Editor: Wave Literature
Cố Vi Vi ngủ hơn một tiếng đồng hồ, cuối cùng tinh thần cũng tỉnh táo hơn.
Từ Khiêm đem đồ ăn sáng hắn vừa mua vào phòng, s"Mộ tiểu thư, đây là bữa sáng của cô."
"Cảm ơn."
Cố Vi Vi nhận lấy đồ ăn sáng, đúng lúc cô cũng đang cảm thấy đói bụng.
"Mộ tiểu thư còn có yêu cầu gì không?"
Cố Vi Vi cảm thấy ngồi trên ghế sô pha ăn sáng không tiện, liền trực tiếp mang bữa sáng của mình tới bàn làm việc của anh ngồi ăn.
"Cuộc họp sáng nay vẫn chưa kết thúc sao?"
"Có một hạng mục tiến triển không được thuận lợi cho lắm, cho nên có thể cuộc họp hôm nay sẽ không kết thúc sớm như vậy đâu." Từ Khiêm đáp.
Cố Vi Vi gật đầu, "Vậy được rồi, anh đi làm đi."
Cô một mình ngồi trong văn phòng, vừa ăn sáng vừa đánh giá cách bài trí trong phòng làm việc của Phó Hàn Tranh.
Quả nhiên, văn phòng của anh cũng cứng nhắc vô vị y hệt tính cách của anh vậy.
Cô ăn được một nửa bữa sáng, Phó Hàn Tranh cũng đã họp xong quay lại văn phòng.
Vừa thấy bàn làm việc của mình đã bị cô chiếm làm bàn ăn, Phó Hàn Tranh trực tiếp để Từ Khiêm đặt tài liệu lên bàn trà, ngồi trên ghế sô pha mà xử lý công việc.
"Mười lăm phút sau, bảo bọn họ vào đây báo cáo số liệu phân tích chi tiết hơn cho tôi." Nói xong, anh liếc nhìn Cố Vi Vi đang ngồi ở bàn làm việc, lại sửa lại.
"Gọi bọn họ đến phòng họp đi."
Advertisement / Quảng cáo
"Không cần phiền phức như vậy đâu, cứ báo cáo ở đây là được."
Cố Vi Vi ăn sáng xong, đeo khẩu trang lên, buồn chán chiếm bàn làm việc và máy vi tính của Phó Hàn Tranh… chơi game.
Phó Thời Khâm cùng giám đốc bộ phận hoạt động kinh doanh và trưởng phòng kế hoạch đi vào phòng, liền nhìn thấy có người đang ngồi ở bàn làm việc của tổng giám đốc tập đoàn Phó thị.
Vị trí mà bọn họ gọi là "Long ỷ" kia, bị một cô gái xinh đẹp chiếm mất.
Mà tổng tài đại nhân của bọn họ, lại đang tội nghiệp mà ngồi trên sô pha xử lý công việc.
Mấy người bọn họ đang nghiêm túc báo cáo công việc, đột nhiên từ phía bàn làm việc lại truyền tới một âm thanh.
"First blood!"
Giám đốc bộ phận hoạt động kinh doanh đang báo cáo liền liếc mắt nhìn về phía bàn làm việc, khóe miệng không nhịn được mà run lên.
Sau đó hắn hắng giọng một cái, đảng chuẩn bị báo cáo tiếp, thì từ máy vi tính lại vang lên một tiếng.
"Doule kill!"
Phó Thời Khâm bực mình, quay phắt sang trừng mắt nhìn Cố Vi Vi.
"Chúng tôi đang họp!"
Hắn vừa mới trừng xong, liền bị anh trai mình lạnh lùng lườm lại một cái.
Sau đó, Phó Hàn Tranh lại nghiêng đầu nhìn Cố Vi Vi đang ngồi ở bàn làm việc, nhẹ nhàng nói.
"Em chơi tiếp đi, không cần để ý đến chúng tôi."
"…" Trong lòng Phó Thời Khâm dậy lên một nỗi thê lương.
Advertisement / Quảng cáo
Lúc trước, chẳng biết ai đưa ra quy định, cấm bất kỳ ai chơi game ở công ty.
Chẳng qua hắn chỉ chơi một chút trong giờ giải lao mà thôi, vậy mà lại phạt hắn một tháng tiền lương.
Bây giờ, lại ngang nhiên để bạn gái mình công khai sử dụng máy vi tính dùng để làm việc của mình, chơi game ngay trước mặt nhân viên trong công ty.
Trưởng phòng kế hoạch len lén liếc nhìn cô gái đang tập trung chơi game trên "Long ỷ", được tổng giám đốc yêu chiều đến mức này, sợ rằng đây chính là bà chủ tương lai của bọn họ đây.
Cứ như thế mọi người hoàn thành báo cáo công việc trong tiếng thông báo game.
Thái độ của tổng tài đại nhân cũng ôn hòa đến kỳ lạ, làm mọi người cảm động đến mức lệ rơi đầy mặt.
Báo cáo công việc xong, Phó Thời Khâm vừa bước ra khỏi văn phòng liền mắng.
"Anh em cái chó má gì chứ, tôi chơi game liền phạt tiền lương, cô ấy chơi game thì lại công khai để cô ấy chơi."
Nhưng, mấy vị trưởng phòng và giám đốc đi ra cùng hắn lại dồn dập hỏi thăm.
"Nhị thiếu, cậu có quen biết bạn gái của tổng giám đốc không?"
"Có quen, làm sao?"
Phó Thời Khâm vừa nhớ tới chuyện tối nay hắn còn phải lên máy bay đi châu Phi, liền hận Cố Vi Vi tới nghiến răng nghiến lợi.
Trưởng phòng kế hoạch chắp hai bàn tay lại, tỏ vẻ thành kính mà nói.
"Quỳ gối cầu xin cô ấy mỗi ngày đều đi làm cùng tổng giám đốc."
Có cô ấy ở đây, tâm trạng của tổng giám đốc liền rất tốt.
Tâm trạng của tổng giám đốc tốt, mọi người đều tốt.