôm em không phải sao?” Hi Ân ôn nhu vỗ về khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Nguyệt Quang, có chút cường thế hỏi cậu.

Hạ Nguyệt Quang nhìn gương mặt tuấn tú của Hi Ân ngày một gần, khẽ mở miệng thở. Thật kỳ quái, vì sao bị Hi Ân nhìn chằm chằm như vậy, thân thể cậu lại nóng như bị thiêu đốt như vậy?

Hi Ân đột nhiên hôn lên cánh môi mềm mại của Hạ Nguyệt Quang, không giống nụ hôn nhẹ bình thường, mà là nhiệt liệt hút lấy môi cậu, đầu lưỡi nóng bỏng không gặp trở ngại tham nhập vào chiếc miệng nhỏ nhắn ngọt ngào kia, không ngừng quấn lấy lưỡi cậu, kịch liệt đến mức bên khóe miệng chảy xuông một sợi chỉ bạc ái muội.

Hạ Nguyệt Quang toàn thân hư nhuyễn nằm trên giường, hai tay vô lực đặt trước ngực Hi Ân, thân thể dưới sự vuốt ve của hắn mà dần có phản ứng, thứ cảm giác xa lạ lại quen thuộc này, làm cậu phản kháng không được mà nhẹ than một tiếng.

Buông phiến môi mềm mại kia, hai mắt cực nóng nhìn Hạ Nguyệt Quang. Hi Ân khẽ động người, một tay chống xuống giường, một tay vuốt ve thân hình run run của Hạ Nguyệt Quang, cẩn thận chạm thân thể mảnh mai của cậu qua lớp áo, sau đó tiến đến hàng cúc áo, dễ dàng cởi hết, đưa tay luồn vào vuốt ve làn da trắng nõn kia, cảm thụ xúc cảm non mềm dưới tay.

Hạ Nguyệt Quang run rẩy nắm lấy bàn tay đang đặt trên ngực cậu của Hi Ân, ngẩng đầu nhìn vào cặp mắt xanh thâm trầm tựa đại dương của hắn, nhịn không được nhẹ gọi: “Hi Ân…”

Hi Ân cúi người hôn Hạ Nguyệt Quang, cẩn thận hôn khắp khuôn mặt tinh xảo của cậu, cuối cùng mới trở lại phiến môi mềm, hút mạnh chiếc miệng đỏ ẩm ướt. Bàn tay đang vuốt ve vòng ngực từ từ di chuyển, đi đến đầu ngực hồng hồng, đầu tiên dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng xoa nắn, cảm thấy cậu run rẩy càng thêm lợi hại, hắn mỉm cười dùng hai ngón tay kẹp lấy nhũ tiêm đứng thẳng. Cậu mẫn cảm cong người, chiếc miệng nhỏ nhắn bị hắn hôn trụ phát ra tiếng khóc yếu ớt, khiến cho con ngươi nâu kia bị che kín bởi một tầng hơi nước mê hồn.

Khó khăn lắm môi mới được buông ra, tiếng rên rỉ ái muội cũng cứ thế tràn ra, Hạ Nguyệt Quang run rẩy che miệng mình, không để chính mình khóc nói: “Hi Ân… Em từ bỏ… Mau dừng…”

Hi Ân khẽ hôn vành tai Hạ Nguyệt Quang, ở bên tai cậu thổi khí nóng, giống như trừng phạt mà dùng hai ngón tay ra sức niết nhũ tiêm mẫn cảm, nhẹ nói: “Không được… Em mãi mới bằng lòng cho anh ôm em… Anh sao có thể dễ dàng mà buông tha cho em?”

“A… A Hi Ân… Xin anh… Em sợ…” Hạ Nguyệt Quang run rẩy nắm lấy áo Hi Ân, kỷ ức không hay trước kia khiến cậu sợ hãi chuyện này. Dù hiện tại cơ thể nóng đến khó chịu, cậu vẫn không thể thản nhiên thừa nhận sự đụng chạm của người khác.

“Đừng sợ. Anh sẽ khiến em thực thoải mái…” Hi Ân ôn nhu vuốt ve cổ Hạ Nguyệt Quang, tựa như trấn an mà hôn cổ cậu nói.

Cảm thấy nhũ tiêm bị nhẹ nhàng xoa nắn, còn thi thoảng bị chà xát, khiến Hạ Nguyệt Quang không kiềm chế được mà rên rỉ thành tiếng. Phần thân trong quần lót có phản ứng dựng thẳng đứng.

Hi Ân đem áo Hạ Nguyệt Quang lột bỏ, lộ ra toàn bộ vùng ngực, liếm hôn mỗi tấc da thịt cậu như quỳ lạy, ngậm lấy một bên đầu ngực hồng nhạt, vừa mút vừa cắn, làm cho người dưới thân thỉnh thoảng rên khẽ một tiếng, nhìn thân hình mảnh khảnh kia vì bị hắn vuốt ve mà ửng đỏ.

“Hi Ân…. Hi Ân…..” Hạ Nguyệt Quang muốn chống cự, lại vô lực để hắn tàn sát bừa bãi trước ngực. Quần không biết từ lúc nào đã bị Hi Ân cởi bỏ, phần thân hơi đứng thẳng lập tức bị nắm lấy, ngón tay khiêu khích vòng quanh đỉnh của cậu, sau đó mạnh mẽ xoa nắn.

Hi Ân mỉm cười ngẩng đầu nhìn Hạ Nguyệt Quang che kín khuôn mặt đỏ hồng, miệng không ngừng thở, còn vô lực để thoát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào ái muội. Thật vất vả mới được Nguyệt Quang cho phép, hôm nay hắn nhất định phải yêu thương cậu đến không xuống giường nổi!

“A!!~” Bị Hi Ân ác liệt xoa nắn, khoái cảm trước ngực và hạ thân cùng lúc bùng nổ, cong người lên, đem đầu nhũ tiến vào miệng Hi Ân, phần thân bị nắm chặt cũng tùy ý tiết ra.

Hạ Nguyệt Quang yếu ớt nằm trên giường, há miệng không ngừng thở gấp. Đáng tiếc Hi Ân không định buông tha cậu, hút lấy đầu nhũ bị liếm hồng kia, không ngừng dùng lưỡi khiêu khích nhũ tiêm mẫn cảm, ngẫu nhiên dùng răng nanh nhẹ nhàng ma sát nhũ tiêm non mềm này, làm Hạ Nguyệt phát ra tiếng kêu ái muội.

“Ô ô….. Hi Ân….. Không….. Dừng….. A…..” Hạ Nguyệt Quang chịu không nổi khóc thành tiếng, hạ thân lại truyền đến cảm giác ma sát khiến cậu thấy thật thoải mái, nhưng cậu không quen bị đối xử như vậy, việc này làm cậu thấy thật quái dị.

Hi Ân không để ý tới sự cự tuyệt của Hạ Nguyệt Quang, tay xoa nắn phần thân nhanh hơn, “Nguyệt Quang không vui sao? Nhưng thân thể em hình như rất thích nha….” Thanh âm khàn khàn mang theo dục ý nồng đậm. Nhìn bộ dạng người trong tim ở dưới thân hắn dục vọng ngập tràn còn kháng cự, làm tăng thêm thèm muốn chinh phục cậu. Không chỉ là vấn đề chiếm đoạt, hắn muốn Nguyệt Quang thuần phục trong vòng tay hắn, muốn cậu mỗi khi được hắn yêu thương, đều gọi tên hắn.

“A a! ~ Hi Ân….. Hi Ân….” Hạ Nguyệt Quang lại tiết ra trong tay Hi Ân, nước mắt kích tình lại rơi đầy hai má, miệng kêu tên Hi Ân, run run dưới thân hắn, ngay cả cặp chân trắng nõn cũng không ngừng run rẩy.

Hi Ân nhẹ hôn hai má Hạ Nguyệt Quang, thì thào nói: “Nguyệt Quang….. Tia sáng xinh đẹp của anh….. Em chỉ có thể phát ra ánh sáng xinh đẹp như này trong lòng anh….. Em là của anh…… Là người của Hi Ân này…..”

Lại vuốt ve phần thân đã phát tiết, kỹ thuật thành thục, khiến phần thân mềm nhuyễn của Hạ Nguyệt Quang lại dựng thẳng, “A! Hi Ân…. Dừng lại…..” Không ngừng thở dốc rên rỉ, cậu run run nắm lấy áo Hi Ân. Nước mắt lại bắt đầu không nghe lời mà chảy xuống, khuôn mặt tràn đầy tinh dục khiến Hi Ân nhìn không khỏi mê muội.

“Không được! Em nên kêu anh nhanh một chút mới đúng…..” Hi Ân vỗ về phần thân run rẩy trong tay hắn, mỉm cười nói bên tai Hạ Nguyệt Quang, gắt gao nắm chặt, Hạ Nguyệt Quang hét lên, lập tức lại tiết ra trong tay Hi Ân.

Hạ Nguyệt Quang toàn thân phiếm hồng nằm trên giường. Vốn tưởng Hi Ân sẽ lại nắm lấy phần thân cậu khiêu khích, nhưng hắn không tiếp tục đè lên cậu, ngược lại đứng đến bên giường bắt đầu cởi quần áo. Lần trước cậu uống say không nhớ rõ dáng người Hi Ân, nay vừa thấy, Hi Ân thoạt nhìn thư sinh nhã nhặn lại có dáng người đẹp đến thế, thân thể cao gầy cân đối trông thực khỏe mạnh, cơ bắp rõ ràng, là dáng người mà nữ nhân nhìn thấy đều phải thét chói tai.

Hi Ân nửa quỳ bên giường, kéo tay Hạ Nguyệt Quang đặt lên ngực hắn hỏi: “Thế nào? Vừa lòng chứ?”

Gương mặt xinh đẹp của Hạ Nguyệt Quang đỏ lựng, cậu…. cậu…. cậu… sao có thể vì nhìn dáng người của Hi Ân mà ngây người?! Vừa rồi cậu nhất định rất giống thằng ngốc, cậu thực ngốc!

“Em…. Em….. Em muốn….. muốn ngủ…..” Hạ Nguyệt Quang lắp bắp rút tay mình lại, cằm lấy chiếc quần bị cởi quá nửa định mặc vào, lại bị Hi Ân từ phía sau ngăn lại.

“Em đang thẹn thùng sao Nguyệt Quang?” Thanh âm khêu gợi của Hi Ân từ phía sau truyền lại, ngón tay thon dài nhẹ vuốt đầu nhũ đứng thẳng, như có như không mà nhu động, khiến Hạ Nguyệt Quang lại run rẩy.

Hạ Nguyệt Quang ngượng ngùng nắm lấy bàn tay đang đùa nghịch trên đầu nhũ cậu của Hi Ân, mắt lại bắt đầu ngập nước, thở dốc hỏi: “Anh…. Anh không phải thỏa…. thỏa mãn rồi sao?”

“Nguyệt Quang, em thực đáng yêu….. Anh còn chưa bắt đầu… Sao có thể thỏa mãn?” Bàn tay vốn vuốt ve đầu nhũ Hạ Nguyệt Quang của Hi Ân dần dần đi xuống, nắm lấy phần thân có chút phản ứng dùng lực nắn xoa, khiến người đang tựa lưng vào người hắn đột nhiên run lên, mỉm cười nói.

“Hi….. Hi Ân…..” Hạ Nguyệt Quang run rẩy kêu, hạ thân lại bắt đâu truyền đến khoái cảm khiến người ta không thể suy nghĩ. Cậu nằm trên chiếc giường trắng lớn rên rỉ, Hi Ân nằm trên người cậu xoa nắn càng nhanh hơn, khiến Hạ Nguyệt Quang một chút đã tiết ra.

Nhẹ nhàng đè lên người Hạ Nguyệt Quang, khiến cậu thở dốc, Hi Ân vươn tay tách cặp chân trắng nõn kia ra, thấm ướt tinh dịch trên bụng cậu, vuốt nhẹ quanh huyệt khẩu. Cảm giác được cậu run rẩy, muốn khép hai chân lại, hắn lập tức vươn một bàn tay ngăn cậu lại, đem ngón tay dính tinh dịch nhanh chóng sáp nhập vào trong tiểu huyệt.

“A!” Hạ Nguyệt Quang mẫn cảm kêu một tiếng, tuy số lần được yêu thương không nhiều lắm, nhưng được âu yếm nhiều như vậy, thân thể cũng trở nên cực mẫn cảm. Chỉ cần nhẹ nhàng vuốt ve, đã khiến cậu thoải mái đến phát run, chỉ cần một ngón tay tham nhập, liền khiến cậu mẫn cảm không nhịn được mà kẹp chặt ngón tay đang xâm nhập trong cơ thể mình.

Hi Ân cơ hồ đã sắp không nhịn được mà muốn trực tiếp tiến vào tiểu huyệt mềm mãi còn ấm áp của Hạ Nguyệt Quang, nhưng sợ làm tổn thương cậu, hắn liền nhịn dục vọng xuống, lấy ngón tay nhẹ nhàng xoa vuốt tiểu huyệt nội vách, cố gắng làm trơn tiểu huyệt có chút khô nóng kia.

Hạ Nguyệt Quang quay đầu rên rỉ, hơi nóng từ tiểu huyệt truyền đến, sau đó từ từ lan ra khắp cơ thể, ngón tay trong tiểu huyệt cũng từ một ngón thành hai ngón, rất nhanh chóng làm mềm tiểu huyệt, ngẫu nhiên tạo ra tiếng ma sát ngượng ngùng. Cả căn phòng nhất thời tràn ngập mùi dâm mị nồng hậu.

“Nguyệt Quang….. Em chuẩn bị tốt chưa? Anh muốn vào!” Hi Ân rút tay, có chút vội vã kéo bỏ chiếc quần còn đang lửng lơ trên chân Hạ Nguyệt Quang, mở rộng chân cậu ra, đem phần thân cương ngạnh đặt vào giữa hai chân cậu hỏi.

Cảm giác trống rỗng sau khi rút ngón tay ra khiến Hạ Nguyệt Quang cảm thấy tiểu huyệt không ngừng co rút. Toàn thân tản ra hơi thở mong chờ người khác yêu thương, cậu đỏ mặt nhìn phần thân thô to của Hi Ân, không biết làm sao nên quay đầu đi, không ngừng há miệng thở dốc.

Hi Ân thấy Hạ Nguyệt Quang không đáp lại, dùng sức tựa như trừng phạt đem phân thân thô to tiến vào tiểu huyệt không ngừng khép mở kia. Thứ cương ngạnh của hắn, khiến tiểu huyệt miễn cưỡng tiếp nhận một nửa, cũng khiến Hạ Nguyệt Quang bỗng nhiên bị hắn xâm nhập cao giọng hét chói tai. Phần thân không được âu yếm lại tiết ra, toàn thân mẫn cảm khiến cậu có thể cảm thấy rõ ràng cự vật trong cơ thể đang không ngừng biến to biến nóng.

“Nguyệt Quang… Thả lỏng… Mau…” Hi Ân thống khổ nâng mông Hạ Nguyệt Quang lên, nửa phần thân nằm trong tiểu huyệt ấm áp kia đã nhanh muốn tiết ra, nén dục vọng muốn điên cuồng xâm nhập, nói với người dưới thân.

Hạ Nguyệt Quang ý thức mông lung nghe theo lời Hi Ân mà hít sâu một hơi, tiểu huyệt lập tức bị cự vật rút ra rồi lại tiến vào hoàn toàn, toàn bộ tiểu huyệt được lấp đầy.

“A a! ~~”

Hi Ân cơ hồ sắp bị nơi ấm áp kia bức điên rồi, không chờ Hạ Nguyệt Quang chuẩn bị tốt, nâng mông cậu lên rồi mãnh lực tiến vào. Hạ Nguyệt Quang không ngừng phát ra những tiếng kêu dâm mị.

“Hi Ân ~ Từ bỏ…. A a!!” Hạ Nguyệt Quang khóc nắm lấy tay Hi Ân, thân mình gầy yếu lắc lư theo chuyển động mãnh liệt của hắn.

“Nguyệt Quang…. Em giỏi lắm…” Hi Ân điên cuồng trứu sáp vào trong người Hạ Nguyệt Quang. Mỗi lần rút ra tiến vào, đều dùng nhiều lực, Hạ Nguyệt Quang cơ hồ không chịu nổi cao trào mà muốn hôn mê.

Thân mình Hạ Nguyệt Quang mãnh liệt run rẩy, hai tay ôm lấy đầu gối, ngẩng đầu thét chói tai, phần thân dựng thẳng bị Hi Ân nắm lấy, thô lỗ xoa bóp, tiểu huyệt cũng không ngừng bị trừu sáp, tiếng ma sát càng khiến Hi Ân điên cuồng ra vào. Toàn thân cao thấp bị yêu thương không chỗ nào không thoải mái, toàn thân mẫn cảm bị chăn cọ sát làm da thịt trở nên nóng như lửa.

Hi Ân mạnh mẽ trứu sáp vào trong cơ thể Hạ Nguyệt Quang một trận, mãnh liệt thẳng tiến, cự vật hoàn toàn tiến vào trong người cậu, tinh dịch nóng bỏng cũng theo đó mà bắn vào nơi sâu nhất trong người cậu.

Hạ Nguyệt Quang cao giọng hét to, cong người tiếp nhân ái dịch của Hi Ân, sau đó vô lực nằm trên giường, thở hồng hộc nhìn trần nhà, trong đầu trống rỗng, thân thể khẽ run còn cảm thấy được khoái cảm vừa rồi.

Hi Ân thở dốc nhẹ hôn Hạ Nguyệt Quang, phì phỏ thở rút phần thân thô  to còn đang dựng thẳng ra. Tinh dịch trắng nhầy chảy xuống, tỏa ra một cỗ tình dục ái muội, khiến lửa dục trong tròng mắt xanh càng tăng cao, nhẹ đè lên người Hạ Ngyệt Quang, để cậu đưa lưng về phía hắn, nửa tựa vào giường, mông nhô lên cao, mở rộng cặp chân còn đang khẽ run kia, lại tiến vào tiểu huyệt nóng bỏng.

“A!” Hạ Nguyệt Quang sợ hãi kêu lên, tiểu huyệt lập tức nuốt lấy cự vật đột nhiên xâm nhập, mãnh liệt co rút.

Hi Ân nắm lấy eo nhỏ của Hạ Nguyệt Quang, điên cuồng trứu sáp, tiểu huyệt lập tức phát ra tiếng ma sát ẩm ướt, cậu không ngừng rên rỉ, khiến cự vật trong tiểu huyệt không có dấu hiệu nhỏ lại, ngược lại trở nên càng lớn hơn nóng hơn.

Hạ Nguyệt Quang bấu chặt lấy chiếc gồi, “A a! ~ Mau…. mau dừng… Ân a…” Nửa tựa vào giường, toàn thân bị chăn cọ sát thật thoải mái, cự vật trong người không ngừng đâm vào, nội vách mẫm cảm bị ma sát liên tục phát ra tiếng, thân mình gầy yếu sao chịu nổi bị hắn không tiết chế áp bức như vậy, thắt lưng mảnh khảnh cũng sắp bị người đang điên cuồng tiến nhập phía sau bóp nát.

“Không đủ…. Còn chưa đủ….” Hi Ân liều mạng tiến vào nơi mê người kia. Một lần lại một lần đem chính mình hoàn toàn tiến vào tiểu huyệt ấm áp kia, bên tai là tiếng kêu ngọt ngào của cậu, bảo hắn làm sao có thể ngừng muốn cậu. Hắn còn muốn nhiều hơn, như vậy không đủ!

Hi Ân mãnh liệt trứu sáp, làm Hạ Nguyệt Quang bị đặt dưới thân hắn không ngừng rên rỉ, mơ hồ không biết Hi Ân bắn trong cơ thể mình bao lần, đến tột cùng đã làm qua bao nhiêu tư thế khác nhau, hạ thân cậu ngập tràn tinh dịch của Hi Ân, cùng hắn bắn ra.

Bị hung hăng yêu thương cả đêm, mãi đến khi trời dần sáng, Hi Ân mới hơi thỏa mãn ôm Hạ Nguyệt Quang mệt mỏi tiến vào giấc ngủ.

=. =. =. =. =

Không biết ngủ bao lâu, Hạ Nguyệt Quang mờ mịt tỉnh lại, trên người tràn ngập mùi tình dục ái muội, cùng với hương hoa lài của Hi Ân. Mặt đỏ ửng nhở đến chuyện đêm qua. Quả nhiên không thể nhìn bề ngoài, nhìn bộ dạng thi sinh nhã nhặn của Hi Ân, không ngờ lại như vậy……

Quay đầu nhìn hạ thân đã được tẩy rửa sạch sẽ, Hạ Nguyệt Quang giống như đà điểu vùi mặt vào gối, thân thể trắng nõn phủ đầy những dấu đỏ. Lần trước là uống say bị Hi Ân yêu thương, cho nên không biết hóa ra Hi Ân có khả năng như vậy. Cậu cuối cùng đã hiểu sao khi tỉnh lại, điểm đỏ trên người mình lại nhiều như vậy, so với lần trước, hôm nay hình như có nhiều hơn!

Khẽ động người, Hạ Nguyệt Quang lập tức đau nhíu mày, toàn thân cao thấp không chỗ nào không đau, nhất là thắt lưng, giống như sắp gãy đôi vậy. Đau quá! Cậu cuối cũng hiểu được cảm giác bị cưỡng gian một ngày một đêm, tuy rằng không có mông đầy máu, nhưng đau đớn trên người khiến cậu chịu đủ rồi, ngẫm lại mình hôm qua thực nên cự tuyệt Hi Ân, nhưng cậu vừa thấy hắn thương tâm như vậy, liền không đành lòng cự tuyệt hắn.

Nghe thấy vài âm thanh yếu ớt phía dưới, Hạ Nguyệt Quang cỗ nén đau đớn cúi mình, ôm lấy Bụi từ trong rổ, ôn nhu vuốt ve cái đầu xù lông của nó, mỉm cười hôn mặt nó một chút. Bụi kêu đáng thương như vậy, có phải là đói bụng rồi không nhỉ?

Hạ Nguyệt Quang hít sâu một hơi, buông Bụi nho nhỏ lại đáng yêu, chịu đựng cả người đau đớn bước xuống giường, dựa vào vách tường bước từng bước đến trước tủ quần áo, mở tủ, lấy một bộ quần áo sạch sẽ, mặc tạm lên người, chậm rãi trở lại giường, ôm lấy Bụi đang không ngừng phát ra những tiếng kêu đáng thương, khó khăn đi khỏi phòng ngủ.

Vừa ra khỏi cửa, liền thấy tổng quản bưng một cái khay, phía trên có rất nhiều đồ ngọt, cũng một chai sữa, Hạ Nguyệt Quang ngốc lăng nhìn tổng quản, tổng quản cũng ngơ ngác nhìn cậu.

Hạ Nguyệt Quang xấu hổ cười cười, “Kia…. Ông mang đến cho tôi sao?”

Tổng quản cuối cũng cũng lấy lại tinh thần mỉm cười, cúi đầu đáp: “Chủ nhân bảo tôi mang đổ trưa lên cho Hạ thiếu gia. Chủ nhân còn nói muốn cậu nghỉ ngơi thật tốt, lát nữa chủ nhân sẽ đến thăm cậu.”

Hạ Nguyệt Quang đỏ mặt cúi đầu, “Vậy nha! Vậy…. Vậy phiền ông mang đồ vào, tôi một chút sẽ vào.” Ha ha cười vài tiếng, ngượng ngùng nói với tổng quản.

Tổng quản mỉm cười gật đầu, cầm khay đi vào trong phòng, trong phòng vẫn sạch sẽ như thường, chỉ có chiếc giường lớn kia hỗn loạn giống như có người ở trên đó đánh nhau, làm y sửng sốt vô cùng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui