Editor: Wave Literature
Cố Vi Vi nhìn điện thoại của mình một chút, thầm nghĩ bây giờ vẫn chưa tới giờ tan làm của Phó Hàn Tranh mà, anh về nhà làm gì chứ?
Kiều Lâm thấy người kia đã cúp máy, tò mò hỏi.
"Hay là cô cho tôi số điện thoại của người họ hàng kia đi, lỡ mà tôi không liên lạc được với cô, thì còn có thể liên lạc với nơi mà mà đang sống."
"Chuyện này…" Cố Vi Vi cười khổ, đáp, "Không tiện lắm đâu."
Số điện thoại của Phó Hàn Tranh, cô dám tùy tiện đưa cho người khác chắc?
Kiều Lâm thấy đáng vẻ khổ sở kia của Cố Vi Vi liền cho rằng những ngày tháng ăn nhờ ở đậu nhà người ta của cô cũng chẳng tốt đẹp gì.
Vì thế, hăn âm thầm quyết định, phải mau chóng sắp xếp một chỗ ở mới an toàn hơn, phù hợp hơn cho cô, con bé này quá đáng thương rồi.
Cố Vi Vi từ chối để Kiều Lâm đưa mình về nhà, tự mình bắt xe quay về nhà trọ Cẩm Tú.
Trong lúc cô đang trên đường về nhà, Phó Hàn Tranh lần đầu tiên phá lệ, chủ động gọi điện thoại cho Phó Thời Dịch.
Vì Phó Thời Dịch bị vướng lịch trình quay quảng cáo, cho nên lúc này mới tới địa điểm chụp poster phim để chụp hình.
Hắn đang chụp hình thì điện thoại di động đổ chuông, người quản lý La Gia Minh vừa trông thấy màn hình hiển thị tên người gọi tới là [Đại ca thân yêu], liền đoán được là vị nhân vật lớn của Phó thị kia gọi tới.
La Gia Minh không dám chậm trễ, lập tức nhờ nhiếp ảnh gia tạm dừng chụp hình, đưa điện thoại cho Phó Thời Khâm.
"Tam thiếu, có một cuộc điện thoại quan trọng."
Phó Thời Dịch liếc mắt nhìn xem là ai gọi tới, sau đó liền vui vẻ cầm điện thoại tới phòng trang điểm nghe máy.
"Anh, có phải anh không biết nên đưa bạn gái tới đâu hẹn hò, muốn tìm em tham khảo ý kiến đúng không?"
"Ai cho cậu lá gan sắp xếp nam quản lý cho Vi Vi?" Phó Hàn Tranh lạnh lùng chất vấn.
Phó Thời Dịch sửng sốt vài giây, sau đó nở nụ cười.
"Ý anh là Kiều Lâm sao?"
"Yên tâm đi, người ta cong mà, em chỉ sợ hắn không có hứng thú với bạn gái anh, mà lại có hứng thú với anh hơn đấy."
"Trong số những người đàn ông mà hắn ta muốn ngủ cùng, anh là người chiếm vị trí đầu bảng đấy…"
Kiều Lâm là quản lý cao cấp nhất của công ty Văn Hóa Thời Ức, vì chị dâu tương lai, Phó Thời Dịch đã sắp xếp để Kiều Lâm chỉ tập trung quản lý một mình cô ấy.
Phó Hàn Tranh trầm ngâm mấy giây, sau đó lạnh lùng cúp máy.
Sau đó, anh lại gọi điện thoại cho cấp dưới giao phó công việc.
Sau đi bàn giao một đống công việc cho bọn họ xong, anh nhìn đồng hồ, trực tiếp rời khỏi văn phòng, quay về nhà trọ.
Phó Thời Khâm nhìn tới nhìn lui đống tài liệu chất cao như một ngọn núi nhỏ mà Phó Hàn Tranh ném lại cho mình, lại nhìn sang chính chủ đang vui vẻ chuẩn bị về nhà đi hẹn hò kia.
Phó Thời Khâm âm thầm nguyền rủa tên Phó Thời Dịch chết tiệt đứng sau giật dây anh trai hắn đi hẹn hò một trăm lần.
Hắn còn đang bận tới nỗi bữa trưa cũng chẳng thiết ăn, vậy mà Phó Thời Dịch còn gọi điện thoại tới xúi giục Phó Hàn Tranh về nhà hẹn hò với Mộ Vi Vi.
Cố Vi Vi vừa mới bước chân vào nhà trọ thì Phó Hàn Tranh cũng về tới nơi.
"Anh… không bận làm việc sao?"
Ngày nào anh cũng bận rộn trăm công nghìn việc, tại sao hôm nay lại về nhà sớm như vậy chứ.
"Hiếm khi em có thời gian rảnh, chúng ta hẹn hò đi." Phó Hàn Trạnh trực tiếp nói ra mục đích về sớm của mình.
Gần đây Vi Vi luôn bận rộn ôn thi, thi xong lại phải lập tức gia nhập đoàn phim đi đóng phim, thời gian hẹn hò của bọn họ vốn đã ít nay lại càng ít hơn.
Cho nên, hôm nay hiếm khi cô có chút thời gian rảnh rỗi, anh liền giao lại công việc của mình cho cấp dưới làm, dứt khoát chạy về nhà hẹn hò.
Cố Vi Vi nhìn gương mặt đẹp trai tới hoàn mỹ, khí chất phong độ của người đàn ông đang đứng trước mặt mình rồi cương quyết nói.
"Tôi phải ôn bài, ngày kia trường học lại tổ chức một lần thi thử nữa."
Anh đã lớn trưởng thành như vậy rồi, cô thật sự không biết phải hẹn hò với anh như thế nào đây.
"Hai tiếng, chỉ là xem một bộ phim mà thôi." Phó Hàn Tranh nói.
"Anh không thích hợp tơi rạp chiếu phim đâu."
Để Phó Hàn Tranh đi tới rạp chiếu phim, thật chẳng biết khán giả sẽ nhìn lên màn chiếu hay nhìn anh nữa.
Anh ấy quyến rũ tới mức nào, trong lòng không tự cân nhắc một chút hay sao?
Phó Hàn Tranh suy nghĩ một chút rồi nói, "Dưới lầu có một rạp chiếu phim gia đình."
Cố Vi Vi chợt nhớ ra, Phó Thời Khâm từng nói, cả tòa nhà này chỉ có một mình bọn họ ở mà thôi.
Cho nên lầu một là phòng tập thể hình và hồ bơi, lầu hai là phòng luyện thanh của Phó Thời Dịch, lầu ba là phòng thay đồ, còn tầng dưới là phòng chiếu phim gia đình, Phó Thời Dịch thường dùng nơi đó để xem phim do mình đóng.
"Thôi được rồi, xem phim thì xem phim."