Editor: Wave Literature
Vì Cố Vi Vi là người mới gia nhập giới giải trí, không có người hâm mộ nên ba người chỉ âm thầm di chuyển tới khách sạn mà đoàn làm phim đã sắp xếp.
Từ Oánh và Cố Vi Vi sắp xếp hành lý, Kiều Lâm đứng bên cạnh thông báo lịch trình mấy ngày tới.
"Tối nay đoàn làm phim tổ chức một bữa tiệc, thực ra là buổi gặp mặt những nhân viên quan trọng trong đoàn."
"Chín giờ sáng ngày mai tổ chức buổi lễ khai máy, sau đó chính thức khởi quay."
"Tôi sẽ ở đây hơn hai mươi ngày, nhưng đến lúc đoàn làm phim bắt đầu tuyên truyền thì tôi phải quay lại sắp xếp công việc."
...
Cố Vi Vi nghe Kiều Lâm thông báo lịch trình, thi thoảng lại ừm một tiếng bày tỏ đồng ý.
Gần đây cô mới biết,Kiều Lâm nhìn chẳng hề đáng tin chút nào, nhưng lại là một trong những người quản lý hàng đầu của Văn Hóa Thời Ức, trước đây đã từng quản lý hai, ba nghệ sĩ khác.
Trông hắn như vậy thôi, nhưng năng lực làm việc thì cũng rất tốt.
"Còn một chuyện quan trọng nữa, Tam thiếu cũng tham gia đóng bộ phim này, nhưng cô đừng đi tìm cậu ta, tốt nhất là đừng đi chung với nhau."
Trợ lý tiểu Từ ngẩn người thắc mắc, "Tại sao vậy?"
Hai người cùng đóng một bộ phim, Tam thiếu lại là nghệ sĩ của Văn Hoa Thời Ức, mọi người hỗ trợ nhau nhiều một chút không tốt sao.
Cố Vi Vi thì lại gật đầu, "Tôi biết rồi, tôi sẽ chú ý."
"Còn nữa, những diễn viên đóng vai phụ mà đoàn làm phim mời tới đều là nghệ sĩ lão làng, không phải là người mà cô có thể đắc tội được, tốt nhất là phải gây được ấn tượng tốt với các vị tiền bối, chuyện này đối với cô chỉ có lợi chứ không có hại." Kiều Lâm tỉ mỉ dặn dò.
Hắn biết rằng những diễn viên phụ tham gia trong phim lần này, đều là lão tiền bối trong giới điện ảnh, khi bọn họ còn trẻ cũng đã từng nổi danh một thời, mối quan hệ của bọn họ trong giới giải trí vô cùng rộng lớn.
Cố Vi Vi vừa mới gia nhập giới giải trí, nếu có thể gây được ấn tượng tốt với bọn họ, thêm cả diễn xuất cũng khá tốt, sau này khi có cơ hội bọn họ sẽ đề cử cô ấy với những vị đạo diễn khác.
"Tôi hiểu rồi." Cố Vi Vi càng nghe càng hài lòng vơi người quản lý này.
Kiều Lâm vui vẻ gật đầu, "Vậy cô nghỉ ngơi một chút đi, lát nữa tới giờ đoàn phim tổ chức tiệc tôi sẽ tới đón cô."
Cố Vi Vi tiễn Kiều Lâm ra ngoài, sau đó lại tiếp tục sắp xếp hành lý của mình.
Tiểu Từ vừa giúp cô thu dọn, vừa tò mò hỏi,:Vi Vi, tại sao anh Kiều Lâm lại không cho phép cô và Tam thiếu hỗ trợ lẫn nhau vậy?"
Nữ minh tinh khác lúc nào cũng tìm cách để tạo tin đồn với Tam thiếu, Vi Vi và Tam thiếu lại cùng công ty quản lý, vậy mà Kiều Lâm lại không cho phép bọn họ tiếp xúc với nhau.
Cố Vi Vi mỉm cười, giải thích.
"Những tin đồn về bạn gái của Tam thiếu trước đây, ở trên mạng bị ném đá tới mức nào? Hơn nữa trước đây nhờ Tam thiếu mà tôi mới trở nên nổi tiếng trên mạng, cứ tiếp tục tiếp xúc với anh ta, đối với tôi không hề có lợi."
Nếu tin đồn gán ghép cô và Phó Thời Dịch lại nổi lên thì chỉ có thể khiến khán giả có ấn tượng xấu về cô mà thôi, hơn nữa cô chỉ là một nghệ sĩ vừa mới gia nhập giới giải trí.
Tiểu Từ dường như đã hiểu, lại dường như chẳng hiểu gì cả, gật đầu lấy lệ rồi nhăn mặt hỏi.
"Vậy… tôi có thể tìm Tam thiếu xin chữ ký không?"
"Tất nhiên là được rồi."
Hai người vừa mới xếp đồ xong, Kiều Lâm liền tới gõ cửa, nhắc nhở cô trnag điểm lại một chút rồi đi dự bữa tiệc kia.
Cố Vi Vi vốn tưởng rằng hôm nay chỉ là một bữa tiệc đơn giản, nhưng khi đến phòng tiệc của khách sạn, cô mới phát hiện ra các món ăn đều rất xa hoa.
Bọn họ vừa mới ngồi vào chỗ thì Phó Thời Dịch đi vào, trên người mặc một bộ âu phục cực kỳ tao nhã.
Từ xa hắn đã nhìn thấy Cố Vi Vi, liền bước tới ngồi xuống bên cạnh cô, nhìn qua một lượt món ăn trên bàn.
"Oa, mời cả bếp trưởng của Đế Đô hoàng triều ngự yến cơ à, lão quỷ keo kiệt như đạo diễn Dịch hôm nay cũng thật mạnh tay đấy nhỉ."
Kiều Lâm cau mày nhìn Phó Thời Dịch đang ngồi bên cạnh Cố Vi Vi, "Tam thiếu, cậu có thể ngồi vào bên trong kia được không?"
"Đều là người quen cả, tôi ngồi ở đây thì làm sao chứ?" Phó Thời Dịch vừa bỏ kính râm xuống vừa nói.
"Cậu muốn Mộ Vi Vi cũng bị đồn thành bạn gái của cậu đấy à, định hướng phát triển của hai người không giống nhau, đừng có phá hủy tiền đồ của người khác được không?" Kiều Lâm nói.
"Sao lại định hướng khác nhau?" Phó Thời Dịch trừng mắt nhìn Kiều Lâm.
"Người ta không giống cậu, người ta dùng thực lực để nổi tiếng, không phải dựa vào cái mặt để kiếm ăn." Kiều Lâm nghiêm túc nhắc nhở.
Phó Thời Dịch gác chéo chân, hùng hồn đáp trả.
"Dựa vào gương mặt để kiếm ăn cũng là thực lực, để có thể trông đẹp trai như vậy, anh có biết tôi đã phải nỗ lực đến thế nào không hả?"