Trong khi đó, ở tại buổi tiệc
Ba mẹ nó gọi điện thoại cho nó hoài mà chẳng được. Ba nó chỉ nhận được một tin nhắn từ nó rằng “Để bảo toàn hợp đồng sắp tới cho Công ty, nó buộc không thể ra mặt lúc này được” cả nhà không ai hiểu nó đang làm chuyện gì nữa, chỉ có trợ lý là hiểu được nó mà thôi nhưng rất tiếc miệng của anh khó cạy quá nên ba nó cũng chịu. Tại buổi lễ, ba nó đã lên phát biểu và cũng xin lỗi về sự vắng mặt của nó, rồi sau đó một người ba khác cũng lên phát biểu và xin lỗi về sự vắng mặt của con họ. Thế là 2 nhân vật quan trọng nhất buổi tiệc đều vắng mặt cả. Sau khi mọi người nói chuyện với nhau ở buổi tiệc xong thì ba nó quyết định công bố rằng gia đình nhà nó sẽ kết thông gia với con trai của Công ty Hoàng Gia. Bỗng nhien, 2 ánh mắt nhìn nhau trào mũi họng…à không, nhìn nhau xoẹt điện chứ, là ánh mắt của ba nó và ba của người có con trai vắng mặt kia. Không hiểu sao hễ gặp nhau là lại nhìn như vậy nữa, nhưng mẹ nó thì khác, dù đây là lần đầu tiên mẹ nó gặp người đàn ông ấy thì cho dù có nhắm mắt lại mẹ nó vẫn thấy ông ta rất rất quen cứ như là đã từng gặp rồi vậy. Mẹ nó hỏi tên ông ta thì được ba nó cho biết tên là Gia Cường, mẹ nó theo hỏi ba nó họ của ông ta nhưng không có câu trả lời vì ông ta cũng giống ba nó, họ và tên lót luôn được giấu kín vì một bí mật nào đó. Buổi tiệc kết thúc kèm theo là lời hứa hẹn kết thành thông gia của 2 gia đình đã được lên báo. Cũng may cho nó là không ai biết gì về nhà nó trừ Quyên.
( Bài viết trên báo
Cái bắt tay của 2 Công ty lớn ở Việt Nam
2 Công ty lớn ở việt Nam đã kết thông gia với nhau, tuy 2 nhân vật chính không có ở buổi tiệc nhưng 2 vị Chủ tịch vẫn “bắt tay” với nhau. Có thể đây sẽ là lời dự báo trước cho tương lại của 2 người “ cậu ấm cô chiêu” này.Cả 2 đều là Công ty lớn, nếu họ kết hợp với nhau thì khác gì đưa nước Việt Nam của chúng ta đi lên chứ. Tất cả đều biết Tập đoàn thứ 2 Thế giới đang gặp khó khăn, vậy mà có ai ngờ họ đã được ai đó giúp đỡ đâu chứ. Đây là một điều bí ẩn, đến giờ vẫn chưa ai biết, “thần hộ mệnh” đã vực dậy của Công ty đó là ai, dường như trong buổi tối hôm ấy, tại buổi tiệc không có sự xuất hiện)
Đây là tóm tắt của một bài báo mạng, được đăng cách sau đó không lâu. Quyên đã đọc bài báo đó nên đã gọi điện thoại cho nó để thông báo nhưng nó chỉ mải mê chơi đùa với hắn ngoài biển nên không biết gì cả. Quyên đã gọi cho Lâm hỏi về nó thì được Lâm cho biết là cả 3 đang ở ngoài biển, nó và hắn ra biển chơi rồi, Quyên nói chuyện với Lâm một lát rồi cũng quên luôn chuyện của nó. Cô ấy quả là một người….mê trai. Chơi đùa đã lâu, cả 3 đi về và không khác như những gì mà chúng nó nghĩ, cha mẹ của chúng đều cho chúng nghe ca vọng cổ. Nếu có khác thì chỉ khác là nó vừa nhận được tin sét đánh từ miệng ba nó rằng nó đã được đính hôn với người nhà Công ty Hoàng Gia. Nó vì quá hoảng hốt nên người cứ cứng đơ ra, ai nói gì làm theo đó, mẹ bảo nó lên phòng ngủ nó cũng đi mà không hề phản kháng. Hình như nó chưa hiểu ra được vấn đề thì phải. Mãi đến khi cả nhà ngủ hết, nó mới hiểu chuyện gì vừa xảy ra với mình, nó liền chạy xuống nhà tìm cha mẹ nó thì lại nghe thêm được tin động trời nữa
“ Mình à. Làm vậy có được không? Còn chuện hứa hôn của con thì sao anh?”
“ Anh biết chứ. Nhưng làm sao được đây em, không lẽ để con mình chờ người ta hoài như vậy sao em, giấy hứa hôn cả 2 gia đình đều có mà, em đừng lo, chuyện lần này chỉ là đính hôn thôi nếu người ta xuất hiện thì anh sẽ làm đúng như giấy hứa hôn mà. Chỉ có điều, 4 đứa mình thất lạc nhau từ sau cái ngày đã thay đổi cuộc đời của nhau đó, đến giờ em lại là người bên cạnh anh. Anh nhớ họ lắm”
“ Đó đôi khi cũng là định mệnh anh à”
“ Ba, mẹ. Con muốn nghe chuyện ba mẹ vừa nói”
“ Con chưa ngủ sao con gái của ba. Không có gì đâu, con đi ngủ đi con”
“ Con nghe hết rồi, đừng giấu con nữa”
“…”
“ Con không thích im lặng như thế này đâu”
“ Con đi ngủ đi, mai ba mẹ sẽ nói cho con nghe”
Lần đầu tiên nó biết ngoan ngoãn nghe lời như vậy, nó quay lưng đi lên phòng mà trong lòng thì mơ hồ về một kí ức mà nó đã lãng quên rằng đã từng có ai nhắc nhở nó điều gì đó mà lại bị nó đánh. Nó cứ nghe thoang thoảng bên tai câu nói “ cô chủ đừng hung dữ nữa thì em mới dám đến bên cô bảo vệ cô chứ” làm nó không thể ngủ được. Nói gì thì nói, nó cũng là đứa sợ ma mà, nó nằm nhìn lên trần nhà mãi rồi nhắm mắt lúc nào không hay. Mãi đến khi thức dậy thì trời đã sáng, nó vội vã xuống nhà để nghe ba mẹ nói chuyện thì nó đã nhận được hung tin đối với nó rằng………………
“ ba mẹ tôi đâu”- nhìn căn nhà trống trơn nó cất tiếng hỏi cô giúp việc
“ Dạ ông bà chủ có dặn tôi nói lại với cô là họ đi du lịch, 2 tuần sau về, họ giao Công ty lại cho cô đấy ạ”
“ Trời ơi. Mình lại bị mẹ lừa rồi, đúng là không thể tin được mẹ mà”
“ Cô chủ có điện thoại ạ”- tiếng cô giúp việc gọi nó
“ Alo.”
“ Hôm nay có cuộc họp kí hợp đồnh với các Công ty đó. Em nhơ đi sớm nha”
“ Em biết rồi, sao anh không gọi điện thoại cho em”
“ Điện thoại em em biết chứ có ai biết đâu mà gọi, em giữ kĩ quá mà, có cho ai số đâu chứ”
“ a. em xin lỗi, giờ em đến nè”
Trợ lý của nó đã gọi cho nó nhắc nhở cho nó thế mà từ dưới nhà đi lên lầu nó đã quên hết, nó không nhớ gì đến buổi họp nên nó nghĩ mình mặc gì cũng được. Nó đã chọn cái váy nửa ngực màu xanh biển, phía trước là bèo màu trắng làm điểm nhấn. Chiếc váy ôm sát eo của nó làm nó nhìn rất dịu dàng ngoại trừ một điểm là trên người nó chả hề có tí trang sức nào cả làm người khác nhìn vào sẽ thấy nó rất thô. Nó sở hữu khuôn mặt đẹp, và cả một cơ thể đẹp nữa, giờ đây nó không cột tóc mà thả cho tóc tự do càng làm nó trở nên khá đặc biệt và xinh. Mái tóc dài quá nửa mông đi kèm với chiếc váy nửa ngực xanh thiên thanh viền trắng, gương mặt tự nhiên không trang điểm, làn da trắng hồng tự nhiên, dáng cao trông nó không khác gì cô gái 20t cả. Nó leo lên xe của mình và đi đến Công ty, vừa bước vào cửa nó đã gặp Bảo Vi rôi, Vi nhìn nó ngạc nhiên vì vẻ đẹp của nó, dù biết trươc nhưng cũng không ngờ. Riêng nó nhìn thấy Vi thì hí ha hí hững, không những vậy nó còn hứa sẽ giới thiệu cô với bạn của nó nưa chứ. Nói đến đây, nó bỗng nhớ ra chuyện gì đó nên đã tạm biệt Vi và lên phòng của mình. Ở Công ty giờ không ai là không biết nó, thấy nó họ đều cuối đầu chào, đến trước cửa phòng nó trông thấy Thư kí Kim đang gục xuống bàn mà ngủ
“ Thôi rôi, vậy là tối qua mình quên nói Zeus đến nhát ma cô ta rôi. Thôi, để nhắn tin nói nó biết, tối nay bắt đầu cũng biết”
Nói là làm, nó nhắn tin cho Zeus nói cậu ấy muốn quậy gì cũng được, tùy ý thích, nghĩa là nó đã giao mọi việc cho Zeus rồi. Trợ lý đã gọi điện thoại cho nó để hắc nó là 1 tiếng nữa là cuộc họp bắt đầu, đến lúc này, nó mới nhớ ra nhưng rất tiếc biết hay không với nó không quan trọng vì nó đâu cần phải chuẩn bị tài liệu gì đâu, mọi thứ nằm trong đầu nó hết rồi mà.
Tại phòng họp
1 người bước vào
2 người bước vào
3 người bước vào
Trong phòng họp có Trợ lý TGĐ, Thư kí Lam, 2 người thuộc Công ty khác và hiện đang nói chuyện với nhau rất rôm rã và cả người mà nó yêu cầu là GĐ Tài chính. Tất cả là 5 người, hiện đang thiếu nó và một người thanh niên đã đến từ sớm nhưng lại đi đâu mất. Trợ lý đã gọi điện thoại cho nó nhưng nó đã bảo anh ấy là cứ tiến triển cuộc họp và không cần chờ nó và người vô kỷ luật đến muộn kia. Nó nói người ta mà không nghĩ lại mình, nó vì đang ăn mà không thèm vào họp mà. Đến khi ăn xong, nó đứng dậy lên lầu 3 để họp thì trong khi bước vào thang máy nó đã tông phải một người con trai cực kì đẹp trai. Người con trai ấy nhìn thấy vẻ đẹp của nó thì động lòng và đã ga-lăng xin lỗi nó dù nó là người tông anh. Anh đã từng nghĩ trong đầu rằng nhìn thấy anh đẹp trai và ga-lăng như vậy thì ít gì nó cũng có ấn tượng tốt với anh, và biết đâu anh lại làm quen được cô thì sao? Nếu vậy anh không cần phải chấp nhận cái hôn ước mà ba anh đã nói, vì anh vẫn không biết cô gái đó nên anh không thích. Nào ngờ, mọi việc xảy ra khác với những gì anh suy nghĩ và tưởng tượng. Nó đã……………
: