Editor: Wave Literature
Hai ngày thi đại học căng thẳng kết thúc, Cố Vi Vi lại trở về nhà trọ Cẩm Tú như thường lệ.
Cô vừa đi tới dưới lầu, liền nhìn thấy Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên đang ngồi trước thềm.
"Sao cô không mở điện thoại di động vậy, tôi và Thiên Thiên muốn tìm cô để chúc mừng mà cũng không tìm được cô nữa.: Kỷ Trình giận dỗi.
"Tôi quên mất." Cố Vi Vi đưa hai người lên lầu, nói, "Muốn chúc mừng thì cứ chúc mừng ở đây đi, dù sao tôi cũng đang ở nhà một mình."
"Vậy được, hôm nay chúc mừng ở nhà cô trước, ngày mai lại tới chỗ mà tôi chuẩn bị chúc mừng thêm lần nữa."
Kỷ Trình vừa bước vào nhà liền chạy tới bên trái sờ chỗ này, chạy sang bên phải ngửi chỗ kia.
"Cô có thể đừng hành động giống một con chó như vậy được không?" Lạc Thiên thiên ghét bỏ nói.
"Tôi đang đánh hơi mùi của nam thần Thời Dịch mà." Kỷ Trình hùng hồn nói.
Cố Vi Vi đem đồ uống ra cho hai người, trực tiếp gạt bỏ tơ tưởng của Kỷ Trình.
"Phó Thời Dịch đã lâu không tới đây rồi, chỗ này cũng đã được quét dọn khử trùng rất sạch sẽ, mùi mà cô ngửi thấy hẳn là mùi thuốc sát trùng."
Ngoại trừ gương mặt có chút đẹp trai ra, tính cách thì kỳ quái thì cô chẳng thể hiểu nổi Phó Thời Dịch có gì tốt mà khiến Kỷ Trình say mê hắn ta như vậy.
Kỷ Trình vô cùng hụt hẫng nằm dài ra sô pha, "Vi Vi, bộ phim của hai người bao giờ thì khởi quay vậy?"
"Chắc là tuần sau, thứ hai là tôi phải xuất phát tới phim trường rồi, cho nên sẽ không ở Đế Đô được mấy ngày nữa đâu." Cố Vi Vi thẳng thắn đáp.
"Vậy khi nào thì cô mới quay về?" Kỷ Trình vô cùng tội nghiệp mà hỏi.
Vất vả lắm bọn họ mới thi đại học xong, cô còn tưởng có thể cùng nhau ra ngoài chơi rồi, kết quả là Cố Vi Vi lại phải gấp rút chuẩn bị đi đóng phim.
"Tôi không chắc nữa, dự kiến là hai tháng, nếu tiến độ quay phim chậm thì có thể sẽ kéo dài tới ba, bốn tháng."
Để thực hiện được một bộ phim điện ảnh tốt, quá trình quay phim phải thật tỉ mỉ cẩn thận, cho nên thời gian quay phim không thể biết trước được.
"Vậy là cô không có thời gian đi chơi với chúng tôi rồi." Lạc Thiên Thiên buồn bã.
"Các cô có thể tới trường quay thăm tôi mà, hơn nữa còn có thể nhìn thấy nam thần của các cô nữa." Cố Vi Vi mỉm cười.
Kỷ Trình vừa nghe vậy, hai mắt liền sáng lên.
"Tôi đi, tôi đi, tôi đi, tôi sẽ tơi trường quay thăm cô."
"Cô muốn đi ngắm Thời Dịch thì có." Lạc Thiên Thiên hừ lạnh vạch trần Kỷ Trình.
Cố Vi Vi bảo người giúp việc chuẩn bị cơm tối, trong lúc đó ba người bọn họ xuống phòng luyện thanh của Phó Thời Dịch hát suốt mấy tiếng đồng hồ.
Tiếp theo lại tới phòng chiếu phim xem phim điện ảnh, cứ thế mà xem cả đêm, tới tận lúc trời sáng mới đi ngủ.
Mãi tới bốn giờ chiều ngày hôm sau, Kỷ Trình mới kéo Cố Vi Vi và Lạc Thiên Thiên còn đang ngủ say sưa dậy.
"Hai người mau dậy đi, tôi đã đặt trước bữa tối ở nhà hàng lúc bảy giờ rồi, do một đầu bếp người Pháp làm bếp trưởng đấy, tới muộn là không được phục vụ nữa đâu."
Lạc Thiên Thiên xem giờ một chút, "Tôi còn phải về nhà thay quần áo nữa, chắc không kịp mất rồi."
"Dáng người của các cô đều tương đương rôi, cứ mặc đồ của tôi đi là được rồi." Cố Vi Vi nói xong liền mở tủ quần áo của mình ra để hai người bọn họ chọn.
Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên vừa nhìn thấy tủ quần áo của Mộ Vi Vi xếp đầy hàng hiệu mới nhất, lập tức lăn từ trên giường xuống nhìn.
"Vi Vi cô có nhiều quần áo đẹp như vậy, tại sao ngày nào cũng mặc đồ mua ngoài vỉa hè đi học thế?"
"Cái gì mà đồ mua ngoài vỉa hè chứ, tôi mua trong siêu thị cả đấy nhé." Cố Vi Vi cãi.
Chẳng qua là, nếu so sánh vơi tủ đồ hiệu này thì quần áo cô tự mua quả thực không khác đồ bán ngoài vỉa hè là mấy.
Cố Vi Vi nhanh chóng thay quần áo, Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên lại cứ thử hết bộ này đến bộ khác, chỉ tiếc không thể mặc hết số quần áo này lên người.
Vì bọn họ chuẩn bị tới nhà hàng Pháp cao cấp, nên cuối cùng hai người quyết định mặc một bộ lễ phục.
Cố Vi Vi phòng làm việc của Phó Hàn tranh lấy chìa khóa xe, sau đó tự mình lái xe đưa Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên tới nhà hàng.
Kỷ Trình nhìn chằm chằm kỹ thuật lái xe thành thạo của Cố Vi Vi, vô cùng sùng bái mà nói.
"Đại thần, tại sao cô lại không phải là nam cơ chứ?"
Rõ ràng Vi Vi là một cô gái, vậy mà lúc đánh nhau lại đẹp trai như vậy, lúc lái xe cũng đẹp trai nhường này.
Cô thật sự muốn gả cho Vi Vi quá đi mất.
"Đừng mơ nữa, tôi sẽ không cưới cô đâu." Cố Vi Vi trêu chọc Kỷ Trình.
Ba người tới nhà hàng, đi theo nhân viên phục vụ lên lâu tới bàn đã đặt trước, khi đi ngang qua cửa một phòng tiệc nhỏ, Cố Vi Vi lại vô tình nhìn thấy Lê Hinh Nhi và Ngụy Tử Đình đang ở bên trong.