Cố Dần Thành đuổi tới chỗ phần đông tu sĩ giao thủ, đang lúc nhìn thấy chân trời gió nổi mây phun, trong hư không tựa hồ vang lên một đạo kiếm ngân vang, trong trẻo rồi lại dần dần tán đi.
Trong lòng hắn vui vẻ, câu môi cười nói: "Xem ra tiểu Huyên thuận lợi kết đan."
hắn biết Diệp Huyên đã luyện đến tầng viên mãn cao nhất, đang chờ đợi cơ duyên kết đan, không nghĩ đến cơ duyên này lại ngay vào hôm nay.
"Chỉ sợ Quỳnh Hoa cũng đã ngã xuống rồi." nói nhỏ như vậy, hắn triển khai độn pháp, quay đầu hướng về chỗ Diệp Huyên.
Diệp Huyên giết được Quỳnh Hoa, đúng là khí cơ bất ổn, bản thân nàng bị trọng thương, Cố Dần Thành vung tay, dùng lực thu nàng vào trong tay áo, nguyên thần truyền âm nói, "Sư muội, chúc mừng muội kết đan thành công."
Diệp Huyên tức giận liếc trắng mắt -- tuy rằng Cố Dần Thành không nhìn thấy: "Ta là chơi bằng mạng, huynh ngược lại, chạy đi nơi đâu."
"Ta đây", Cố Dần Thành thản nhiên trả lời, "đi làm giao dịch."
Khi nói chuyện, thân hình hắn chợt lóe lên, liền xuất hiện tại nơi hai Nguyên anh tu sĩ đang đấu pháp.
Hai người kia, trong đó một người đúng là Ngọc Hoa tiên tử, sư phụ của Quỳnh Hoa, tên còn lại là người xuyên không, Cố Dần Thành thản nhiên mở miệng: "Hai vị đạo hữu có thể nghe ta một lời không?"
Ngọc Hoa tiên tử vừa thấy hắn, kinh ngạc nói: "Lâm Uyên sư điệt, sao ngươi lại tới đây?" Lúc trước Cố Dần Thành ở trong phái La Phù luôn luôn là trạng thái mất tích, hắn đột nhiên nhảy ra, Ngọc Hoa tiên tử cũng kinh ngạc không thôi, bà bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, "Chẳng lẽ Thái Huyền Đạo Quân phái ngươi đến?"
"Phải, cũng không phải, " Cố Dần Thành cười nói, "Sư phụ lão nhân gia hiện thời đang cùng Hỗn Nguyên đạo quân giao thủ, hẳn là không lâu sau có thể tới."
Người xuyên không kia nghe xong, nhất thời quá sợ hãi: "Cái gì?!" hắn biết Hỗn Nguyên đạo quân chính là Hà tiên sinh, Hà tiên sinh bị Thái Huyền Đạo Quân ngăn lại, vậy chẳng phải là bọn họ những người xuyên không này không còn chỗ dựa?
"Đạo hữu đừng nóng vội", Cố Dần Thành an ủi hắn, "Ta đến đây là muốn khuyên chư vị dừng tay." Ngọc hoa tiên tử cùng người xuyên không này là hai người tu vi cao nhất ở đây, Cố Dần Thành tìm tới bọn họ, khí định thần nhàn nói ra một câu kinh thiên phá thạch, "Kỳ thực ta cũng không phải người thế giới này."
không đợi Ngọc Hoa tiên tử trừng mắt dựng mày, hắn lại nói: "Bất quá ta không phải người xuyên không, ta chuyên môn tới bắt bọn họ."
Lời vừa nói ra, người xuyên không kia nhất thời minh bạch: "Ngươi là quản lý viên thời không!"
"không sai", Cố Dần Thành cười tủm tỉm gật đầu, "Ngươi càng hận dân bản địa này, hay là càng hận ta?" không đợi người nọ trả lời, hắn lại nói, "Hận ta cũng không sao, bất quá ta tới cứu các ngươi."
Đám người Ngọc Hoa tiên tử lúc khảo vấn người xuyên không, cũng biết quản lý viên thời không có nghĩa gì, lúc này nghe Cố Dần Thành nói như thế, bà cười lạnh một tiếng: "Quả nhiên các ngươi đều cùng một giuộc, là người ngoại lai, Lâm Uyên, ngươi ở trong phái La Phù ta tu hành trăm năm, hôm nay cũng muốn phản bội Tông môn?!"
Nhắc tới việc này, Cố Dần Thành cũng cảm thấy có lỗi với phái La Phù, bất quá chung quy hắn còn muốn rời đi, hắn lắc lắc đầu: "Ta đã đạt thành giao dịch cùng Thái Huyền Đạo Quân, những người xuyên không này, thần hồn ta sẽ dẫn đi, hơn nữa, ta còn có thể hiệp trợ các ngươi bắt toàn bộ những người xuyên không còn lại." -- lúc này miệng hắn nói Thái Huyền Đạo Quân, mà không phải sư phụ, ý tứ không nói cũng hiểu.
Người xuyên không nghe kia xong, càng phẫn hận: "Ngươi muốn bắt linh hồn của chúng ta?"
"Ta bắt các ngươi, chính là mang bọn ngươi trở về ngồi tù, các đạo hữu này ra tay, các người chỉ sợ thậtsự mất mạng", Cố Dần Thành nhíu mày, "Là chết hay là sống, tự các ngươi chọn."
Ngọc Hoa tiên tử cũng tiếp được truyền âm của Thái Huyền Đạo Quân, ngưng mi lắng nghe một lát, ánh mắt nghiêm nghị nhìn về phía Cố Dần Thành: "Thôi, đạo quân đã phân phó như thế, chúng ta hiệp trợ ngươi là được."
Bà truyền âm xuống, nhất chúng tu sĩ không hạ tử thủ với đám người xuyên không nữa, mà là bắt giữ lại.
Cũng có người xuyên không muốn phản kháng, không đồng ý bị quản lý viên thời không mang về, đương nhiên chỉ có một đường chết.
Cố Dần Thành lăng không đứng ở trên mây, đối với chuyện này hờ hững không nói, hắn làm quản lý viên thời không nhiều năm như vậy, sự tình thế này đã nhìn thấy nhiều lắm, sớm trở nên lạnh nhạt, sở dĩ không để mặc cho đám người xuyên không bị dân bản địa giết chết, là vì số lượng quá mức khổng lồ, hắn không muốn phức tạp, quyết định cứu một lần.
Diệp Huyên bị pháp lực của hắn nhốt ở trong ống tay áo hóa thành hư không bên trong, nghe xong mộtlúc lâu, trong lòng đã minh bạch hơn phân nửa: "Huynh chừng nào thì phát hiện dân bản địa khôngthích hợp?"
"Kỳ thực sớm có manh mối." Cố Dần Thành dùng nguyên thần truyền âm nói cho nàng.
Nguyên bản từ lúc Cố Dần Thành cùng với Diệp Huyên chính thức kết bạn, hắn liền điều tra được một ít dấu vết để lại.
Chính là đối thủ của dân bản địa và Cố Dần Thành đều cùng một đám người, cho nên hắn vẫn chưa quản nhiều.
Sau này Diệp Huyên phát hiện Trường quan động thiên có dấu vết bị người lạ trốn vào, Cố Dần Thành nhiều lần điều tra rồi, trừ khả năng là người xuyên không, liền hoài nghi đến dân bản địa.
"Ta từng để lại cho Thái Huyền Đạo Quân, cũng chính là sư phụ ta một ít dấu vết."
Cố Dần Thành luôn điều tra thân phận của Hà tiên sinh, hắn cũng phỏng đoán Hà tiên sinh có phải là Nguyên Thần đạo quân, nếu như thế, lấy thực lực của Cố Dần Thành thì không đối phó được Hà tiên sinh.
Lúc nhận thấy dân bản địa trù tính người xuyên không rồi, hắn liền mượn nước đẩy thuyền, ở chỗ Thái Huyền Đạo Quân để lại một ít manh mối khiến người ta hoài nghi.
Thái Huyền Đạo Quân quả nhiên nghi ngờ hắn, cho nên phái người đi trường quan động thiên điều tra, lại không cẩn thận bị Diệp Huyên phát hiện.
Đợi sau khi Lý Triệt xuất hiện, Cố Dần Thành liền triệt để khẳng định việc này, hắn chủ động tìm Thái Huyền Đạo Quân, muốn cùng Thái Huyền Đạo Quân làm giao dịch.
"Giao dịch gì?" Diệp Huyên hỏi, xem ra Cố Dần Thành một đoạn thời gian trước không có tin tức, hẳn là có liên quan đến Thái Huyền Đạo Quân.
"Người xuyên không là không giết được", Cố Dần Thành từ từ nói, "Chỉ cần thông đạo thời không thông đến thế giới này vẫn còn tồn tại, sẽ có người xuyên không cuồn cuộn không ngừng đến nơi đây.
Muốn nhất lao vĩnh dật, biện pháp duy nhất là bịt lại thông đạo thời không."
Nhưng phương pháp này cần trả giá rất lớn, thế giới phụ có ngàn ngàn vạn vạn, cho nên thế giới chủ, cơ quan chính phủ không thể làm được việc này, chỉ có thể dùng quản lý viên thời không để miễn cưỡng duy trì trật tự.
"Nhưng mà có Hà tiên sinh ở đây, liền không giống."
Hà tiên sinh là Nguyên Thần đạo quân, thần hồn gửi gắm đại đạo, chính là có thể tồn tại trong hư không vũ trụ.
một thần hồn vô cùng như vậy được dùng để ngăn chặn thông đạo thời không, tuy rằng chỉ có thể duy trì được mấy trăm năm, vẫn là thật đáng giá.
Cho nên Cố Dần Thành cùng với Thái Huyền Đạo Quân làm giao dịch, Thái Huyền Đạo Quân giết chết Hà tiên sinh, nhóm dân bản địa hiệp trợ Cố Dần Thành bắt người xuyên không, Cố Dần Thành lại cùng đồng sự dùng thần hồn của Hà tiên sinh bịt thông đạo thời không.
"Những người xuyên không bị ta bắt về, ở trong thế giới này cũng tương đương với đã chết, cho nên dân bản địa không sao."
Thái Huyền Đạo Quân lo lắng cân nhắc rồi, đồng ý đề nghị của Cố Dần Thành.
Cố Dần Thành liền cố ý hiện thân ở trước mặt Hà tiên sinh, trợ giúp Thái Huyền Đạo Quân đánh lén thành công.
Diệp Huyên nghĩ nghĩ: "Như vậy xem ra, vẫn là người dân bản địa phát hiện thân phận của Hà tiên sinh trước."
"Đúng vậy, " Cố Dần Thành cảm thán, "Ta ngay từ đầu cũng chỉ phỏng đoán, không nghĩ tới Thái Huyền Đạo Quân đã sớm khẳng định, nhưng vẫn ẩn nhẫn không phát, Hà tiên sinh chết cũng không oan."
Hai người nói chuyện, Cố Dần Thành cầm cái dụng cụ được hắn đặt tên là Luyện Hồn Kiếm kia, mộtkiếm lại một kiếm đâm đám người xuyên không.
Diệp Huyên nhìn khóe mắt co rút mãi: "Người khôngbiết chuyện, chỉ sợ nghĩ huynh là đại ma đầu giết người như ma."
Nàng cũng không biết, sau này khi Cố Dần Thành mang theo nàng rời khỏi thế giới này, có rất nhiều tu sĩ bình thường không rõ chân tướng còn thật cho rằng như vậy, đều nói Lâm Uyên chân quân phái La Phù mất tích kỳ thực là nhập ma, lúc đó liên tục giết mấy trăm tu sĩ, giết đến máu chảy thành sông.
Chuyện sau đó rất đơn giản, tìm gần nửa năm, Cố Dần Thành được các tu sĩ đại phái trợ giúp, bắt đám người xuyên không thất thất bát bát, muốn từ nhậm rời đi.
Diệp Huyên đương nhiên là muốn đi cùng hắn, trước khi đi, Nam Tinh dùng mánh khóe nước mắt lưng tròng lôi kéo nàng: "Sư muội, muội, tuy rằng muội không phải người thế giới này, nhưng ta luôn luôn coi muội là sư muội." Nàng ấy nói bừa bãi một phen, Diệp Huyên cũng thật thương cảm, Nam Tinh lại dặn dò, "Về sau nếu có cơ hội, nhất định phải trở về thăm ta."
"Ta..." Diệp Huyên cũng không biết nên trả lời thế nào, tiếp theo mấy trăm năm, thông đạo thời khôngđến thế giới này một lần nữa mở ra, nàng đương nhiên có cơ hội trở về, nhưng mà nàng là một người bình thường, sao còn có khả năng xuyên không?
"Yên tâm, Nam Tinh sư muội", Cố Dần Thành đi tới, nhẹ nhàng nắm tay Diệp Huyên, "Tiểu Huyên sẽ về thăm muội."
Diệp Huyên nghe xong lời này, trong lòng vừa động, trên đường phi độn, nàng nhịn không hỏi được Cố Dần Thành: "Huynh nói câu kia...!Là có ý tứ gì?"
Cố Dần Thành cười tủm tỉm nói: "không có ý tứ gì, chỉ là muốn hỏi muội, có hứng thú làm quản lý viên thời không sao?".