Cuộc Hành Trình Của Rine

Hi, chào chào, tui là anh hùng xinh đẹp đến từ dị giới đây~ Vỗ tay vỗ tay!

Xin được giới thiệu, tui chính là người đã sáng lập nên thành phố sa mạc này. Thấy đỉnh chưa~

Tên á? Hỏng nói đâu.

Ngu dân hãy nghe rõ đây!

À, tui chỉ muốn nói thử như dại thôi~

Mà mà, để tui giải thích ngắn gọn cho. Có nói nhiều chắc cũng hỏng hiểu mà?

Nghe cho kỹ nhé, cánh Cổng bên cạnh phiến đá này... bộp bộp, chính là... chết, quên mất rồi. Nói gì đi nữa, tui cũng tạo ra nó từ nhiều năm trước.

Thôi kệ đi, tóm lại ở sâu bên trong có một viên ma thạch to đùng ấy. Nhớ làm sạch nó thường xuyên nhé~ Con cháu của tui ơi~

Không biết đứa nào cầm chìa khóa, nhưng đừng có quên đó nha.

Nếu không sẽ có một điều vô cùng vô cùng tội tề diễn ra đó~

À! Nhớ rồi nhớ rồi, là hệ thống cấp nước của Ốc Đảo. Vỗ tay vỗ tay vỗ tay~♪

Thế nhé, bye bye~

☆☆☆

"..............."

"..............."

"..............."

"..............."

"Mà... Nói sao nhỉ, xem như chưa nhìn thấy gì nhé."

"Ờ... người này là tổ tiên của tôi sao..."

Flo đáp lại nhưng trông chẳng khác gì người mất hồn.

"Vậy thì mọi người, mở Cổng thôi nhỉ~"

"Mở cổng thôi~"

Học theo tôi, Enda giơ quả đấm lên, cố gắng khuấy động bầu không khí đã chìm vào vô vọng.

"Nào, trước tiên là đổi trang bị nhé Enda."

"Vâng ạ!"

Tôi trang bị cho Enda một Nhẫn Bảo Vệ và Đũa Phép Cao Cấp (Ánh Sáng).

Enda vung đũa phép. Một quả cầu ánh sáng bay ra khỏi đầu Đũa Phép và lơ lửng giữa không trung. Đũa Phép Cao Cấp này không chỉ thấp sáng mà còn có thể tấn công nhé. Hàng xịn nên chỉ những dịp quan trọng mới dùng thôi.

(...và của mình là!)

Đũa Phép Cao Cấp (Băng).


Tại sao tôi lại trang bị đầy đủ như vậy?

Thật ra cũng dễ đoán thôi.

Sử dụng phương pháp loại trừ sẽ ra ngay ấy mà.

Ngài lãnh chúa tiền nhiệm không rời khỏi thị trấn, cũng không bị bọ cạp tấn công ở bên ngoài, vậy thì chỉ còn sót lại nơi đây thôi.

(Phư phư...)

Trông vậy thôi chứ đầu óc tôi nó nhảy số nhanh lắm nhé.

Đến trước Cổng, tôi nhét chìa khóa vào.

(Ồ ồ...)

Cánh cổng dần dần hé mở.

Bên trong là... một con đường được thấp sáng bởi lân quang tuyệt đẹp!

"Tuyệt quá~" Enda xóa đi quả cầu ánh sáng. Hai mắt lấp lánh ngước nhìn.

Cả Han câm lặng, và Flo đang ủ dột cũng thể hiện nét mặt cảm thán.

"Càng lúc càng không thể tin nổi..."



Nhưng kết quả... vẫn chỉ là một con đường thằng tấp.

(...không lẽ.....)

... người viết phiến đá và người xây dựng đường bí mật là cùng một người?

Nhìn mấy đoạn văn giải thích là tôi đã thấy nghi nghi rồi... tác giả tạo lên mấy thứ này hẳn là một người vô cùng ghét sự phiền hà.

À, nhưng mà nếu nơi này thật sự là "hệ thống cấp nước của Ốc Đảo" đúng như trong phiến đá có viết, vậy thì đơn giản vẫn là nhất nhỉ.

(Kiểu như muốn tắm nước sạch mà mỗi ngày phải chinh phục mê cung thì kể ra cũng mệt thật....)

Kết thúc con đường hẹp, chúng tôi đến được một không gian rộng lớn hơn. Và ở giữa không gian rộng lớn này... quả thật là một viên ma thạch to đùng!

Vừa bước vào thôi mà đã bị áp đảo bởi diện tích chiếm dụng không gian của nó rồi.

Không những thế... À, ra vậy ra vậy...

(Đây chính là căn nguyên của sự ô nhiễm sao!)

Viên ma thạch sở hữu màu xanh tinh khiết ấy hiện đang bị những làn sương đen bao trùm.

"Đừng có tiến lại gần, sẽ bị nhiễm bệnh đấy."

"Ờ ờ..."

Flo như bị viên ma thạch hút hồn, hắn giơ tay lơ mơ tiến về phía trước.

"Enda, xóa giúp mama làn sương đó nhé."


"Vâng ạ!"

Enda vung Đũa Phép. Ánh sáng xuất hiện từ đầu đũa thổi tan làn sương đen. Về cơ bản thuộc tính ánh sáng chính là như vậy, sở hữu khả năng thanh tẩy vô cùng xịn sò.

Sau khi toàn bộ sương đen tan biến, lộ diện ra ở đó chính là... hai thi thể.

(Quả nhiên là như vậy...)

"T-Trang phục đó... không thể nhầm lẫn được, họ chính là hai kỵ sĩ thân cận của bố tôi... tại sao họ lại trở nên thế này!"

Flo kích động toan chạy đến chỗ thi thể.

Cảm nhận được có điều chẳng lành, tôi đưa tay chặn hắn lại.

"Bình tĩnh nào! Có gì đó không ổn..."

Đúng lúc này, thi thể phình lên... vô vàn bọ cạp phá bụng chui ra!

(Uệ ê ê ê ê...........................)

"Sóng Băng!"

Trước khi chúng kịp phóng đến, tôi vung Đũa Phép biến chúng thành những tảng băng có hình dạng bọ cạp.

"K-Kết thúc rồi sao..."

Tên Flo sợ hãi đến mức ngã đập mông ra sau.

Han vào tư thế phòng thủ nhưng không có đũa phép.

Loạt soạt loạt soạt.

Vẫn chưa! Vẫn chưa kết thúc!!!

"Enda, hỗ trợ mama!"

"Để đó cho Enda ạ!"

Từ bốn phương tám hướng, lũ bọ cạp ùng ục kéo đến. Cảnh tượng đó vô cùng hãi hùng, tựa như sóng thần dâng trào.

"Sóng Băng!"

"Ánh Sáng Tàn Phá!"



Toàn bộ bọ cạp bị tiêu diệt... là chuyện của một giờ sau đó.

Tôi và Enda ngồi bẹp xuống đất, ôm nhau trong hơi thở gấp rút.

Viên ma thạch đính ở đuôi và đầu Đũa Phép Cao Cấp đã vỡ vụn vì bị sử dụng quá mức.

"Hai người tuyệt vời thật đấy..."


Flo nói như vừa hoàn hồn.

Giữa chừng, Han tham chiến, nhưng đũa phép tôi đưa anh ta cũng đã hỏng nặng, không thể khôi phục được nữa. Han chóng tay ra sau, ngước mặt nhìn trần, hô hấp khó khăn như người mắc bệnh phổi.

Trong số những người ở đây, chỉ có tên Flo kia là rởm đời nhất thôi.

"Ha...ha... Flo cầm lấy thứ này thanh tẩy viên ma thạch đi... thần chú là Thanh Tẩy."

"Ồ, hãy để cho tôi."

Hắn ta vui mừng khi bản thân cũng có ích sao? Mà thôi, được vậy thì tốt. Quả nhiên, nhiệm vụ này nên giao lại cho người của gia tộc Rocchi gì đó.

Trong lúc chúng tôi chỉnh đốn lại hơi thở, Flo đã hoàn thành việc thanh tẩy và quay trở lại với hai cây đũa phép trên tay.

"Tôi tìm thấy nó ở chỗ kia..."

Xem ra, Flo đã hiểu được ý nghĩa của nó rồi. Tôi cũng chẳng giải thích thêm



Kết cục, chúng tôi không tìm thấy một con bọ cạp nào nữa. Trên tường hang có vài vết nức, có lẽ chúng đến từ đây. Tôi đã dùng đũa phép (thổ) gia cố tường hang lại rồi. Nếu không có động đất hay thiên tai, hẳn sẽ không có vấn đề gì.

"Cảm ơn cô Rinda rất nhiều. Nếu không có cô, không biết chuyện tồi tệ gì sẽ xảy ra nữa. Cô chính là người hùng đã giải cứu thị trấn sa mạc này khỏi bi kịch. Tôi nên làm gì để đáp lại ơn nghĩa này đây..."

Quay trở lại dinh thự, Flo cúi đầu trước tôi. Trước thái độ nghiêm túc chưa từng thấy này...

"À, không có chi đâu. Flo chỉ cần trả cho tôi rất nhiều ma thạch là được rồi."

...tôi thành thật nói ra yêu cầu của mình. Dẫu sao cũng cần bổ sung thêm đũa phép mà.

"...Tôi sẽ cố hết sức....."

Không biết tài sản của ngài lãnh chúa như thế nào, nhưng đó chẳng phải là việc của tôi.

"À, phải rồi, còn phải thanh tẩy nước trong các ốc đảo nữa."

"Về chuyện đó, hãy để cho tôi."

"Không không. Hiện tại tôi đang bị tình nghi là phù thủy mà. Flo cứ xem như tôi làm việc này là vì bản thân đi."

"Nếu là vậy thì... trông cậy vào cô đấy, Rinda."



Nghỉ ngơi ở nhà lãnh chúa khoảng vài giờ, tôi được Flo cho mượn thú cưỡi trông giống đà điểu. Ban đầu có hơi khó khăn đôi chút, nhưng chú đà điểu này rất ngoan, vậy là không mất quá nhiều thời gian, tôi đã đến được ốc đảo đầu tiên.

"Phù thủy kìa!"

"Phù thủy đang dùng ma thuật khả nghi lên ốc đảo!"

"Mong mọi người hãy bình tĩnh. Tôi đến đây là để thanh tẩy nước trong ốc đảo."

"Ai mà tin được!"

"Biết thế nào?!"

Lời đồn nghiêm trọng hơn tôi nghĩ nhiều.

Không dễ gì mới tìm được một chỗ ở ổn định...

(...chẳng lẽ lại phải dọn đi nữa sao......)

Tự nhiên cảm thấy muốn khóc ghê. Nhưng khóc thì cũng chẳng giải quyết được gì.

Thanh Tẩy hoàn tất. Tôi đưa tay xuống hồ, bế một ngụm nước lên cho vào miệng... Ừm, vừa mát lại vừa ngon. Mặc dù không hiểu viên ma thạch ở dưới lòng đất hoạt động trên cơ chế gì, nhưng mọi việc xem như đã được giải quyết.


Không nán lại quá lâu, tôi nhảy lên đà điểu và tiếp tục phóng đến ốc đảo tiếp theo. Thời khắc là vào lúc hoàng hôn, tôi hoàn thành công việc và trở về nhà. Đêm hôm đó, vì quá mệt mỏi nên vừa nằm lên giường là tôi đã rơi vào giấc ngủ.



Vài ngày sau đó.

"Cô Rinda đây chính là người hùng đã giải cứu thị trấn sa mạc của chúng ta. Hãy tán thưởng cô ấy bằng tất cả sự nồng nhiệt!"

Flo công bố toàn bộ công trạng của tôi trước toàn thể công chúng.

Anh ta nhất quyết muốn thể hiện trang trọng như vậy là để xóa sổ hoàn toàn những lời đồn thất thiệt kia.

Trong chuyện này, tôi là người được lợi nhất. Vậy nên, không có lý do gì để tôi từ chối cả.

Tuy vậy, vẫn có một số ít người nghĩ rằng toàn bộ là do tôi tự biên tự diễn.

(Bộ tôi rảnh quá ha!)

Tài sản của tôi nhiều đến không ước tính nổi. Danh tiếng hay được chú ý tôi cũng chẳng ham...

(Mà, có nói cũng vô ích.)

Ngày hôm đó, dạ tiệc linh đình đã được tổ chức. Có rất nhiều người đến bắt tay và nói lời cảm ơn với tôi. Đồ ăn cũng rất ngon, toàn là những món đến từ bên ngoài.



Enda siêng năng ghi nhớ công thức chế thuốc mỗi ngày. Chẳng mấy chốc, tay nghề của con bé đã giỏi lên rõ thấy.

(Sắp tới nên dạy con bé chế tạo ma đạo cụ nữa nhỉ.)

Kể từ sau hôm tổ chức dạ tiệc, cuộc sống của tôi trở về với nhịp điệu trước kia. Mỗi ngày đều bình yên và thoải mái.

"Enda ra ngoài chơi với bạn đây ạ."

"Nhớ về trước giờ cơm nhé."

"Vâng ạ~"

Enda cũng đã có bạn. Dạo này con bé thường xuyên kể về người bạn ấy bằng biểu cảm tươi vui. Cả tôi cũng vui lây.

Sau khi vẫy tay tiễn Enda, tôi quay qua kệ, sắp xếp thuốc mới từ thùng lên.

Từ phía sau, tôi nghe thấy tiếng mở cửa.

"Enda, con để quên thứ gì sao..."

Khi tôi đánh mặt lại...

"Thật bất ngờ. Định mua một ít thuốc nhưng không ngờ lại gặp được chị ở đây... Chị Rine."
1

"..............Claine?"

Cô bé mà tôi từng biết.

Nay đã trưởng thành và khoác trên mình... phục trang của kỵ sĩ.





------------------------------------

(Ảnh chỉ mang tính chất minh họa. Nguồn: pixiv)

*Danh cho bạn nào quên: Claine là cô bé hướng dẫn du lịch xuất hiện ở chương Thị Trấn Cối Xây Gió


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận