Nhận được đáp án của tôi, Poseidon im lặng nhìn tôi rất lâu, chuyên chú đến mức tựa hồ muốn soi kỹ từng lỗ chân lông trên gương mặt của tôi. Tôi cũng không né tránh, càng dùng ánh mắt thản nhiên nhưng chưa đựng dã tâm nham hiểm nhìn lại hắn. Hắn miết miết cằm, có lẽ đang suy tính xem câu trả lời của tôi có mấy đáng tin.
“Thật kỳ lạ. Rõ ràng là ta đang đến thuyết phục em, nhưng em lại đồng ý một cách nhanh chóng như vậy, lại khiến ta hoài nghi. Hera, tất cả mọi người đều biết rõ niềm mê luyến của em đối với Zeus.”
“Anh đừng đánh đồng tất cả nữ thần với Amphitrite 1, chỉ có nàng ta mới có thể ngoan ngoãn cam chịu ở dưới đáy biển nhìn ngài và đám kỳ quái không ngừng sinh ra quái vật cùng người khổng lồ.”
Ta cười nhạt, nói đến đời sống riêng tư hỗn loạn thối nát, Poseidon so với Zeus càng vô sỉ hơn. Bởi vì Zeus cùng lắm cũng chỉ tung chiêu dụ dỗ mà vui đùa, nhưng Poseidon lại vô cùng có hứng thú với các thủ đoạn cưỡng ép. Hắn chướng mắt đối với các nữ nhân thuận theo mà chỉ thích các đối tượng không có đáp lại hắn. Ghê tởm nhất là sau khi hắn cưỡng bức còn muốn trả thù người ta, Medusa chính là ví dụ về cuộc thảm án đẫm máu. Tôi vừa nghĩ đến việc hắn còn có thể cùng Gaea sinh con 2, thật sự muốn ói mửa một trận.
Không biết có phải sự tàn bạo và cố chấp đã ngấm sâu trong xương tủy của hắn không mà những đứa trẻ hắn sinh ra không có mấy đứa được bình thường, đa số đều là yêu ma quỷ quái.
Tôi không khách khí với vợ của hắn như vậy, không thể nghi ngờ là đã vả một cái tát vào mặt của hắn. Tôi nhìn thấy rất rõ cơn giận dữ lóe lên từ ánh mắt của Poseidon, nhưng rất nhanh đã bị hắn che giấu.
“Điều đó là đương nhiên. Em là nữ thần cao quý, mà vợ của ta chẳng qua chỉ một trong những nữ thần biển mà thôi, nàng ấy đâu có được quyền lực và uy vọng của một thần hậu cao qúy, nên điều tất nhiên là chỉ có thể im lặng chịu đựng rồi.”
“Hừ.”
Lời châm chọc trong lời nói của hắn ai cũng có thể nghe ra, đáng tiếc những lời này đối với tôi lúc này chỉ là gió thoảng qua tai. Vì vậy tôi khinh thường hừ một tiếng: “Ares chỉ là một tấm bình phong mà thôi, người thật sự mà ngài muốn lôi kéo là ta. Cho nên, tất cả mọi việc ngài đều phải thương nghị với ta, và đừng nghĩ đến việc lợi dụng con trai của ta khiến nó đâm đầu vào chỗ chết.”
“Vậy em muốn chuẩn bị làm những việc gì?” Hắn cười hì hì hỏi.
“Ta muốn điều đầu tiên là quay lại Olympus. Poseidon, ngài đã nhiều lần có ý đồ đánh lên Olympus, đáng tiếc lần nào cũng thất bại. Nếu có người ở bên trong tiếp ứng, vì ngài mở rộng cửa, kết quả sẽ như thế nào.”
Tôi tưởng tượng ra biểu cảm của Zeus khi bị chính người anh mình nghi kỵ nhiều năm kéo xuống bảo tọa, không khỏi lộ ra nụ cười ác ý.
Poseidon trầm mặc một lúc, nhíu mày: “Hera, đây là cách em vì ái sinh hận mà trả thù Zeus sao? Cơn ghen tuông và tình yêu của nữ nhân thật quá đáng sợ.”
“Điều hắn coi trọng nhất là quyền lực và địa vị của bản thân, nếu muốn trả thù, đương nhiên là phải làm hắn mất đi tất cả, ta chỉ cảm thấy vô cùng vui sướng.” Mặt của tôi không đổi sắc trả lời.
“Như vậy em muốn nhận được hồi báo như thế nào?” Poseidon hỏi.
“Ta muốn quyền lực và địa vị cao hơn bây giờ, muốn trở thành nữ thần có địa vị tối cao nhất, bất cứ sinh vật nào cũng không thể bất kính với ta. Ta muốn từng kẻ đã vũ nhục ta phải trả một cái giá thật lớn, ta muốn nhìn thấy tất cả tình nhân và đám con riêng của Zeus phải bị đày xuống Tartarus, vĩnh viễn không được siêu thoát.”
Ta nghiến răng nghiến lợi nói.
“Tốt, đây mới là một Hera chân chính. Ha ha ha…” Poseidon vươn một bản tay về phía ta, trên gương mặt mang theo nụ cười vô cùng chân thành, “Nói miệng sẽ không có bằng chứng, chúng ta cứ dựa theo lệ cũ, lập lời thề với Styx.”
Tôi cũng nở nụ cười nắm lấy tay của hắn. Tay của hắn ẩm ướt lạnh như băng, giống như làn da của một con rắn: “Đương nhiên, chúng ta cùng lập lời thề với Styx.”
Sau khi rời khỏi cửa khoảng bốn tiếng đồng hồ, rốt cuộc tôi cũng có thể thoải mái về tới nhà của Ares. Lúc này bên ngoài trời bắt đầu đổ cơn mưa, đáng tiếc bây giờ tôi không có thần quang hộ thể, nên chỉ có thể đội mưa mà về.
Vừa vào cửa, Ares đã nhảy dựng từ sô pha lên, ngay lập tức lao tới trước mặt của tôi.
“Hera, người đã đi đâu, con đi khắp nơi cũng không tìm được người, người…”
Nó ngừng lại, ngửi một chút, sắc mắt lập tức trở nên vô cùng khó coi.
“Toàn thân của người đều là một mùi nước biển thối rữa, Hera, Poseidon đã tới tìm người? Lão ta đã nói gì với người? Tên khốn đó. Ngay từ đầu hắn đã hứa rằng tuyệt đối sẽ không đi tìm người…”
“Được rồi. Con bình tĩnh lại.” Tôi vỗ vai trấn an Ares, ý bảo nó mang một chiếc khăn bông tới, “Không phải ta vẫn đang yên lành sao, cũng đâu có thiếu cái tay cái chân nào, cũng không bị thương đổ máu. Poseidon không làm gì cả, hắn cũng không thể làm gì được ta.”
“Thân thể của người bây giờ là người phàm, người không thể thiếu cảnh giác, nhỡ đâu đụng phải tên gia hỏa bụng dạ khó lường thì phải làm sao bây giờ.”
Tôi cười như không cười nhìn nó, thẳng cho đến khi nó dừng lại, chợt nhớ đến tôi có thân phận nào, mới buông bàn tay đang đặt ở bả vai của tôi xuống.
“Con trai. Có phải trong thời gian này ta quá khoan dung với con, nên con tự cho rằng có thể giẫm lên đầu của ta phải không?”
Tôi vứt chiếc khăn bông vừa lau tóc vào mặt của Ares, cười lạnh nói.
“Đừng cho rằng ta trở nên nhỏ bé yếu ớt, thì sẽ giống như các nữ thần khác tìm kiếm sự che chở của con. Ta không cần con bảo vệ, con cũng không có cái năng lực có thể bảo vệ ta.”
Ares tức giận mở to hai mắt: “Người nói cái gì vậy. Tất cả những điều con làm đều không phải vì người sao. Nếu như Zeus…”
“Đủ rồi. Con nói ít đi mấy câu được không. Con và cha con giống hệt nhau, luôn miệng nói phải vì ta, nhưng thực chất đều chỉ nghĩ đến chính bản thân.” Tôi không chút khách khí nói, “Nếu con thực sự muốn bảo vệ ta, cũng sẽ không bao giờ nghĩ đến việc đem ta ra làm lý do ngụy biện cho ý đồ muốn lật đổ Zeus. Kết cục cuối cùng của Gaea không phải là con không biết. Từ trận chiến thắng cuối cùng, con còn nhìn thấy bà ấy sao?”
“Con không phải là Zeus, sẽ không bao giờ đối với người như đối với Gaea.”
“Hừ, có lẽ đi.”
Tôi chỉnh trang lại y phục. Ở trước tấm gương trong phòng khách khẽ búng tay, hơi nước chậm rãi bốc hơi: “Bất kể có xảy ra chuyện gì, Ares, dù sao con vẫn luôn là con trai của ta, cùng việc các hành động của Zeus hoàn toàn đã khiến ta vô cùng phẫn nộ. Cho nên, ta đã cùng Poseidon kết thành liên minh. Con có thể vui vẻ được rồi.”
“Cái gì, người cùng Poseidon…”
“Ta ra ngoài một chuyến, con không cần đợi ta quay về. Nếu như con vẫn còn chưa ngu hết thuốc chữa, thì trước khi chưa nhận được bất kỳ tin tức nào của ta, con nên ngoan ngoãn đừng có bất kỳ hành động nào. Mặc dù Poseidon nói cái gì cũng không được nghe theo.”
Lườm Ares vài cái, tôi hừ một tiếng: “Con cho rằng mượn sức mấy vị cựu thần Titan là có thể phản kháng Zeus sao, cho nên nói con lớn mà không có khôn cũng không sai. Nếu con không phải là con trai của ta, ta lười quản chuyện của con, mặc con đâm vỡ đầu rồi bị đày xuống Tartarus.”
“Hera.”
“Con an phận một chút cho ta. Nếu con dám có hành động thiếu suy nghĩ. Ares, con nên tin vào việc con sẽ vô cùng thảm, cho dù con là Chiến thần còn ta chỉ là nữ thần cai quản việc hôn nhân.”
Tôi không có biểu cảm quay đầu nhìn Ares một cái, trong nháy mắt trên gương mặt của Hàn Tiểu Nhạc lộ ra biểu cảm lãnh lẽo mà chỉ Hera mới có. Là một nữ thần của thế giới thần thoại, ai có thể tin vào việc Hera chỉ đơn thuần là một đóa hoa nho nhỏ đáng yêu vô hại? Người có thể tàn sát cả một đất nước, chỉ vì không cao hứng mà có thể biến người thành quái vật, động một chút là phái yêu ma quỷ quái đi giết đàn bà và trẻ con, có thể là một người thuần khiết sao?
Đương nhiên Ares bị tôi trừng mắt nên không dám đuổi theo, lùi về phía sau mấy bước. Tôi ẩn thân biến mất trong khoảng không. Trong lòng tôi suy nghĩ, mặc dù Ares là Chiến thần cũng chưa từng chân chính trải qua cuộc chiến tranh thực sự giữa các vị thần. Chỉ mới mấy trận chiến với con người hoặc bán thần, kỳ thực Ares cũng chỉ là tên tiểu gia hỏa không hiểu chuyện mà thôi. Cuộc chiến sinh tử máu chảy thành sông với các vị thần khổng lồ Titan, ngay cả Athena hay Apollo có nằm mơ cũng không tưởng tượng ra chiến trường tàn khốc cỡ nào.
Cái bọn chúng gọi là chiến tranh, trong mắt của tôi, chẳng qua chỉ mấy trò chơi trẻ con. Vậy mà cũng có ý đồ khiêu chiến với Zeus, quả thực là nằm mơ. Lẽ nào Ares thực sự cho rằng, bảo tọa mà Zeus có được là bằng cách ngủ với nữ nhân sao.
Tôi lơ lửng giữa không trung, nhìn thấy biển mây kim sắc dẫn tới Olympus. Vì kế hoạch phía sau, tôi bắt buộc phải trở về Olympus. Thế nhưng trước khi tôi trở về, tôi còn có việc cần phải làm.
Tôi cúi đầu nhìn về nhân gian ở dưới chân, thở dài.
Nếu hết thảy mọi việc đều do tôi tưởng tượng ra, thì tôi phải làm cái gì bây giờ?
Tôi nhẹ nhàng lơ lửng bên ngoài cửa sổ ngôi nhà của Hà Cảnh Đông. Tôi nhìn thấy anh ấy phiền muộn ngủ gục trên sô pha, trên tay còn cầm sợi dây chuyền kia. Tôi do dự một hồi, rồi khẽ gõ vào cánh cửa kính. Anh ấy mở mắt, ngỡ ngàng nhìn bốn phía, cuối cùng nhìn ra ngoài cửa sổ, không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
“Tiểu Nhạc, tại sao em có thể … tại sao… đây là tầng tám.”
Anh ấy căn bản không hề phát hiện bản thân vẫn gọi tên của tôi giống hệt như trước đây. Tôi cảm thấy chua xót, nhưng trên gương mặt không hề biểu hiện ra, cũng không mất thời gian tán gẫu, trực tiếp xuyên qua cửa sổ, bay đến trước mặt của Hà Cảnh Đông.
“Hà Cảnh Đông, ngươi còn muốn ở bên cạnh ta sao?”
Tôi trực tiếp hỏi thẳng anh ấy.
“Tiểu Nhạc, sao em có thể…”
Biểu cảm của anh ấy giống như gặp quỷ, nhưng dù sợ hãi vẫn muốn vươn tay chạm vào tôi, thẳng cho đến khi chạm vào được cánh tay tôi mới cảm thấy thở ra nhẹ nhõm: “Em không phải là hồn ma… mà bây giờ còn là ban ngày… nhưng sao em có thể… lẽ nào em là người ngoài hành tinh, cho nên em mới xóa bỏ ký ức của anh về em đúng hay không, anh…”
“Ngươi hãy nghe ta nói, lúc ngươi mang sợi dây chuyền đến trước mặt của ta, có phải ngươi thực sự muốn ở bên cạnh ta hay không?”
Tôi vươn một ngón tay đặt nhẹ lên môi của anh ấy, thấp giọng hỏi.
“Đúng vậy, điều đó là đương nhiên mà.” Anh ấy trả lời không chút do dự.
“Cho dù ta phơi bày trước mặt của ngươi tất cả đều là giả dối? Cho dù thân phận của Hàn Tiểu Nhạc cũng là giả sao?”
Tôi lạnh lùng hỏi, ngay lập tức tại thời điểm anh ấy chưa kịp trả lời đã khôi phục dáng vẻ của Hera. Tôi thuộc về gia tộc Titan, bản thể vô cùng to lớn. Hơn nữa tôi thân là vợ của chúa tể bầu trời, giống như hắn, bao quanh tôi là những tia sáng nóng rực. Chỉ là hiện giờ cơ thể của tôi vẫn là một con người, loại ánh sáng cũng dịu hơn trước, cho nên Hà Cảnh Đông đứng cạnh tôi mới không bị thiêu cháy thành tro. Nhưng dù vậy anh ấy cũng không có cách nào mở mắt nhìn.
“Ngươi đã thấy rõ, ta không phải là con người. Ta là một vị thần trong thế giới thần thoại, Thần hậu Hera, vợ của chúa tể bầu trời, nữ thần cai quản hôn nhân.”
Tôi dần dần che giấu tia sáng chói mắt kia, lấy dáng vẻ của Hera đứng trước mặt Hà Cảnh Đông, làn da màu tiểu mạch, mái tóc xoăn dài màu đen, trên người mặc một bộ trường bào trắng như tuyết, hoa văn dùng chỉ vàng và chỉ bạc đan chéo tạo thành nữ thần bốn mùa, trên đầu đội vương miện của Thần hậu cùng vòng hoa tươi. Vóc dáng của Hà Cảnh Đông vốn đã rất cao, nhưng đứng cạnh tôi vẫn thấp hơn nửa cái đầu.
Hà Cảnh Đông ngơ ngẩn nhìn tôi, không biết là bị dọa sợ hay là kinh ngạc không nói nên lời.
“Ngươi không muốn nói cái gì sao?” Tôi hỏi.
Anh ấy dường như đã khôi phục tinh thần, do dự muốn chạm vào tôi, nhưng còn chưa kịp chạm vào tôi đã hoảng sợ lùi lại.”
“Hera… làm sao có thể, tại sao em có thể là Hera. Không phải Hera đã kết hôn với Zeus rồi sao… Tiểu Nhạc, em…”
Trong lòng tôi dâng lên một cảm giác thất vọng, tôi thấp giọng nói: “Cứ coi là như vậy đi. Con người sẽ không có cách nào tiếp thu một nữ thần. Người ngươi thích chỉ là một Hàn Tiểu Nhạc cái gì cũng không biết, cái gì cũng không nhớ thôi. Người ngươi yêu là Hàn Tiểu Nhạc, mà không phải là Hera.”
“Không phải, ta chỉ chưa kịp thích nghi, em cho anh một chút thời gian, anh nhất định …”
“Thôi bỏ đi, ta đã dành cho ngươi quá nhiều thời gian rồi. Kết quả cuối cùng cũng chỉ như vậy mà thôi. Tạm biệt, không phải, là vĩnh biệt mới đúng. Vĩnh biệt vị hôn phu loài người của ta. Ta không thể không nói, đã từng có thời điểm, ta thực sự tin rằng có thể cùng ngươi sống thật hạnh phúc.”
Tôi lạnh lùng nói, không quay đầu lại, bay thẳng lên, xuyên qua tầng tầng lớp lớp mây kim sắc hướng về Olympus.
Trong sinh mệnh của tôi, sẽ không còn tồn tại con người tên Hà Cảnh Đông ấy nữa.
Chú thích:
1. Amphitrite: Trong thần thoại Hy Lạp, nàng là một vị nữ thần biển, con gái của lão hải thần Nereus và nàng Oceanid Doris, vương hậu của đại dương, vợ của thần biển Poseidon.
2. Poiseidon và Gaea có với nhau hai người con là gã khổng lồ Antaeus (sau này bị Heracles giết chết trong một cuộc đấu vật) và thủy quái Charybdis.
Chia sẻ:
TwitterFacebook
Thích bài này:
Đang tải...
CUỘC SỐNG HIỆN ĐẠI CỦA THẦN HẬU HERA · HIỆN ĐẠI(TTHL) Chương 41
1 Tháng Hai, 2023havanhvpBình luận về bài viết này
“Là Poseidon nói cho con biết, Hera. Đương nhiên là con biết hắn cũng không phải người tốt. Hắn nói cho con biết chuyện này tuyệt đối là đang rắp tâm mưu tính chuyện gì đấy. Nhưng dù sao hai phía đều có những dự tính riêng của bản thân, trước khi xé rách mặt mũi, miễn cưỡng cũng có thể được coi là đồng minh.”
Ares cúi đầu, giọng nói khàn khàn, cũng không phải vì nó đang sợ hãi. Nó đang vô cùng hưng phấn, lòng tràn đầy ý chí chiến đấu hung mãnh. Từ sau khi bị Athena đánh bại, tôi chưa từng nhìn thấy biểu hiện vui vẻ này của nó.
“Vị trí thần vương cũng đã đến lúc phải thay người.”
Tôi nhìn Ares, nhìn ánh mắt phảng phất như được thắp lửa trong giây lát của nó. Dường như trong khoảnh khắc, tôi như nhìn thấy người thiếu niên hiếu chiến lỗ mãng năm nào, gào thét muốn xuống nhân gian khiêu chiến với đám “anh chị em” trên danh nghĩa của nó. Từ trước đến nay Ares chưa từng thừa nhận những đứa con khác của Zeus là người thân của nó. Ở trong lòng nó, chỉ có đứa trẻ do tôi sinh ra mới có đủ tư cách làm người thân, nhưng rất đáng tiếc, bọn chúng không sợ phiền phức thì cũng nhát gan, hoàn toàn không thể hiểu được phẫn nộ và bất mãn của Ares, chỉ coi nó là kẻ lập dị chỉ thích tìm phiền toái.
“Poseidon trước nay vẫn luôn muốn thay Zeus làm Thần vương, tính cách của hắn vô cùng giảo hoạt, tìm tới con bất quá là chỉ muốn lợi dụng con mà thôi. Ares, con đừng bị hắn lừa mà còn không biết. Ba người anh em của ta không có kẻ nào dễ dàng trêu vào đâu.”
Tôi lắc đầu, không muốn đáp lại Ares. Nhưng nó nắm chặt bả vai của tôi, giọng nói khẩn thiết.
“Cho nên con chỉ cần người đứng bên cạnh con. Không phải vì lời tiên đoán ngu xuẩn kia. Hera, con không quan tâm đến việc Thần vương kế nhiệm sẽ do nữ thần nào sinh ra, con chỉ cần người nguyện ý ủng hộ con, lấy tư cách Thần hậu, lấy tư cách người mẹ, giống như Gaea trước đây. Nếu không có sự ủng hộ của Gaea, Zeus cũng sẽ không nhanh như vậy mà có thể đánh bại Cronos.”
“Không được, làm như vậy không được, ta không thể …”
Ta muốn đẩy Ares ra, nhưng lại bị nó ôm chặt hơn.
“Đã là thời điểm nào rồi mà người còn do dự? Lẽ nào người thực sự vẫn còn yêu Zeus? Mặc kệ ông ta đối người làm cái gì cũng không có cách nào phản kháng? Hera, người đừng quên, người cũng là con của Gaea, thân phận không hề thua kém ông ta. Vì sao người phải cúi đầu nghe lệnh của ông ta. Người toàn tâm toàn ý đối với ông ta như một người chồng, nhưng ông ta lại đối với người như thế nào. Ngay cả việc cưới người cũng là do tình thế ép buộc, bởi vì ông ta không muốn nhìn thấy người gả cho vị thần khác, cuối cùng mất đi bảo tọa cùng quyền lực của bản thân.”
“… Đừng nói nữa, con để cho ta an tĩnh một lúc được không?” Tôi vô lực nói, nhưng Ares hiển nhiên không hiểu được đạo lý tới lúc nào thì nên dừng lại, tiếp tục ép sát không tha, hung hăng đâm vào vết thương trong lòng tôi.
“Người nản lòng thoái chí, không muốn trở lại Olympus, không muốn tiếp tục cùng hắn duy trì quan hệ vợ chồng hư tình giả ý. Được rồi, nếu người thực sự nguyện ý tiếp tục làm một người thường, con cũng không phải không thể tiếp thu việc này, thậm chí con còn có thể đứng cạnh bảo vệ người. Nhưng Zeus sẽ đơn giản bỏ qua cho người như vậy sao. Cho dù người có là người đàn bà, ông ta không thích, ông ta cũng tuyệt đối không tiếp thu việc người và bất kể giống đực nào có quan hệ. Ông ta sẽ không bao giờ để cho người sở hữu hạnh phúc mà một người phụ nữ đáng được nhận, cho dù người lén lút vụng trộm cũng không được.”
Ares càng nói càng nói càng tức giận. Bỗng nhiên nó buông tôi ra, vươn tay về phía trước như bắt thứ gì đó. Trong chốc lát, có thứ gì đó trong không khí bỗng nhiên kịch liệt bốc cháy kèm theo một tiếng kêu thảm thiết khó có hình dung truyền tới. Ta kinh ngạc nhìn vào bàn tay của Ares, từ nơi đó một dòng máu đen không ngừng chảy xuống.
“Người có nhìn thấy không, ông ta an bài thần linh tà ác ở bên cạnh người, giám sát người, trông giữ người, không ngừng hồi báo lại bất kỳ hành động nào của người. Ông ta sẽ không mạo hiểm để cho người có nam nhân khác, càng không để cho người sinh ra đứa trẻ nào. Ông ta muốn gắt gao giam cầm người tại nơi ông ta có thể để mắt tới, dù người có chạy trốn tới Âm phủ cũng không thể thoát được.”
Nó hung hăng vung tay, nhất thời dòng máu đen chán ghét kia bắn tung tóe lên tường. Tôi chăm chú nhìn cái ấn ký dơ bẩn này, ngay lập tức nhận ra nó là vật gì. Bởi vì trước đây tôi vô cùng thích dùng loại vô hình vô ảnh này tới giám sát hành tung của người khác, Zeus còn vì việc này trách cứ tôi rất nhiều. Không nghĩ tới, cuối cùng hắn cũng dùng loại thủ đoạn này tới đối phó với tôi. Tôi thật sự không thể hiểu được, rõ ràng hai bên đã ân đoạn nghĩa tuyệt, tôi cũng không còn trở lại Olympus, càng không đi gây trở ngại cho hắn bất cứ chuyện gì.
Nhưng hắn vẫn như cũ không chịu tin tưởng tôi, từ đáy lòng luôn hoài nghi tôi, không kể đến sự tín nhiệm của một người chồng đối với vợ mình, mà ngay cả sự tin tưởng của một người em trai đối với chị gái cũng không có.
E rằng, từ lúc bắt đầu hắn cũng chưa từng tin tưởng tôi… bởi vì những lời nói vừa hoang đường vừa nực cười kia.
Tôi đứng dậy, Ares vô cùng mong đợi nhìn tôi.
“Đừng đi theo ta, ta muốn một mình đi dạo một lát.”
Cũng có thể bởi vì bất kể nét mặt hay giọng nói của tôi không hề có bất kỳ biểu hiện kháng cự nào, nên Ares mấp máy muốn nói rồi lại ngồi xuống không nói gì cả. Thế nhưng chắc chắn không có khả năng nó thả tôi một mình ra ngoài cửa. Tôi quan sát bốn phía, thân thể của phàm nhân không thể so sánh với thần tướng, nếu Ares thực sự động chân động tay thì tôi cũng không có cách nào biết được.
Trong lòng tôi trào dâng cơn mệt mỏi rã rời. Tôi cũng không phải là một nữ nhân có dã tâm bừng bừng. Là một con người, tôi càng không hy vọng thế giới này vì cuộc chiến giữa các vị thần mà trở nên thê thảm rối tung rối mù. Từ khi thời đại của các vị thần bắt đầu, đâu có cuộc chiến nào của các vị thần và thứ thần mà nhân loại tránh được tử thương vô số đâu? Đổi lại là trước đây, tôi không bao giờ quan tâm đến việc có bao nhiêu người chết, nhưng hiện tại tôi đã không thể bàng quan không thấy.
Tôi vuốt ngực, không lẽ bởi vì bây giờ tôi đang là con người nên lại có thứ tình cảm mà bị thần linh coi là thấp kém coi thường sao?
“Hera.”
Ares có lẽ đang sợ tôi làm ra chuyện kỳ quái nào đó, lo lắng gọi tôi. Tôi quay lại nhìn nó.
“Zeus là chồng của ta, nhưng con cũng là con trai của ta. Bất kể là ai, ta cũng không muốn nhìn thấy người ấy chết. Ares, có thể con không sợ cái chết, nhưng bất kể ai thắng cuộc, đối với ta mà nói đều là nỗi đau đớn mất mát.”
Sau khi nói xong, tôi cũng không quay lại tiến về phía trước. Ares cũng không đuổi theo, tôi cười khổ. Nó sẽ không thể hiểu được thứ tình cảm này, cho dù đã ở nhân gian lâu như vậy rồi. Bản tính của một vị thần không có tình cảm từ ái cùng thương hại, mà chỉ có chinh phục và giết chóc.
Tôi cũng không biết bản thân sẽ đi đến đâu, mà chỉ bước đi không có mục đích, cuối cùng cũng bước đến bờ biển. Tôi nhìn thầy bầu trời thê lương trống trải cùng mặt biển vô tận, tay nhét vào túi áo, lặng lẽ đứng im một chỗ.
Mặc kệ tôi có nói hoặc làm cái gì, Ares cũng đã hạ quyết tâm. Nó nhất định sẽ thực sự đứng lên chống đối lại Zeus. Tôi không nghi ngờ việc nó tìm được đồng mình, vì Poseidon chưa từng quên mối thù sau khi chiến bại bị đuổi khỏi Olympus năm đó, còn có nhóm người của các gia tộc Titan bị đánh bại lưu vong bên ngoài, bọn chúng vì Zeus mà mất đi vinh quang và quyền lực nên vẫn luôn hận không thể chém Zeus ra muôn mảnh. Nếu bọn họ liên hợp lại, bất kể có kết cục thế nào, thì quá trình cũng vô cùng thảm thiết. Tương tự, thủ hạ của Zeus cũng là một đám thần trung thành và tận tụy. Trong đó khó dao động nhất là đám con riêng của Zeus, bởi vì mọi thứ chúng có đều liên quan đến Zeus, nếu Zeus sụp đổ, bọn chúng cũng sẽ giống như đám thần ủng hộ Cronos năm xưa, bị tước đoạt tất cả.
Chết đối với thần không có gì là đáng sợ, điều đáng sợ hơn cái chết rất nhiều là mất đi thần lực và quyền lực của một vị thần, đó mới chính là nỗi thống khổ lớn nhất.
“Hera.”
Có người ở phía sau gọi tên của tôi. Bỗng nhiên tôi cảm thấy run rẩy, nhưng không quay đầu lại. Người kia vẫn không buông tha, đặt một bàn tay lên lưng của tôi, vỗ vỗ tựa như an ủi.
“Nhìn em bây giờ xem, vừa nghèo túng vừa tiều tụy. Dù đã cách đây rất lâu nhưng ta vẫn còn nhớ rõ ngày em trở thành Thần hậu. Trên đầu em mang vương miện làm từ rất nhiều loại bảo thạch và hoa tươi, cầm trong tay quyền trượng tượng trưng cho quyền lực và địa vị, trên người lấp lánh tỏa sáng khiến người đối diện với choáng ngợp. Tất cả các vị thần đều hoan hô chúc mừng, không một kẻ nào dám vỗ lễ ngẩng đầu ở trước mặt của em.”
Hơi thở lạnh lẽo lướt qua gương mặt của tôi. Tôi không thích mở miệng quay đầu sang hướng khác, không muốn nhìn thấy người tôi không thích kia, nhưng hắn vẫn vừa cười vừa chuyển người. Lúc xuất hiện trước mặt của tôi, còn thân mật đặt tay lên bả vai của tôi.
“Khi đó em xinh đẹp biết nhường nào, vẻ đẹp diễm lệ khiến mọi thứ lu mờ, ánh mắt kiêu ngạo như muốn dẫm nát mọi thứ dưới chân, không một kẻ nào có thể khiến em hạ mình cúi đầu. Tuy từ đáy lòng của ta vô cùng chán ghét cái bộ dạng cao ngạo tự cho là đúng kia, nhưng không thể không thừa nhận, kiêu ngạo mới bộc lộ được dáng vẻ đẹp đẽ nhất của bản thân.”
“Ngài tới nhục nhã ta sao?”
Tôi hừ một tiếng, nhìn thẳng vào người đàn ông ở trước mặt. Mặt của hắn vẫn y hệt như mấy vạn năm trước, tuấn mỹ không tì vết, cân đối đến mức hoàn toàn có thể đưa vào làm khuôn mẫu của các tác phẩm trưng bày trong bảo tàng. Tóc của anh chị em chúng tôi đa số đều màu đen, chỉ có Zeus và Poseidon khác biệt. Zeus có một mái tóc vàng chói mắt, còn Poseidon lại có mái tóc màu xám tro. Khi nhìn vào mắt hắn, không có một người nào có thể nhìn thấy sự phóng khoáng của biển cả, mà chỉ liên tưởng đến bão tố điên cuồng bất tận. Poseidon có một gương mặt ôn hòa nhã nhặn nhưng hắn là người tàn nhẫn âm hiểm nhất trong số các anh chị em. Chỉ cần tâm tình không tốt một chút là hắn có thể chĩa cây đinh ba kích động một cơn bão trên biển, nhìn tất cả các sinh linh kêu gào thảm thiết mà cười lớn.
“Sao ta có thể như vậy. Ta nghe nói em bị Zeus vứt bỏ, nên mới nhanh chóng đến an ủi em, trợ giúp em cũng như cổ vũ em có dũng khí và sức mạnh báo thù.”
Hắn mỉm cười nói.
“Từ trước đến nay, ta chưa bao giờ giống với Zeus, không bao giờ đưa ra lời thề rỗng tuếch, lời hứa hẹn dối trá. Mấy thứ này đều tính là cái gì. Chỉ cần em muốn ta sẽ dâng lên tận tay cho em, giúp em khôi phục lại niềm vui cùng sự kiêu ngạo tự tôn đã đánh mất.”
Hắn hé miệng cười, còn vươn tay vuốt ve mái tóc của tôi, tựa như thời điểm chúng tôi còn bị nhốt ở trong hang động đen tối lạnh lẽo, giọng nói trầm thấp giống như lời thì thầm.
“Hera thân ái, đương nhiên chúng ta sẽ báo thù. Tại sao chúng ta không liên thủ, cùng nhau phát tiết nỗi oán hận chôn giấu trong lòng nhiều năm lên đầu tên khốn Zeus?”
“Ngài có thể đi tìm Hades, không chừng anh ấy sẽ cảm thấy có hứng thú hơn đấy.”
“Hừ, việc này thì nên miễn bàn đến anh cả thân yêu của chúng ta.’
Sự xảo quyệt của hắn thoáng hiện ra, rồi rất nhanh chóng trở lại bình thường, đỡ tay vỗ trán.
“Anh cả thân yêu của chúng ta đã sớm không có hứng thú với bất kỳ thứ gì, chỉ mỗi việc gia đình anh ấy rối tung rối mù cũng để khiến anh ấy đau đầu rồi. Bản thân là một vị thần chí cao vô thượng, trong thân thể còn chảy huyết thống thần thánh cao quý nhất, vậy mà anh ấy lại đắm mình trong thế giới người chết vô vị tẻ nhạt. Từ mấy triệu năm trước ta đã đối với anh ấy vô cùng thất vọng rồi.”
“Ta là vợ của Zeus.”
“Ha ha ha, em có thể dừng lại được rồi. Vợ ư? Trước đây còn có thể xưng là như vậy, còn bây giờ tất các vị thần đều biết, ngoài trừ việc em vẫn nắm giữ địa vị thần hậu, hắn còn điểm nào đối xử với em như đối với một người vợ? Hăn cũng thật vô tình, tốt xấu gì em cũng ở cạnh hắn lâu như vậy, cũng chưa từng làm bất kỳ điều gì có lỗi với hắn, vậy mà cuối cùng hắn vẫn đối với em không bằng một nữ nhân loài người ti tiện, em nhớ lại xem, vì đám con riêng đê tiện kia của hắn, hắn đã đối xử với em như thế nào?”
Biết rõ Poseidon chỉ đang dùng lời ngon tiếng ngọt lừa gạt sự tin tưởng của tôi, nhưng tôi vẫn cảm thấy trong lòng chua xót. Lúc còn ở Olympus, tất cả mọi người đều e ngại tôi, từ xưa đến nay chưa từng có ai cảm thấy tôi đang làm đúng. Bọn họ đều cho rằng tôi luôn ghen tuông vô lý cạn thiệp vào mọi việc của Zeus, thật sự quá mức mất thân phận. Chỉ có hào hoa phong lưu có chút xíu thôi mà, các đời Thần vương trước đó đều như vậy. Mà Zeus đối với tôi cũng không tệ, chí ít, hắn còn phân chia cho tôi quyền lực và địa vị chưa từng tiền lệ, thậm chí còn chưa từng chính thức lật mặt với tôi.
“Thế nào, Hera? Em hãy đứng về phía anh trai và con trai của em. Em hãy tin anh, chỉ cần có em đứng về phía sau, Zeus … ha ha ha.”
Poseidon nở nụ cười. Tiếng cười kia khiến cho toàn thân của tôi cảm thấy khó chịu. Tôi nghiêm túc suy nghĩ tích cực một hồi lâu, cuối cùng tôi nhìn thẳng vào đôi mắt màu xám của hắn, gật đầu.
“Được, ta đồng ý.”