Hôm qua uống quá nhiều rượu rồi, cộng thêm cơn buồn bã tích tụ khiến cho cô làm ra hành vi vượt phép tắc.
Nhưng cô muốn tự làm chủ cuộc đời mình dù chỉ là một lần.
Người đàn ông hôm qua đúng là rất tuyệt, xem ra phải thưởng thêm vì hắn đã rất cố gắng chiều lòng cô.
Lý Uyên không giấu được nụ cười trên môi, ngón tay thon dài lướt nhẹ trên chiếc điện thoại, nó nhanh chóng mở khoá.
Để xem nên thưởng cho hắn bao nhiêu thì được?
Đôi mắt vui vẻ của cô đột nhiên mở to, thần sắc vốn đang rất thoái mái khi nhìn vào màn hình điện thoại liền có chút biến sắc.
“ Không phải đâu, chắc chắn … chắc chắn là do trùng tên thôi …”.
Lý Uyên đột nhiên ngồi bất động mà lẩm nhẩm.
Như gặp phải quỷ vậy, gương mặt xinh đẹp kia đột nhiên toát mồ hôi, tái xanh không còn giọt máu.
Cô gắng gượng không cho phép bản thân run rẩy mà lên mạng tra cứu.
Trên màn hình điện thoại sáng chói, chỉ thấy cô tra ra một loạt ảnh về một người đàn ông, gương mặt cực kỳ quen thuộc, đôi mắt gian xảo hệt như rắn và nụ cười nhếch mép cực kỳ xấu xa.
Từng tấm hình ập vào mắt khiến cho sự nghi hoặc trong lòng cô hoàn toàn được gỡ bỏ, và cơn suy sụp cũng bắt đầu tăng lên.
/ Triệu Thần Hy/.
Dòng chữ hiện lên và vô số bài báo về tai tiếng ăn chơi trác táng của hắn khiến cho cô không rét mà run.
Lý Uyên bất giác xoay đầu về phía phòng tắm, trên gương mặt cô hiện lên sự bất lực mà trước nay chưa từng có.
Thế giới này rộng lớn như vậy, nhiều người thế kia, hà cớ gì lại phải là người đàn ông này ngủ với cô cơ chứ?
Tại sao lại thế này?
Vốn dĩ mọi chuyện tưởng chừng đang rất tốt đẹp, sao ông trời lại lần nữa đẩy cô xuống địa ngục?.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Không Ai Cần Tôi
2.
Omega Của Đại Tá Cấm Dục
3.
Tôi Không Hề Ngu Ngốc Chút Nào
4.
Ánh Trăng Không Hiểu Lòng Tôi
=====================================
Thảo nào, hôm qua lần đầu gặp hắn đã thấy rất quen mắt, nhưng không tài nào nhứ ra được.
Lý Uyên ơi Lý Uyên, đág lý ra mày nên tìm hiểu thật rõ ràng rồi mới lên giường chứ?
Lần đầu tiên, với người xa lạ, cứ nghĩ không gặp lại nhau nên cũng chẳng bận tâm nhiều.
Giờ thì hay rồi, hắn chính là đại thiếu gia phóng đãng nhà họ Triệu, ăn chơi sa đoạ nức tiếng ở thành phố.
Lý Uyên càng nhìn về phía phòng tắm thì càng sợ hãi, cô nhanh chóng đứng lên lượm nhặt quần áo rơi trên đất mặc vào sau đó lao ra ngoài.
Người đàn ông từ trong phòng tắm bước ra ngoài, trên gương mặt ung dung lộ ra nụ cười sảng khoái.
Nửa thân trên để trần lộ ra cơ ngực săn chắc, thân dưới chỉ quấn hờ hững một cái khăn tắm lỏng lẻo, dường như dù nó có tuột xuống thì hắn cũng không thèm để tâm.
Ánh mắt gian tà ấy đảo khắp căn phòng, thực là yên ắng.
Chẳng thấy có ai cả, tâm trạng tốt lành dường như bị mất đi.
Hắn đến bên bàn trà rót một ly rượu, chỉ vừa mới sáng sớm, cũng chẳng thèm quan tâm đến điều gì cả.
Ngồi trên sofa, ánh mắt của hắn nhìn chăm chăm lên chiếc giường.
Viễn cảnh nóng bỏng tối hôm qua như một thước phim ùa về, hắn đặt lý rượu xuống, nhếch môi.
Người con gái đó dâng hiến lần đầu trong khi chẳng biết hắn là ai.
Vậy nên hắn cố tình đọc số tài khoản có tên của hắn cho cô biết.
Chạy cũng thật nhanh.
Bây giờ biết được rồi thì tâm trạng sẽ thế nào?
Trên gương mặt xinh xắn đó sẽ có biểu cảm gì, hắn thực lòng muốn thấy.
Nhưng tiếc là cô đã chạy đi mất rồi còn đâu?
Nếu như còn chưa đi, dùng cơ thể và giọng nói ngọt đó cầu xin được làm tình nhân của hắn thì có khi hắn vui vẻ sẽ miễn cưỡng giữ cô bên cạnh vài ngày.
Triệu Thần Hy hắn đây không quen ngủ với phụ nữ quá hai lần, nhưng cô gái này đúng là cực phẩm.
Cô là người đầu tiên mang đến cho hắn cảm giác tốt đẹp đến thế.
Có khả năng cao, tình một đêm sẽ trở thành nhiều đêm?
Nhưng người đã đi mất rồi, có chút đáng tiếc nhưng cũng chẳng sao.
Phụ nữ đối với hắn mà nói chẳng qua giống như một chiếc áo vậy, chán thì liền thay cái mới.
*****
Lý Uyên ngồi trên taxi, nỗi bất an vẫn còn trên gương mặt.
Cô cắn cắn móng tay, trong suốt quá trình thay đồ xong và rời khỏi phòng cô vẫn chú tâm nhìn vào điện thoại.
Cả thảy tin tức về người đàn ông họ Triệu này chẳng có lấy một tin tốt đẹp.
Đánh nhau, sử dụng chất cấm, xem thường phụ nữ …
Chẳng có chuyện gì hắn chưa làm.
Lý Uyên ơi là Lý Uyên, mày đã làm cái gì thế này?.