Cuộc Đời Ngọt Ngào Khi Có Em

Edit: Er ଲ(ⓛ ω ⓛ)ଲ

Beta: Dochan+ Richi

Nghe vậy, Bùi Vũ Đường nhếch mép nói: "Bớt ở chỗ này đánh rắm đi. Tao còn không nhận ra Không Quân đấy, càng không có phương thức liên lạc với anh ta chứ đừng nói gì là chuyện mua chuộc. Mày có chứng cứ không, nếu có thì lấy ra đây cho mọi người nhìn thử xem."

Tống Diệu Nam làm gì có bằng chứng nào trong tay, chắc chắn là không lấy ra được.

"Tống Diệu Nam, tao nói mày sẽ không phải là không đánh cược nổi, dám cược mà không dám chịu thua?" Thấy Tống Diệu Nam không nói lời nào, Bùi Vũ Đường cười lạnh nói.

"Ha ha Bùi Vũ Đường, mẹ nó mày dám giở trò với tao?" Sắc mặt Tống Tử Nghĩa âm trầm, khóe miệng hơi nhếch lên, ánh mắt gắt gao bao lấy Bùi Vũ Đường, nở nụ cười lạnh lẽo.

"Ha, mày nhất định cho là vậy thì tao cũng hết cách rồi. Có chứng cứ thì lấy ra, không có thì mau tới đây chui háng của tao. À còn nữa, đừng quên giải tán đội xe rởm kia của mày. " Bùi Vũ Đường không hề để ý.

"Bùi Vũ Đường, mày thật đúng là chưa nếm mùi đòn bao giờ."

Lúc này Tống Tử Nghĩa nhe răng cười tợn, lui về sau mấy bước, nói với hơn mười gã còn lại: "Nơi này không gian quá chật hẹp, kéo chúng nó ra ngoài. Còn cả con nhóc thối kia nữa, kéo hết ra ngoài."

Nói xong, Tống Tử Nghĩa và Tống Diệu Nam quay người đi ra giữa sân chuẩn bị thi đấu.


Một giây sau, thành viên của "ZH1" và Bùi Vũ Đường bị lôi ra ngoài.

Bên ngoài chuẩn bị hậu cần ở giữa là con đường chuẩn bị trường đua, Bùi Vũ Đường bị đám người đưa tới đây.

"Sao, chúng mày muốn làm gì?"

Bùi Vũ Đường nhìn Tống Tử Nghĩa và Tống Diệu Nam với ánh mắt hình viên đạn.

"Tao đây không biết, không liên quan tới tao, mày phải hỏi anh trai của tao nhé." Tống Diệu Nam nói.

"Ha ha Tống Tử Nghĩa, mày muốn làm gì, thua quá nên cay cú sao? Không muốn nhận thua?" Bùi Vũ Đường cà lơ phất phơ nhìn chằm chằm Tống Tử Nghĩa.

Lúc này Tống Tử Nghĩa chậm rì rì đi tới cạnh Bùi Vũ Đường, không đợi Bùi Vũ Đường nói tiếp thì cánh tay gã đã giơ lên. Đột nhiên "bốp" một tiếng, vả mạnh vào mặt Bùi Vũ Đường.

"Cái đ*ch. Mẹ nó. Trời ạ!"

Không hiểu sao lại bị vả cho một bạt tai, Bùi Vũ Đường lập tức nóng mắt, chuẩn bị muốn ra tay đáp trả.


Nhưng trong đầu Bùi Vũ Đường lại hiện ra bộ dạng của anh cả, đã giơ nắm đấm lên lại chậm chạp không đánh xuống.

Cậu đã đáp ứng anh cả là tuyệt đối sẽ không đánh nhau...

Thừa dịp sơ hở này, Bùi Vũ Đường bị vài tay thanh niên gắt gao tóm chặt.

"Bùi Vũ Đường, đồ súc sinh nhà mày, không đi ra ngoài hỏi thăm một chút Tống Tử Nghĩa tao là ai mà lại tới đây giở trò với tao? " Tống Tử Nghĩa vỗ vỗ mặt Bùi Vũ Đường, chợt nắm lấy tóc Bùi Vũ Đường: "Đồ súc vật, tao nói cho mày biết. Tao không quan tâm Không Quân có phải là bị mày mua chuộc không, bất kể là bọn mày thắng hay thua thì kết cục đều giống nhau."

"Tống Tử Nghĩa... Mẹ nhà mày, mày cứ chờ đấy cho ông đây!" Bùi Vũ Đường hung tợn nhìn Tống Tử Nghĩa, chửi ầm lên.

"Bốp! "

Một giây sau, Tống Tử Nghĩa lại giơ tay hung hăng đánh vào mặt Bùi Vũ Đường, cười lạnh lẽo: "Nhìn mày đi. Bộ dạng của một con chó, chửi một câu nữa xem thử?"

"Tống Tử Nghĩa, tao XXX mày!" Bùi Vũ Đường nhổ bãi nước bọt vào mặt Tống Tử Nghĩa.

"Thằng ôn con này, tao thấy là mày muốn chết đây mà!" Tống Tử Nghĩa lập tức nổi giận lôi đình, tiếp tục cho Bùi Vũ Đường mấy bạt tai vang dội rồi đạp một cú cực mạnh vào bụng Bùi Vũ Đường.

"Các người đủ chưa, đừng khinh người quá đáng, còn tiếp tục nữa chúng tôi sẽ báo cảnh sát!"

Lúc này, Mộc Mộc của "ZH1" nhịn không được nghiêm nghị quát to.

- --

Huhu, Quẫn Quẫn up tận 30 chương, hai hôm rồi team mới beta xong có ngần này chương, thật xin lỗi vì làm chậm tiến độ mọi người:(((


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận