Cuộc Sống Của Tôi

''Reng....reng..reng...'' Tiếng chuông điện thoại kéo dài khiến tôi giật mình thức giấc . Trời mới có 5h sáng mà điện thế này, cái tên sói già này
''Vâng. Tôi là Băng Di đây ạ'' Tôi lười nhác lên tiếng
''Hừ. Giờ mới chịu bắt máy. Chiều mai cô đến nhà tôi''
''Để làm gì ạ''
''Không cần biết'' Sau đó là một tiếng tút dài. Thật là bất lịch sự mà.Và tôi lại tiếp tục vùi mình váo trong chăn
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tại công ti DN lúc 7h
''Chào mọi người'' Tôi tươi cười và rồi đâm sầm vào một chị gái- là My Soa chứ ai
''Ối em xin lỗi ạ''
''Hừ cô không có mắt hả đồ hậu đậu, làm bẩn hết áo quần tôi rồi'' chị ta chảnh chọe nói
''Em xin lỗi ạ'' Tôi cố gắng nén cơn tức giận, dù sao cũng là mình sai mà
''Hừm'' Chị ta quay ngắt người đi
Đúng là một con người chảnh chọe khó tính mà
''Băng Di. Sao giờ này em mơí đến, đang chuẩn bị chụp ảnh quảng cáo cho album ra mắt của em đó'' Chị quản lí vội vàng nói

''Hả, em bất cẩn quá nên quên mất''
''Thôi nhanh vào phòng trang điểm thôi''
''Vâng ạ''
Thấm thoắt đã đến buổi chiều , tôi cũng quên mất cái việc Đình Phong nói với tôi lúc sáng để rồi..............''reng ....reng..'' Tiếng chuông điện thoại reo lên
''Vâng Băng Di nghe ạ''
''Cô.. cái đồ óc bã đậu kia. Sao giờ còn chưa đến'' Anh nóng nảy quát
''............À em quên mất, em đến liền ngay ạ'' (dấu........... nghĩa là nhân vật đang suy nghĩ nhé)
''Cho cô 5 phút''
Thế đấy, tôi nhanh nhảu thay đồ rồi bắt một chiếc taxi đến biệt thự của anh.Vừa vào đến cửa biệt thự lại bị anh lôi xồng xộc ra xe ô tô. Chẳng hiểu nổi con ngươi này đang lam gì nữa.Cả hai cứ im lặng vậy dọc đường. Cuối cùng tôi chịu không nổi nữa đành phải lên tiếng:
''Có chuyện gì mà anh kéo tôi lên xe?''
''Cứ đi đã rồi nói sau''
Xe anh dừng lại trước một trung tâm thời trang lớn. Anh xuống xe trước còn tôi thì vội vàng đi theo sau. Khi vừa bước vào cửa thì một giọng nói yểu điệu cất lên:
''Ôi! Đình thiếu gia, lâu ngày rồi không gặp'' Bà ta cười híp cả mắt
''Ừm. Nhờ bà tân trang lại cô gái này giùm tôi'' Anh lạnh lùng lên tiếng

''Ok thôi. Cậu lại ngồi đó uống nước chờ nhé'' Rồi quay sang tôi ''đi nào cô gái''
''Hơ! À vâng'' Tôi lúng túng đi theo. Thế là tôi cứ để bà ta thoải mái ''nghịch'' đầu tóc của tôi rồi matxa, trang điểm, thay âu phục,............
''Nào nào. Hôm nay chắc chắn cô sẽ là người con gái xinh đẹp nhất'' Bà ta vừa nói vừa ngắm nghía tôi. Khi tôi bước ra thì anh cũng đã thay một bộ đồ vest đen sang trong và lịch lãm. Công nhận rất đẹp trai nha.
''Đình thiếu gia. Đã xong rồi đó''
Anh ta nhìn nó đến ngây ngốc nhưng vội thu hồi tầm mắt đó chỉ trong chốc lát.
''Chúng ta đi dược chưa'' Tôi e dè nói
''Đi'' Anh ta kéo tôi ra xe
''Chúc may mắn nhé cô gái trẻ'' Bà ta nháy mắt với tôi
**************************************************************************************
Tại bữa tiệc mừng 50 năm thành lập của tập đoàn Ngô Huy( tập đoàn của cha chị My Soa chảnh chọe đó mà)
''Rất vui được gặp cậu Đình thiếu gia'' Ông Ngô Huy tay bắt mặt mừng,bên cạnh là vợ cùng con ông ta là My Soa
''Rất vui được gặp chủ tịch''Anh nhếch môi cười nhẹ
''À, vậy vị tiểu thư bên cạnh là..'' Bà Mỹ Lệ nói
''Bạn gái tôi''
Sau đó thì ánh mắt bà ta cùng My Soa tối lại
Hừm..Hả! cái gì! ai là bạn gái anh ta chứ, thiệt vớ vẩn quá mà, tôi vẫn còn hoa chưa có chủ nhé =_=
Cùng lúc ấy, ngoài cánh cửa, Thế Huân cùng em gái mình-Nhã Ly bước vào.Nhưng mà ai bên cạnh anh thế kia?Là bạn gái anh sao? Nghĩ đến đó không hiểu sao tôi lại cảm thấy thật khó chịu.Hình như Đình Phong cảm thấy được ánh mắt khó chịu của tôi nên liền đưa tôi đi.
Và cũng chính lúc ấy, ánh mắt của Thế Huân dán chặt lấy nó với một tia đầy quỷ dị, khó chịu. Vâng đó chính là ánh mắt muốn chiếm hữu đặc quyền của anh.(


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận