Editor: Wave Literature
Trong phòng, Phó Thời Dịch mặc áo choàng tắm ngồi trên giường.
Một tay hắn chỉ vào Trình tổng bị đánh tới mặt mũi sưng vù, hỏi tội tổng đạo diễn và đạo diễn điều hành.
"Mấy người nói là thành tâm mời tôi đến đây đóng phim, vậy mà phim còn chưa khởi quay, đã để lão quỷ háo sắc này vào phòng tôi rồi…"
Đạo diễn Dịch méo miệng, rõ ràng là hắn tự mình chạy tới buổi thử vai cướp vai nam chính mà?
"Tôi… không phải tôi muốn vào phòng cậu đâu." Trình tổng bị đánh sưng cả mặt, đến nói chuyện cũng không nói rõ ràng được nữa.
Nha đầu đáng chết Mộ Vi Vi kia nói muốn đổi chỗ khác, liền kéo hắn tới phòng này, làm sao mà hắn biết được đây là phòng của Phó Tam thiếu cơ chứ.
"Không phải muốn vào phòng của tôi?" Phó Thời Dịch thấy Trình tổng còn cãi cố, hỏa khí càng bốc lên dữ dội, "Ông dám sờ ngực cậu đây, vậy mà còn nói không muốn vào phòng của tôi sao?"
Nói xong, lại muốn giơ tay đánh người.
Trình tổng co rúm lại, một tay đã bị người ta đánh gãy, cả người đau nhức muốn chết, vậy mà bọn họ vẫn không chịu thả hắn đi.
Phó Thời Dịch ra tay đánh hắn một trận xong, cảm thấy mệt rồi liền gọi cả người quản lý và trợ lý của cậu ta đến tiếp tục đánh.
Cả một buổi tối hôm qua, hắn sống không bằng chết, đã đau đến ngất đi rồi lại bị người ta dùng một chậu nước lạnh giội cho tỉnh lại.
"…" Người quản lý La Gia Minh của Phó Thời Dịch nhìn cảnh tượng này mà không khỏi nhức đầu, cậu ta có thể chú ý cách dùng từ của mình một chút được không vậy.
Rõ ràng cậu là một đại nam nhân, vậy mà nói ra chuyện mình bị sờ ngực, lại xù lông xù cánh lên như thế, hình tượng trai hư của cậu còn giữ được không hả?
Hơn nữa, người ta mới chỉ sờ cậu một cái.
Cậu liền đánh người ta một trận, còn gọi cả tôi và hai trợ lý đến đánh cả một buổi tối.
Nói thật, nếu không phải cậu ta họ Phó mà ngang nhiên làm loạn ở giới giải trí như vậy thì đã sơm bị người ta đánh chết tám trăm lần rồi.
Một lúc lâu sau, Lê Hinh Nhi lấy lại tinh thần, gượng cười hỏi.
"Sao Trình tổng lại có thể…"
Không phải ông ta đi tìm Mộ Vi Vi sao?
Tại sao lại ở chỗ Phó Thời Dịch, còn bị người ta đánh thành như vậy nữa?
Rõ ràng tối hôm qua trợ lý nói với cô, tận mắt trông thấy Mộ Vi Vi và Trình tổng đi chung với nhau.
Nhưng, ở đây làm gì có bóng dáng Mộ Vi Vi cơ chứ.
"Tôi mặc kệ, gọi luật sư đi, tôi muốn kiện ông ta tội quấy rối tình dục." Phó Thời Dịch buộc áo choàng tắm lại, hùng hồn tuyên bố.
La Gia Minh giật giật khóe miệng, "Cậu… nói thật sao?"
"Ông ta đã sờ ngực tôi rồi." Phó Thời Dịch vỗ vỗ ngực mình, nghiêm túc nói.
"…" La Gia Minh dở khóc dở cười.
Gặp phải kiểu nghệ sĩ như vậy, hắn thật sự có cảm giác đến cả mình cũng bị cậu ta đem ra chơi đùa đến chết lúc nào cũng không hay.
Trình tổng nghe vậy, vội vàng giải thích.
"Tam thiếu, thật sự không phải tôi muốn vào phòng của cậu đâu, đều là do tiện nhân Mộ Vi Vi kia, cô ta đẩy tôi vào đây…"
"Tôi chẳng thấy Mộ Vi Vi nào cả, vừa mở cửa ra liền thấy ông, ông lại còn nhào lên người tôi nữa." Phó Thời Dịch tức giận mắng.
Lê Hinh Nhi thấy thế, liền đứng ra xác nhận.
"Thật ra, tối hôm qua trợ lý của tôi…"
Cô ta còn chưa kịp nói xong, liền bị Ngụy Tử Đình kéo về.
"Hinh Nhi muốn nói, tối hôm qua trợ lý của cô ấy, nhìn thấy Trình tổng đến gõ cửa phòng của Tam thiếu."
Phó Tam thiếu đã nhất quyết muốn xử lý Trình tổng, bọn họ mà giúp Trình tổng phân giải, chẳng phải chính là tự mình chuốc lấy nhục nhã sao.
"Nhìn kìa, nhân chứng cũng có rồi." Phó Thời Dịch nói.
Ngụy Tư Đình đang vội lên máy bay nên không ở lại đây thêm nữa mà rời đi.
Hai người vừa mới ra khỏi phòng của Phó Thời Dịch, liền nhìn thấy Cố Vi Vi và người quản lý của mình đang ung dung đi về phía này.
Lê Hinh Nhi liếc mắt nhìn Cố Vi Vi đi ngang qua bên cạnh mình, không cam lòng mà cắn chặt răng.
Cô ta vốn cho rằng Trình tổng đã ngủ cùng Mộ Vi Vi, nên mới gọi Ngụy Tử Đình đến xem kịch hay, để anh ấy càng chán ghét cô ta.
Sau đó, kể cho Ngụy lão gia những chuyện tốt mà Mộ Vi Vi làm ra, như vậy chuyện kết hôn của bọn họ sẽ thuận lợi hơn một chút.
Nhưng thật không ngờ, Trình tổng không đi tìm Mộ Vi Vi, mà lại đi trêu chọc tên khó chơi như Phó Thời Dịch, gậy ông đập lưng ông tự rước lấy phiền phức.
Mộ Vi Vi, lần này coi như cô may mắn!