Cuộc Sống Cưng Chiều Vợ Nhỏ Thập Niên 70


Mẹ Lâm và Lâm Phương bị cô trấn trụ, Tôn Hạ Chí lại lo lắng không thôi.


Dì kéo Lâm Niệm vào phòng, đóng cửa nhỏ giọng hỏi: “Bây giờ chị ta không dám động đến cháu, nhưng sau khi Lâm Phương kết hôn thì sao, cháu định làm gì?”

Chỉ cần Lâm Phương và Vương Vinh Võ kết hôn, bọn họ sẽ không sợ Lâm Niệm uy hiếp nữa, đến lúc đó chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cô.


Một cô gái mới thành niên như cô, lấy cái gì đấu với cha mẹ?

Lâm Niệm chơi đùa ngón tay, ánh mắt nhìn chằm chằm đầu ngón tay mình.


“Cháu ngược lại nói rất hay, rốt cuộc đã có dự định gì chưa?”

Lâm Niệm nghĩ nghĩ, chậm rãi gật đầu: “Chắc là có……”

“Cái gì kêu chắc là có?”

Lâm Niệm quay đầu nhìn cánh cửa, giọng rất nhỏ: “Cháu cách xa bọn họ một chút là được.




“Cháu định đi nơi khác mua một công việc, nếu cháu mua không được thì cùng lắm là xuống nông thôn thôi.



Dù sao cũng tốt hơn ở cái nhà này.


“Cháu nói bậy gì đó?” Tôn Hạ Chí đánh lưng cô: “Cháu cho rằng xuống nông thôn là đi chơi hay gì?”

Dưới nông thôn vừa mệt vừa dơ không nói, thái độ đối với thanh niên trí thức cũng không tốt.

Vẻ ngoài Lâm Niệm đẹp như vậy, lỡ như bị khi dễ thì sao bây giờ?

Tôn Hạ Chí nghĩ cũng không dám nghĩ tiếp, dù sao cháu ngoại gái còn trẻ, vẫn còn suy nghĩ đơn thuần.


“Xuống nông thôn thì thôi đi, mua công việc thì cháu có thể hỏi thăm, hỏi vài nhà xưởng phía dưới huyện thành.

Nhưng cũng không cần phải gấp gáp, thật sự không được chờ Lâm Phương kết hôn xong cháu dọn tới ở chung với nhà dì, vừa lúc có thể giúp dì nhỏ quản em trai em gái của cháu.



Tôn Hạ Chí cầm tay Lâm Niệm, đột nhiên một ý tưởng chợt lóe lên: “Thế kết hôn thì sao!”

Hiện tại Lâm Phương sắp kết hôn, một khi cô ta và Vương Vinh Võ kết hôn, vậy Lâm Niệm nhất định phải bị ảnh hưởng bởi các lời đồn đại, so với việc đợi đến lúc đó nghe xong lại khổ sở trong lòng, không bằng dì sớm giúp cháu ngoại gái tìm một đối tượng đáng tin cậy.


Chỉ cần cháu ngoại gái coi trọng, dì có thể cho của hồi môn, nếu Tôn Xuân Phương đuổi đến quấy rối, dì sẽ xé xác bà ta!

Lâm Niệm không quá bằng lòng, gặp qua loại tra nam như Vương Vinh Võ, sự chờ mong của cô đối với chuyện kết hôn trở nên rất thấp.



Lời từ chối đã tới miệng, thấy dáng vẻ dì nhỏ hứng thú bừng bừng, cuối cùng cô vẫn không nói ra.


“Vậy làm phiền dì nhỏ.



“Ai nha làm phiền cái gì chứ!” Tôn Hạ Chí hận không thể hiện tại lập tức đi tìm cho cô: “Yên tâm, dì nhỏ nhất định giới thiệu một người tốt cho con!”

Lâm Niệm nói: “Ngài không cần phải sốt ruột.



“Sao dì có thể không sốt ruột?” Tôn Hạ Chí tính tính: “Cháu sắp tốt nghiệp tới nơi rồi, bây giờ tìm một đối tượng, hai đứa ở chung một thời gian, còn có thể đuổi kịp kết hôn trong năm nay, đến lúc đó dọn ra ngoài ở, không bao giờ phải xem cái gương mặt thúi kia của mẹ cháu nữa!”

Lâm Niệm không tỏ ý kiến, trong lòng lại không lạc quan như dì nhỏ.


Dựa theo thái độ của mẹ cô, một khi cô có đối tượng, không lột một lớp da phỏng chừng cô đừng mơ tưởng kết hôn.


Hôm nay Tôn Hạ Chí trực ban đêm, dì vội vàng đi làm, trước khi đi dì kêu Lâm Niệm dọn tới ký túc xá của mình ở một đêm, bị cô từ chối.


“Không cần đâu dì nhỏ, cháu còn phải thu dọn hành lý.




Cô không muốn đi, Tôn Hạ Chí cũng không có cách, chỉ buông tiếng thở dài: “Được rồi, vậy cháu có việc nhất định phải tìm dì nhỏ, đừng sợ làm phiền dì, có biết không?”

Lâm Niệm ngoan ngoãn gật đầu.


“Đừng chỉ đồng ý mà không làm, bị dì biết được sẽ không tha cho cháu.

” Dì chọc trán Lâm Niệm: “Nhớ kỹ chưa?”

Lâm Niệm tiếp tục gật đầu.


Trước khi đi, Tôn Hạ Chí lại uy hiếp mẹ Lâm một lần nữa, trở lại ký túc xá tùy tiện ăn chút đồ ăn, sau đó chuẩn bị đến bệnh viện làm việc.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận