Về phía nó
6h00 phút
“ Oáp…”
Nó đã dậy, tuy vẫn còn ngái ngủ nhưng bước đi vẫn rất vững chắc
‘ Cốp’
“ Á. Trước giờ không dậy sớm, giờ khó chịu quá”
Nó than vãn sau khi tông đầu vào tường, nó đã làm xong vệ sinh cá nhân và đang xuống lầu để ăn sáng thì gặp mẹ nó từ trong phòng bước ra. Mẹ nó nhìn thấy nó thì hoảng hồn và hét lên
“ Á…á…á”
“ Con đây. Có phải ma đâu mà mẹ la dữ vậy”
“ Ai bảo mày dậy sớm quá chi, trước giờ muốn mày dậy sớm đó là điều không tưởng mà con”
“ Thì giờ tưởng rồi đó”
Nói dứt lời nó đi thẳng xuống nhà, ba nó cũng vừa bước ra khỏi phòng và đang sau lưng mẹ nó, ba nó đã nói ẹ nó nghe những gì mà đêm qua cha con họ bàn bạc.
Ở tại phòng ăn
“ Con đi làm cũng tốt, đừng quan tâm tới tuổi tác, họ không dám cãi con đâu. Mà con nè, con đi làm thì giúp mẹ trả thù một người được không?”- mẹ nó đang nhờ vả nó làm chuyện xấu
“ Mẹ nói đi. Làm được thì con làm”
“ Chuyện này đơn giản lắm mà lại hợp với tính con nữa. Con giúp mẹ quậy cho con thư kí của cha con một trận đi xem như là giảm stress sau những công việc vất vả cũng được mà. Con đó nó lẳng lơ lắm, thấy cha con phong độ là theo mãi, mà mẹ thì ít đến công ty nên không làm gì được”- mẹ nó hậm hực
“ Yes madam. Mẹ hiểu con đó nhưng mà mẹ cũng lo giữ chồng mình đi, đừng có theo đuổi nghề thiết kế thời trang nữa. Mẹ làm bao nhiêu năm rồi không chán sao? Hết người mẫu tới thiết kế”
“ Kệ. Chuyện của mẹ. Mẹ thích thì mẹ làm. Mẹ vẫn còn trẻ mà, mẹ phải sống theo đam mê chứ, mẹ mới có 38 tuổi chứ mấy.”
“ Ời. Coi chừng ba theo mấy cô trẻ đẹp khác thì mẹ đừng có khóc à. Ba có 38 tuổi thôi, cũng còn đẹp trai quá mà”
“ Thôi thôi. Cho tui xin hai mẹ con. Khổ ghê, tính tình gì mà giống nhau như đúc, gặp là gây, lại con quậy eo chang hy nữa chứ. Em à. Lúc trước quậy không đủ sao em?”
“ Anh dám nói mẹ con em là y chang heo hả? Vậy sao còn yêu còn lấy hả?”
“ Con yên tâm. Nếu mà ba con có tính lăng nhăng thì mẹ đã thành người thiến heo rồi chứ không làm người mẫu với thiết kế đâu”
“ Eo. Khiếp. Chưa gì đã bị hăm bị thiến rồi. Hihi. Thôi con no rồi. Con lên chuẩn bị đây”
Gia đình yêu quý của nó như vậy đấy. Rất vui, họ có thể bên nhau trong mọi hoàn cảnh, nó cảm thấy tự hào về gia đình ấy lắm. Nó đang cảm thấy phân vân, nó không biết mặc đồ gì thì hợp nên nó đã nhờ đến sự giúp đỡ của mẹ nó.
“ Mẹ ơi. Con chịu rồi.”
“ Hôm nay là buổi đi làm đầu tiên của con, mẹ nghĩ con nên để lại trong mắt mọi người cái dáng vẻ sang trọng và trưởng thành của chính mình đi. Con qua đây, mẹ sẽ cho con thử những kiểu mẹ mới thiết kế”
Mẹ nó dẫn nó qua phòng thiết kế của bà ấy và chọn cho nó một bộ công sở, bà ấy chọn cách kết hợp một cái đầm ngắn màu trắng và có xòe ở dưới chân váy đưa cho nó
“ Mẹ ơi, nó ngắn quá, chỉ dài hơn eo của con có tí xíu thôi, con không mặc đâu”- nó giãy nãy với mẹ nó
“ Ok. Đúng như những gì mẹ nghĩ. Con khá cao nên cái đầm này sẽ ngắn, con mặc đi, rồi đợi mẹ tí”
Nó vùng vẫy tỏ ý không muốn nhưng vẫn phải mặc, mẹ nó đã đưa nó một cái chân váy đen và bảo nó mặc thử. Ở phía trên là chiếc đầm trắng được mẹ nó cách điệu thành cái áo có xòe bên dưới và đi cùng là chân váy đen dành cho công sở. Nhìn nó lúc này cứ như 20 tuổi chứ không còn là cô bé 17 tuổi nữa. Và hình như nó cũng hài lòng…. Haizz, thật ra nó thấy đẹp thì mặc thôi chứ có biết gì đâu mà hài lòng chứ, mẹ nó đưa nó qua phòng của bà ấy và trang điểm cho nó. Nó la làng
“ Không không. Con không bôi bôi trát trát mấy cái này đâu. Con không thích tô phân trát són đâu”
“ gì???”
“ Con lộn, nói chung là con không thích đâu.”
“ Mẹ chỉ kẻ mắt thôi, chứ mặt con trái xoan mà lại da trắng và mịn nữa nên mẹ không cần đánh phấn đâu”
Mẹ nó đã chọn cách kẻ mắt theo kiểu mắt khói đen để làm nó trở nên sexy hơn và mẹ nó có kết hợp với nhũ vàng để làm nó sang trọng và trưởng thành hơn
“ Xong rồi. Sau hôm nay con có thể mặc tất cả những gì con thích”
“ Thiệt không mẹ? Quần đùi áo ba lỗ được không mẹ?”
“ Con phải mặc đàng hoàng chứ. Có muốn ăn chổi không? Mà Quyên có biết chuyện này không? Từ nay con không đi chơi được đâu, con có hối hận không”
“ Gì dữ vậy. Xong vụ này thì công ty thuộc về con. Lúc đó con muốn gì không được, con bán công ty lấy tiền đi chơi cũng được ấy chứ”
“ Mèn đét ơi. Ông trời ngó xuống mà nghe con tui nó nói nè. Mày đi di. Mày còn ở đây chắc tao tăng xông quá”
Nó quay mặt đi mà trong đầu vẫn không hiểu được là nó đã nói sai điều gì. Xuống đến nơi thì nó thấy ba nó đang chờ nó trước cổng
“ Đi thôi. Sáng nay ba sẽ giới thiệu con với những người con cần”
Nó và ba nó lên xe để tài xế riêng đưa đi. Nhìn kĩ nó lúc này đi, gương mặt trái xoan và nụ cười vô tư của nó lúc này đã biến mất. Nhìn nó cứ như người 25 tuổi vậy, trưởng thành , sang trọng và không kém phần sexy khi cái váy đen kia đã tôn lên làn da trắng nõn nà của nó. Không phải nó không cười hay nó căng thẳng mà vì đôi mắt màu xanh thiên thanh của nó cộng với dáng vẻ lúc này làm nó trở nên “đàng hoàng” hơn hẳn.
7h30 phút . . . Xe dừng trước cửa công ty.
“ Chúng ta đi thôi con”
“ Chào Chủ tịch”
Cha con nó bước vô công ty, tất cả mọi người nhìn thấy ba nó đều cúi đầu chào và ai cũng nhìn nó như sinh vật lạ.Phòng Tổng Giám Đốc của nó nằm ở gần cuối lầu 3. Căn phòng không có vẻ gì là sang trọng cả nhưng có vẻ khá là to lớn, bàn của nó được kê ở một góc cạnh cửa sổ, phía ngoài phòng là của Thư ký – người mà mẹ nó giao nhiệm vụ trả thù.
“ Thư ký kim vô phòng tôi gấp”
“ Ba à, con muốn ba đưa Thư ký Lam ở phòng Giám Đốc Kinh doanh lên làm Thư ký riêng cho con. Chị ấy rất có năng lực”
“ Nếu con nói vậy hóa ra con có tới 2 Thư ký sao. Như vậy không dược đâu con à”
“ Sao không hả ba. Chị Lam sẽ làm Thư ký riêng cho con, con có nhiều việc cần chị ấy giúp, còn Thư ký Kim thì ba yên tâm. Chị ta sẽ phải tự động xin nghỉ việc thôi. Chị ta không đáng tin đâu ba, con cảm thấy nghi ngờ đó”
“ Con đã gặp người ta đâu mà nói vậy. Con đừng nghe lời mẹ rồi hiểu lầm họ”
“ Không đâu. Con không nghe lời mẹ đâu, mà con tin vào cái này, chỉ cần suy luận ra là biết thôi mà ba”- nó nói còn tay thì chỉ vào cái đầu của mình
Thư ký Kim bước vào và được cha nó ra lệnh là gọi Trợ lý Tổng Giám Đốc, Giám Đốc điều hành, Giám Đốc tài chính và cả Thư ký Lam lên cho ông ấy. Cô ta nghe lời rồi quay đi nhưng vẫn không quên ném về phía nó một cái nhìn khó chịu. Vì được đích thân Chủ tịch gọi nên chỉ sau vài phút các vị ấy đã có mặt nhưng khi mọi người đến thì nó lại là người vắng mặt. Cha nó đã xin lỗi mọi người và cha nó đã thay nó nói tất cả những gì nó muốn nói còn nó thì nó muốn xuống dưới để kiểm tra việc làm của tất cả mọi người trước khi họ kịp biết đến sự tồn tại của nó. Nó đã đến khu chế tác sản phẩm xem tiến trình làm việc thì bị quản lý ở đó đuổi ra, nó đã cười và phải năn nỉ anh ta thậm chí là nói dối rằng mình đến xin việc làm nữa mới được anh ta cho vào. Nó quan sát sơ qua thì thấy công nhân làm việc quá chậm chạp dẫn đến tiến trình công việc bị trì trệ. Thế nhưng quan trọng nhất là nó đã thấy ở cuối khu chế tác, nơi khuất mắt người quản lý có một cô gái trẻ đang bị một tên nào đó sàm sỡ, tính nó nhiều chuyện nên khi trông tháy đã đến gần để cho tên đó bài học
“ Anh làm gì vậy? Bỏ tay cô ấy ra”
“ Cô là ai mà dám la lối ở đây. Cô dừng tưởng có gương mặt đẹp là được, chắc nhân viên mới chứ gì? Thế cô có biết quy luật ở đây không hả? Khôn hồn thì chiều tôi, tôi sẽ để yên cho không thì đừng trách”-tên sàm sỡ đó giở trò dọa nạt nó
“ Anh làm gì được tôi mà phải hù vậy chứ. Tôi không để cho anh đụng đến chị ấy đâu”- nó cũng không vừa
“ Cô ta là cái gì ? Cô là cái gì mà dám làm tôi mất vui hả?”
“ Đây là…...............................liệu nó có biết cô gái này? vậy cô gái này là gì với nó?