Trương Tố Nga đang tìm cơ hội, ả phải làm sao để hai gã tự giết hại lẫn nhau chứ nếu ả ra tay giết một tên thì tên còn lại chắc chắn sẽ giết chết ả.
Hoặc là ả có thể giết chết cả hai cùng một lúc.
Trương Tố Nga nhíu mày suy nghĩ.
Trước kia chạy trốn quá gấp nên ả chẳng thể mang theo thứ gì để phòng thân, chỉ mang theo một khẩu súng và một trái lựu đạn, nhưng thứ này không thể dễ dàng sử dụng bởi vì hai tên kia cũng có súng.
Bọn hắn không giết gã to con bằng súng là vì tiết kiệm viên đạn.
Sau bữa ăn, cả ba đều no nê.
Hai gã đàn ông lại nổi lên hướng thú.
Trương Tố Nga vô cùng ghê tởm, nhưng ả chẳng dám để hai tên kia phát hiện.
Lúc này ả mới nhớ tới tên to con, có điều đã muộn màng rồi.
Trương Tố Nga bị hai gã đàn ông làm cho muốn ngất, nhưng ả chẳng dám ngất, vì sợ mình xỉu rồi thì sẽ bị chặt ra và mang lên giá để nướng.
Tên thấp bé khá thông mình, hắn biết bản thân không mạnh mẽ bằng tên Sơn nên dù việc đụng chạm Trương Tố Nga hay việc ăn thịt, hắn đều nhường tên Sơn một chút.
Bởi vậy Trương Tố Nga muốn châm ngòi cũng chẳng thể tìm được lý do thích hợp.
Ả vô cùng nôn nóng.
Lúc này, quân đội và bốn anh em Lý Cường đã tiếp cận được cửa hang.
Họ đang thương lượng xem phải làm sao bây giờ.
Trong hang động chắc chắn có mấy đứa nhỏ, nếu làm không tốt thì bọn chúng sẽ bị bắt làm con tin.
Cái hang này không chỉ có một lối ra, bốn anh em Lý Cường đã điều tra được những lối ra khác của nó.
Chỉ cần một nhóm người men theo cửa sau, tiếp cận và giải cứu con tin.
Hành trình lúc đầu khá thuận lợi vì hai tên đàn ông và Trương Tố Nga đều bận việc người lớn ở trong chỗ ngủ.
Lý Cường, Mạc Đình Sơn, Thái Vệ Quốc và Thái Vệ Gia vào trước.
Đây là đầu công, rất quan trọng nên Lý Cường chẳng muốn nhường cho đội lính.
Chỉ có bốn người là biết đường nên bên quân đội không đồng ý cũng không được.
Quá trình diễn ra không một tiếng động.
Bốn anh em Lý Cường lẻn vào bằng một đường khác, dẫn theo đội lính, sau đó đến gần bọn nhỏ.
Bây giờ mấy đứa nhỏ còn đang thức, bọn chúng không dám ngủ vì hình ảnh máu tanh lúc nãy.
Chúng cũng sợ hãi bản thân bị làm thịt.
Lý Cường tiến đến, thấy anh không giống bọn bắt cóc, bọn nhỏ biết mình được cứu.
Cả đám trở nên kích động.
Suỵt!
Lý Cường để ngón trỏ lên môi, ra hiệu bọn chúng im lặng.
Anh nhanh chóng cởi bỏ dây trói, truyền chúng cho người ở phía sau.
Một đứa, hai đứa, rồi ba đứa...
Đến khi đứa cuối cùng, khi Lý Cường đã tháo dây thừng ra thì...
Đùng! Một viên đạn bay ra, nhắm thẳng ngay Lý Cường.
Anh ôm đứa bé vội vàng tránh né, viên đạn sượt qua cánh tay trái anh ghim thẳng vào vách tường.
Phía sau, ngoài những người nhận nhiệm vụ di dời bọn nhỏ thì những người khác lập tức móc súng bắn trả.
Đùng! Đùng! Đùng! Đùng!
Tiếng súng nổ lên ở liên hồi, đạn bay khắp nơi.
"A..."
Tên Sơn bị đạn bắn trúng cánh tay, hắn cắn răng điên cuồng chống trả.
Lý Cường quăng đứa nhỏ cho Mạc Đình Sơn, anh rút súng yểm trợ mọi người dời đi bọn nhỏ.
Tài bắn súng bao nhiêu năm nay được Lý Cường rèn luyện trong lúc đi săn, giờ phát huy tác dụng.
"A..."
"A..."
"A..."
Tên thấp bé, gã Sơn và Trương Tố Nga liên tục bị thương.
"Bắt sống ả!" Đội trưởng đội lính quát to.
Trương Tố Nga là đầu mối quan trọng, không thể giết chết ả được.
Biết mình là mục tiêu của chính phủ, Trương Tố Nga còn điên cuồng hơn cả tên Sơn và gã thấp bé.
Súng trong tay ả bắn loạn xạ.
Diện tích hang động chỉ có bấy nhiêu, trong nhất thời quân ta cũng bị thương khá nhiều.
Thời gian càng lâu, ánh mắt của đội lính nhìn Lý Cường càng kỳ dị.
Lúc này, ngoài đội lính thì chỉ có mình anh là ở đây, Mạc Đình Sơn, Vệ Quốc Vệ Gia đều cùng người khác bế mấy đứa nhỏ lui ra ngoài.
Một người bồng hai đứa chạy đi như bay.
Thân hình Lý Cường vô cùng linh hoạt.
Anh né khỏi những viên đạn bắn về phía mình, chớp thời cơ bắn trả.
Đạn của nhóm Trương Tố Nga càng lúc càng ít, bọn hắn càng nôn nóng.
"Ầm!"
Trong lúc nhất thời sơ xuất, gã thấp bé bị bắn vào đầu, chết ngay lập tức.
Gã Sơn trở nên hoảng loạn.
Tuy vậy, gã không chống cự được bao lâu thì bị Lý Cường cho một viên đạn ngay tim, về đoàn tụ với ông bà.
Chính vào lúc này, khi hai tên đàn ông đều nằm xuống thì thân hình Trương Tố Nga cũng hiện ra.
Ả vậy mà chớp lấy thời cơ, định chạy sang một lối thoát khác.
Nếu ả thành công thì cuộc vây bắt hôm nay sẽ bị tuyên bố thất bại.
Lý Cường và đội trưởng đội lính nhanh chóng chạy theo.
Bỗng Lý Cường thấy Trương Tố Nga móc ra thứ gì đó.
Anh thấy ả rút chốt!
Mắt Lý Cường trừng như chuông đồng, anh ngừng lại, nắm lấy bả vai của vị đội trưởng đang chạy song song, dồn hết sức mà quẳng hắn ta về hướng ngược lại để tránh đi vật sắp chuẩn bị đang bay tới..