Edit: TH
Lâm Yên vừa dứt lời, đối phương lại gửi một tin nhắn trên Wechat tới.
Xe này không lái về nhà trẻ: [Chị Yên, em đã dựa theo yêu cầu của chị quay xong
rồi, mời kiểm tra và nhận hàng! ]
Lâm Yên: ". . . ! ! !"
Lâm Yên vừa nhìn cái tên nick name Wechat này, lập tức nhận ra, đây chẳng phải
Bùi Vũ Đường sao?
Cái tên này, gửi lúc nào mà chẳng được, hết lần này tới lần khác cứ nhằm trúng
lúc này gửi cho cô!
Không đúng, quan trọng là, cái gì mà dựa theo yêu cầu của cô?
Chẳng qua cô chỉ muốn có video sinh hoạt hàng ngày của Bùi Duật Thành xem một
chút mà thôi, thằng nhóc này trong não chứa cái gì, có phải cậu ta hiểu nhầm gì
kì quặc rồi không?
"Đây là hiểu lầm! Tôi vừa nhận được một vai diễn nữ tổng giám đốc bá đạo
của một bộ phim, vì muốn hoàn thành tốt vai diễn của mình nên tôi mới nhờ vả em
trai Bùi Duật Thành là Bùi Vũ Đường, giúp tôi quay một đoạn video thường ngày
của Bùi tổng, tuyệt đối không yêu cầu cậu ta gửi hàng cấm như thế!" Lâm
Yên cắn răng nghiến lợi giải thích rõ lí do.
Đuôi lông mày của Bùi Duật Thành khẽ nhếch lên, tựa như không đồng tình với từ
ngữ của cô, "Hàng cấm?"
Lâm Yên nghe vậy, lập tức mặt đầy cảnh giác, "Như thế mà vẫn chưa đủ cấm
à? Cô còn muốn thế nào nữa! Tôi cảnh cáo cô! Cô cũng đừng tùy tiện làm loạn!
Cô. . ."
Lâm Yên đang muốn tiếp tục uy hiếp, nhưng ý thức đột nhiên lại trở nên tan rã,
từng chút một rơi vào mê man sâu, "Sao lại đột nhiên cảm thấy buồn ngủ
quá. . ."
Bùi Duật Thành: "Cố gắng đối thoại với tôi sẽ mất sức, ngủ đi."
Lâm Yên làm sao mà dám ngủ, lập tức gắng gượng nói: "Không được! Ngộ nhỡ
cô thừa dịp tôi không ở đây. . ."
Bùi Duật Thành dùng âm thanh êm ái trấn an: "Nếu như tôi thật sự muốn làm,
cho dù cô tỉnh táo, cô có thể ngăn cản được sao?"
Lâm Yên: ". . . ! ! !"
Móa! Cô ta đang khuyên nhủ người khác đấy à?
Một giây sau, ý thức của Lâm Yên lập tức chìm xuống, cô nghi ngờ ý thức của
mình không phải mê man vì cơ thể, mà là bị tức đến phát ngất!
Sau khi trong đầu rơi vào trạng thái ngủ say, điện thoại di động của cô lần nữa
vang lên tiếng tin nhắn.
Xe này không lái về nhà trẻ: [Chị Yên, nhiệm vụ chị giao cho em đã thuận lợi
hoàn thành, hôm nào chúng ta cùng đi đua xe chung nha? Chị yên tâm, em biết
một trường đua hết sức kín đáo, đảm bảo anh trai em chắc chắn sẽ không phát
hiện! ]
Bùi Duật Thành: ". . ."
Bùi Duật Thành dùng điện thoại của Lâm Yên, trả lời lại một câu ——
Phố Nam Lục Thụ Xuân Nhiêu Nhứ: [ Anh là Bùi Duật Thành. ]
Điện thoại đầu kia im lặng vài giây, sau đó Bùi Vũ Đường bị dọa cho ngây người
cuối cùng cũng trả lời.
Xe này không lái về nhà trẻ: [Cái gì! ! ! Anh. . . Anh cả? Anh. . . Hiện tại
anh đang ở chung với chị Yên? Sao điện thoại của chị ấy lại ở chỗ anh? Chị Yên
của em đâu? ? ? ]
Phố Nam Lục Thụ Xuân Nhiêu Nhứ: [Ngủ. ]
Xe này không lái về nhà trẻ: [. . . ! ! ! ]
Ngủ. . . Ngủ?
Ngay sau đó, Bùi Vũ Đường liên tục gửi vô số tin nhắn đến.
Xe này không lái về nhà trẻ: [Anh cả, em sai rồi! ]
Xe này không lái về nhà trẻ: [Anh cả anh hãy tha thứ cho em! ]
Xe này không lái về nhà trẻ: [Anh cả, em chỉ muốn đưa chị dâu đi hóng gió giải
sầu một chút thôi! Vận tốc là 30 mã lực! ]
Xe này không lái về nhà trẻ: [Anh cả, em chúc anh và chị dâu cả bách niên giai
lão, trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử*! Anh trai, trong lòng của em, anh và
chị dâu là một đôi do trời đất tác thành! Tuyệt đối là một cặp bạn đời tuyệt
vời! Em tuyệt đối không ngăn cản anh và chị dâu ở với nhau đâu! Từ hôm nay trở
đi, chị dâu chính là chị dâu cả của em! ]
Xe này không lái về nhà trẻ: [Anh cả, em không quấy rầy anh chị nữa, anh chị cứ
ngủ tiếp đi. . . ]