Cuộc Đời Học Sinh


Đang rất đắc thắng thì tôi nhìn sang bên thằng Huy, nó đang bị thằng Tý xẹo áp đảo mà không thể chống trả, thảo nào mà tên đó tự tin đến vậy, xem ra nó cũng không phải loại vừa.

Tôi vội chạy đến tung cho nó một cước, nhanh như cắt hắn đỡ được và lui lại một đoạn thủ thế.

Tôi vội đỡ thằng Huy dậy, ra hiệu cho nó đi giúp mấy thằng khác.

Giờ đây chỉ còn mình tôi và thằng tý xẹo mà thôi, ngó thấy khuôn mặt hùng hổ của nó tôi cũng hơi chững bước nhưng vẫn vào thế thủ đi vòng quanh nó dò xét.

Không chần chừ, nó lao vào tôi tung một cước nhắm ngay mặt với ý đồ đánh nhanh giết lẹ, tôi bước lùi về né đòn, nó lại lao tới tấn công tôi tới tấp.

Cái thế võ “đường phố” ấy tôi chẳng lạ gì nhưng do nó đã chinh chiến lâu năm nên đánh rất chắc tay khiến tôi đôi lúc khó khắn để đỡ đòn của nó.

Nhưng như tôi đã nói, cái thế võ “đường phố” ấy tôi đã tiếp xúc khá nhiều sau một lúc bỡ ngỡ với kiếu đánh của nó, tôi đã bắt kịp nhịp đánh của trận đấu.

Mặc cho nó cứ đánh.


Tôi thì dùng tay nương theo hướng tấn công của nó mà hóa giải hết đòn này đến cước khác.

Đánh tới tấp nhưng không được gì, nó dần mất sức và đánh chậm lại.

Thời cơ chớp nhoáng, khi hắn tung đòn kế tiếp, tôi lách sang bên trái, dùng tay phải bắt lấy quyền của nó, tay còn lại tung một quyền vào hông, nó nhăn mặt bước lùi lại ôm hông.

Không gì tốt hơn tôi lao đến áp sát vào nó dùng chiêu liên hoàn tam quyền dấn liền 3 đấm vào bụng nó bằng tay phải với tốc độ cực cao, nó há hốc mồm ngã ngửa ra đằng sau, tôi liền kéo tay nó lại dấn thêm song kích quyền vào ngực.

– Uỳnh… – nó bật ngửa té nhào ra đất, ôm bụng thở từng cơn.

Kết cục đã quá rõ ràng, bọn nó trố mắt kinh hãi đứng nhìn đại ca của nó bị hạ đo ván.

Như một quy luật, tất thẩy bọn nó đến dìu tên đại ca đi với một bộ dạng không thể thê thảm hơn được.


Ngay lập tức, thằng Huy và tụi đàn em nó chạy đến chỗ tôi ăn mừng rối rít:

– Trời ơi! Hay quá, mày đánh như phim ấy!

– Chỉ tao mấy thế võ đó đi!

– Tuyệt cú mèo!

Thế nhưng điều mà tôi lo lắng nhất cũng xảy ra.

Đang đắc ý với tụi bạn đột nhiên linh cảm được chuyện gì đó chẳng lành, tôi bất giác quay lại đằng sau, một dáng hình quen thuộc đang đứng trước mặt tôi, cái dáng đứng mà tôi đã từng gặp từ lúc bé… là cha…

Tôi sững sờ khi nhận ra ông đã đứng sau lưng tôi từ lúc nào, tôi cứ đứng đấy trơ trơ nếu như thằng Huy không vỗ vai tôi:

– Ê! Mày bị tẩu hỏa rồi hả mậy, nãy nó có đánh trúng mày đâu?

– Ờ thì…

– Gì thế ku? Đứng nói là yêu tao định tỏ tình đấy nhá?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận