Edit: Byun
Beta: TH + Sun
Trong phòng khách.
Bùi Nam Nhứ nhìn về phía Trình Mặc: "Tình trạng của anh tôi thế nào rồi?"
Trình Mặc mở một tấm hình trong điện thoại ra rồi nói: "Bắt đầu từ lần trước, tình trạng của Bùi tổng vẫn luôn không ổn định. Chủ tịch đã mời tất cả các chuyên gia từ Mỹ đến nước ta, tùy thời chờ yêu cầu để đề phòng các tình huống bất ngờ có thể xảy ra.
Vừa rồi, bên phía bác sĩ đã gửi đến số liệu kiểm tra ngày hôm nay. Họ nói rằng trị số của Bùi tổng cao gấp sáu lần so với tiêu chuẩn bình thường, nhưng lại có một đoạn thời gian ngài ấy vô cùng ổn định cho nên bác sĩ hỏi tôi trong khoảng thời gian này Bùi tổng đang làm cái gì.
Tôi có xem qua, trong khoảng thời gian ổn định này đúng là lúc tôi theo Bùi tổng tới trường đua xem Lâm tiểu thư cho đến tận bây giờ."
Bùi Vũ Đường chậc chậc tặc lưỡi: "Không hổ là ba của tôi! Đúng là mạnh mẽ! Hơn nữa nếu như chị dâu cả một ngày hai mươi tư giờ đều ở bên anh cả, vậy thì anh ấy chẳng phải là không chữa mà vẫn khỏe?"
Bùi Nam Nhứ nhíu mày nói: "Lâm Yên cũng là người, làm sao có thể để tự do một ngày hai mươi tư giờ của cô ấy đều bị hạn chế được. Em quên sự việc lần trước rồi à?"
Bùi Vũ Đường liên tục gật đầu: "Đúng thế, mặc dù chị dâu cả làm thuốc an thần rất lợi hại, thế nhưng bản chất loại thuốc an thần này cũng lại là một quả bom hẹn giờ! Lần trước chị ấy nổi giận thật là đáng sợ!"
Trình Mặc cũng đồng ý nói: "Hiện tại quan hệ của Bùi tổng với Lâm tiểu thư có thể đã bình thường lại rồi. Đây đã là kết quả tốt nhất nên chúng ta không thể nóng vội."
Bùi Vũ Đường: "Ngược lại, chỉ cần chị dâu cả không chia tay với anh cả thì mọi thứ đều dễ nói chuyện! Có chuyện gì em còn có thể đi nhờ vả chị ấy là được rồi!"
...
Lâm Yên ở lại ăn cơm tối, sau khi ăn cơm xong thì cô, Bùi Duật Thành và Bùi Nam Nhứ bàn bạc một vài chuyện về hợp đồng.
Bởi vì tình trạng sức khoẻ của Bùi Duật Thành không tốt lại không thích tiếp xúc với người khác cho nên trong khoảng thời gian gần đây Bùi Nam Nhứ đều sống ở biệt thự bên này, thuận tiện chăm sóc cho anh trai mình.
Đến mức ngay cả kẻ bỏ nhà ra đi như Bùi Vũ Đường, bình thường cậu ta cũng không thể tùy tiện trở về chỗ này nhưng cũng thừa dịp Lâm Yên còn ở đây, tranh thủ thời gian hưởng thụ cảm giác ở trong biệt thự lớn.
Rất nhanh cũng đã hơn mười một giờ.
Bùi Duật Thành mở miệng nhắc nhở: "Muộn rồi, về sớm một chút nghỉ ngơi đi."
Lâm Yên nãy giờ không chú ý thời gian, mãi đến khi Bùi Duật Thành nhắc nhở mới phát hiện đã trôi qua rất lâu.
"À, vậy tôi đi trước đây! Bùi tiên sinh, ngài cũng sớm nghỉ ngơi một chút!" Lâm Yên đứng lên nói.
Thấy Lâm Yên muốn đi, Bùi Vũ Đường đang ngồi ở trên ghế salon chơi game cũng lập tức đứng dậy: “Em cũng đi đây!"
Chị dâu cả không ở nữa, cậu ta cũng không dám tiếp tục một mình ở lại.
Bùi Duật Thành và Bùi Nam Nhứ tiễn Lâm Yên đến cổng, sau đó để Bùi Vũ Đường thuận đường đưa Lâm Yên về.
Bùi Vũ Đường nghe vậy thì mắt giật giật, lông mày cau lại, sao anh cả không tự mình đưa về?
Nhưng cậu ta cũng không dám cãi lời anh cả, cũng không dám hỏi...
Cậu cảm thấy quan hệ giữa anh cả và chị dâu quá xa cách, không hề giống quan hệ nam nữ bình thường..
Tiến triển thế này cũng quá chậm đi?
"Được rồi, em nhất định đưa chị dâu về đến nhà an toàn!"
Bùi Vũ Đường vừa nói, vừa không nhịn được phỉ nhổ trong lòng. Coi như để chị dâu một mình đêm hôm khuya khoắt ở bên ngoài, có gặp nguy hiểm thì cũng là người khác...
Lâm Yên nói lời tạm biệt với Bùi Duật Thành và Bùi Nam Nhứ, sau đó lên xe Bùi Vũ Đường.
Lúc này Bùi Duật Thành cũng không lập tức quay về phòng. Đôi mắt anh khẽ rũ xuống, đốt một điếu thuốc, bình tĩnh đứng dưới màn đêm, nhìn xe chậm rãi rời đi.
Reng...
Reng...
Reng...
Đồng hồ màu bạc trên cổ tay reo lên từng hồi chuông cảnh báo, từ chầm chậm đến dồn dập mãnh liệt...