Cuộc Hôn Nhân Bí Mật Đầy Ngọt Ngào: Vợ Yêu Bé Bỏng Của Đại Gia Tài Phiệt

Vương Phân và Chu Lâm Na liếc mắt nhìn nhau, tự nhận thức bản thân bọn họ không đắc tội nổi Chu Mỹ Cầm, liền nói.

"Biết rồi, không nói nữa là được chứ gì."

"Con còn bảo vệ con bé kia làm gì chứ, nó cũng đã lên giường với Vương tổng rồi, nói vài câu thì làm sao?" Lê lão phu nhận thấy Chu Mỹ Cầm đột nhiên tức giận vô lý liền từ trong bếp đi ra ngoài.

Trước đây Mộ Long Thăng lại còn muốn giao lại công ty cho nha đầu đáng ghét kia, công ty này là do con trai của bà ta vất vả, tận lực mà quản lý, quay đầu một cái liền muốn đem cho Mộ Vi Vi mà được sao.

Bây giờ xem như ông trời có mắt, cuối cùng thì lão già Mộ Long Thăng cũng chết, Mộ Dao cũng gặp tai nạn giao thông rồi, chỉ còn một mình con nha đầu đáng ghét kia mà thôi. Gương mặt mị hoặc như hồ ly của nó coi như cũng có giá trị lợi dụng.

"Đúng vậy, mẹ à, sao mẹ còn bênh vực Mộ Vi Vi chứ." Lê Hinh Nhi buồn bực.


Chu Mỹ Cầm vừa giận vừa hận, cắn răng mà nói, "Cái vị trong nhà của Vương tổng rất lợi hại, hợp đồng của chúng ta chỉ vừa mới được ký kết thôi, sau này còn có rất nhiều chuyện cần phải hợp tác với Thiên Thịnh, lỡ để vị phu nhân ghê gớm kia của Vương tổng biết được, đến lúc chuyện làm ăn gặp chuyện thì trong số các người, ai đứng ra nhận trách nhiệm đây?

Hơn nữa, sau này Hinh Nhi còn phải hoạt động trong giới điện ảnh, chuyện này mà trở nên ồn ào rồi bị mấy tên chó săn bới móc ra thì sẽ trở thành thứ để người ta bôi nhọ Hinh Nhi, nhất thời mồm miệng nhanh nhảu để làm cái gì."

Lê lão phu nhân vừa nghe Chu Mỹ Cầm nói đến mức độ nghiêm trọng của sự việc liền vội vàng gật đầu, "Đúng vậy đúng vậy, chuyện này thật sự không thể nói ra được, nếu không sẽ gây ra phiền phức lớn."

"Ai cũng phải kín miệng, đừng có gây phiền phức cho chúng ta." Cả biểu cảm và giọng nói của Chu Mỹ Cầm đều rất nghiêm túc mà nhắc nhở mấy người kia.

Tối hôm đó người lên giường cùng Vương Vệ Đông là bà ta, con bé Mộ Vi Vi đáng chết còn chụp ảnh bọn họ đang ở trên giường cùng nhau, nếu mấy người này ra ngoài nhất thời nói lung tung gì đó thì hỏng bét.

Mấy lời này mà làm Mộ Vi Vi nóng giận rồi phát tán mấy bức hình kia ra thì bà ta cũng xong đời.

Cho nên việc đầu tiên cần làm khi bắt được Mộ Vi Vi chính là thu lại những bức hình ám muội kia để không ai lấy chúng ra đe dọa bà ta.

Nếu không thì đường đường là phó tổng giám đốc tập đoàn Long Thăng là bà sẽ trở thành trò cười cho cả công ty, hơn nữa cho dù tình cảm của Lê Gia Thành đối với bà ta có sâu đậm đến đâu thì ông ấy cũng không thể chấp nhận bỏ qua chuyện mà bà ta đã làm.

Chuyện bà ta sinh được hai đứa con nhưng đều là con gái khiến mấy năm nay lão phu nhân chán ghét bà ta, bực mình vì Chu Mỹ Cầm mãi mà chưa sinh được con trai cho Lê gia. Nếu lão phu nhân mà biết chuyện này nhất định sẽ làm lớn chuyện đến mức bắt bọn họ ly hôn.


"Biết rồi, biết rồi." Vương Phân cũng nhanh chóng bảo đảm.

"Hinh Nhi, mẹ đã giành được vai nữ chính của bộ phim điện ảnh này cho con, nhất định con phải dốc sức diễn cho tốt, phải đoạt giải Kim Phượng, nếu không….."

Nếu không thì thực sự đã phụ lòng bà ta chịu đựng loại chuyện nhục nhã kia để đổi lấy cơ hội cho con bé rồi.

"Mẹ, mẹ yên tâm đi." Lê Hinh Nhi nắm lấy cánh tay Chu Mỹ Cầm, dùng giọng nói tràn đầy tự tin mà đáp.

"Con nhất định sẽ giành được Kim Phượng, đến lúc đó liền đưa mẹ cùng đến lễ trao giải để mẹ tận mắt chứng kiến cảnh con nhận giải thưởng, trở thành diễn trẻ tuổi nhất của Trung Quốc đạt được Kim Phượng."

Cô chỉ cần hai năm đã có được nhân khí và sức hút lớn hơn hẳn so với nỗ lực mà người khác bỏ ra những sáu, bảy năm, chẳng qua muốn chuyển mình từ một diễn viên truyền hình thành diễn viên điện ảnh thực sự không hề dễ dàng chút nào.

Vì thế đương nhiên Lê Hinh Nhi không thể bỏ lỡ cơ hội lần này, nhất định phải thể hiện được năng lực của bản thân thì mới có thể tiếp tục đứng vững trong giới điện ảnh.


Chu Mỹ Cầm nghe những lời con gái mình nói thì bao nhiêu tức giận cùng phiền muộn tích tụ trong lòng suốt mấy ngày qua mới có chuyển biến tốt hơn một chút, "Vậy thì chuẩn bị cho tốt, đây là bộ phim điện ảnh đầu tiên của con, nhất định phải tỏa sáng."

"Con biết rồi mà, chúng ta ăn cơm thôi. Con đã chuẩn bị món mà mẹ thích ăn nhất rồi, mẹ là đại công thần của chúng ta mà." Lê Hinh Nhi đỡ Chu Mỹ Cầm đi vào phòng khách.

Chu Mỹ Cầm vốn chẳng có tâm trạng mà ăn bữa tiệc mừng công này với bọn họ nhưng hôm nay khó khăn lắm con gái mới có thể về nhà ăn một bữa cơm với bà ta nên đành thuận theo tâm ý của Lê Hinh Nhi mà đi vào phòng ăn.

Chu Mỹ Cầm vừa mới ngồi xuống bàn, còn chưa kịp động đũa thì đột nhiên điện thoại di động đổ chuông.

Trên màn hình điện thoại hiển thị: Vương tổng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận