Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân

Edit: Sony Max
Beta: Tiểu Lan

Huấn luyện hằng ngày, chủ nhật lại tập luyện thêm nửa ngày, kéo dài liên tục hơn một tháng, đến khi động tác đều hơn bắt đầu ghép nhạc luyện tiếp.

Bài hát sinh động ca từ vui vẻ, tiết tấu mạnh, ngay lập tức bắt đầu có nhiều bạn không theo kịp nhịp.

Đương nhiên không bao gồm Chu Tiểu Vân, cô luyện vậy đàn accordion nhiều năm như vậy cũng không phải là uổng công, nhạc cảm rất tốt, từ lúc ghép nhạc vào càng thuận buồm xuôi gió.

Tần Tuyết giống Chu Tiểu Vân.

Chẳng qua, hai người cũng không tập tốt bằng Lưu Lộ. Từ năm bảy tuổi Lưu Lộ đã bắt đầu học múa, kiến thức cơ bản vững chắc, loại nhảy thể dục nhịp điệu này không cần quá nhiều kỹ thuật chỉ là một bữa ăn sáng.

Động tác Lưu Lộ thực sự rất đẹp, còn tập đẹp hơn cả thầy giáo.

Lục Vân Phi dứt khoát để Lưu Lộ đứng ở hàng đầu tiên, vị trí quan trọng nhất.

Dần dần có những nữ sinh không theo kịp bị loại, từ tám mươi mốt người rút xuống hơn bảy mươi rồi đến hơn sáu mươi, đội hình đội ngũ thay đổi liên tục cuối cùng chốt lại năm mươi sáu người.

Hà Mộng Nghiên tập thêm được mấy ngày đã bị loại, tức giận đến khóc ào ào.

Trần Hân chống đỡ được đến cuối, cùng với Chu Tiểu Vân, Lưu Lộ, Tần Tuyết chính thức trở thành thành viên đội thể dục nhịp điệu, trong lòng khỏi nói vô cùng cao hứng.

Sau khi chốt danh sách, trường Anh Minh quyết định mua đồng phục cho nữ sinh tham gia đồng diễn.

Các bạn nữ nghe được tin này hoan hô ầm ĩ.

Sau khi ước lượng chiều cao của mỗi người, đồng phục được phát cho từng người trước khi đại hội thể dục thể thao diễn ra hai ngày.

Chu Tiểu Vân vô cùng thích bộ đồng phục thể thao màu hồng này, vải cotton chất lượng cũng khá tốt, kiểu dáng rất đẹp quả thật là được lợi.

Nhà trường thật hào phóng! Ha ha! Kiếm được rồi! Chịu vất vả cũng nhận được đền bù!

Mặc vào diễn tập một lần, hiệu quả thật sự không còn gì để nói. Đương nhiên muốn đẹp đến mức nào chờ ngày khai mạc đại hội thể dục thể thao các bạn sẽ biết, hiện tại không nói nhiều nữa.

Đại Bảo vô cùng tự tin, Chu Tiểu Vân hỏi cậu cảm giác thế nào, Đại Bảo không chút khách khí khoe khoang: “Anh là vận động thiên tài em không biết à? Chạy ngắn, chạy bền anh đều tham gia, điều này không nói rõ vấn đề ư? Đến lúc đó cổ vũ cho anh! Anh chuẩn bị giật hai giải nhất về.”

Tiểu Bảo cười nhạo Đại Bảo nói khoác, không cho anh trai chút mặt mũi nào: “Anh, chắc trường anh không ai muốn tham gia mới cử anh chạy ngắn 100 mét với chạy bền 1500 mét chứ gì!”

Đại Bảo xắn tay áo lên chuẩn bị cho Tiểu Bảo đẹp mặt.

Tiểu Bảo nhanh chân bỏ chạy, tốc độ rõ ràng không chậm, xem ra dưới sự trường kỳ “dạy dỗ” của Đại Bảo, tốc độ chạy của Tiểu Bảo càng ngày càng tăng về chất.

Chu Tiểu Vân không chấp hai kẻ dở hơi kia, trong lòng suy nghĩ ngày mai chính thức phải ra trận, đến lúc đó đừng quên động tác, không những mình mất mặt mà còn ảnh hưởng đến cả bộ mặt của trường.

Chu Tiểu Vân cảm thấy vinh dự vì tập thể, đột nhiên thấy có gánh nặng trên vai, tốt nhất là luyện tập thêm một chút!

Ngày hôm sau, các học sinh năm nhất năm hai được nghỉ học đến sân vận động làm khán giả cổ vũ, không cần quản có gì hay để xem hay không, nói chung hai ngày diễn ra đại hội thể dục thể thao không đi học thật sự là chuyện đáng mừng. Tất cả học sinh hào hứng đến sân thể dục tham dự lễ khai mạc.

Học sinh năm ba thật đáng thương, phải ở lớp học bài đừng nghĩ đến chuyện ra ngoài.

Chu Tiểu Vân và một nhóm nữ sinh đứng giữa sân, đã thay hết đồng phục, chỉnh lại dải lụa màu hoa nhựa trên tay, vô cùng thu hút sự chú ý.

Đừng nói học sinh, ngay cả ban giám khảo, mấy vị lãnh đạo đều liên tiếp quay ra nhìn.

Chờ người chủ trì lải nhải xong bài diễn văn dài lê thê, lễ khai mạc đại hội thể dục thể thao thức chính thức bắt đầu.

Đang tiến vào trung tâm, đầu tiên là đại biểu vận động viên trung học Anh Minh bước lên sân khấu, tiếp theo là đội hình thể dục nhịp điệu.

Năm mươi sáu nữ sinh hơn mười tuổi xinh xắn mặc đồng phục thể thao màu hồng, động tác giống hệt nhau, theo tiết tấu của tiếng nhạc từ hình vuông biến thành hình chữ nhật, rồi đến hình tam giác hình thoi, cuối cùng tay cầm đóa hoa chụm vào giữa, tay đeo rải ruy băng hướng ra ngoài vẫy, kết thúc tạo thành đóa hoa hình tròn hoàn mỹ.

Tiếng vỗ tay như sấm dậy.

Chu Tiểu Vân rốt cuộc lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, nhìn các bạn nữ cùng huấn luyện, dáng vẻ đều giống như trút được gánh nặng.

Chu Tiểu Vân cười thầm, xem ra họ có cùng ý nghĩ! Bây giờ nhiệm vụ đã hoàn thành xuất sắc, rốt cuộc có thể thoải mái xuống dưới tiếp tục xem các tiết mục khác!

Có lẽ là do đội hình đồng diễn trường Anh Minh quá náo nhiệt, các trường phía sau tham gia đều biểu diễn bình thường, không có gì hay đáng nói. Đến chín giờ, các hạng mục thi đấu chính thức bắt đầu.

Ai hứng thú với hạng mục thi đấu nào liền vây quanh bên cạnh xem.

Lưu Lộ kéo Chu Tiểu Vân đi xem thi đấu nhảy xa, nghe nói trường mình có bạn nam sinh năm hai tham gia thi đấu, không đi cổ vũ không được.

Chu Tiểu Vân vốn muốn đi tìm Đại Bảo, nhưng, lại nghĩ hạng mục thi đấu anh ấy tham dự đều diễn ra vào ngày mai hiện tại không có gì xem, liền đi theo Lưu Lộ.

Lý Thiên Vũ không biết từ đâu chui ra, chu đáo đưa hai chai nước khoáng cho Lưu Lộ và Chu Tiểu Vân, mỗi người một chai.

Lưu Lộ mở chai nước khoáng uống một ngụm to: “Ôi, anh mang nước tới thật quá đúng lúc, em đang khát nước đây.”

Chu Tiểu Vân vốn không muốn nhận đồ của Lý Thiên Vũ, nhưng cô cũng cảm thấy rất khát, nghĩ lại cần gì làm khổ mình, cứ uống thôi!

Chu Tiểu Vân yên lặng mở chai nước khoáng uống.

Lý Thiên Vũ nịnh nọt thành công vô cùng hài lòng nghĩ thầm không uổng công mình chạy ra tận hàng tạp hóa ngoài cổng trường mua nước.

Lý Thiên Vũ thuận lý thành chương đi phía sau Lưu Lộ và Chu Tiểu Vân, hai cô bé nói chuyện cậu thỉnh thoảng lại xen một hai câu.

Nghe thấy hai người bàn luận tới tiết mục đồng diễn vừa nãy, Lý Thiên Vũ tâng bốc: “Lưu Lộ, Chu Tiểu Vân, hai người biểu diễn quá đẹp, khiến tất cả học sinh trong trường đều rung động. Tớ thấy ban giám khảo, chủ tịch, hiệu trưởng đều nhìn đến trợn tròn mắt, càng miễn bàn tới học sinh lớp sáu lớp bảy, tay tớ vỗ đỏ ửng lên, bây giờ vẫn còn đau đấy!”

Lời khen ai chẳng thích nghe, hơn nữa lại là lời nói thật.

Đừng nói Lưu Lộ mặt mày rạng rỡ, Chu Tiểu Vân cũng lộ ra nụ cười bình thản.

Lý Thiên Vũ cũng không khoác lác, lúc đó cậu đứng cùng mấy nam sinh trong lớp, bị tiết mục biểu diễn đặc sắc hấp dẫn, mọi người đều liều mạng vỗ tay.

Một nhóm bạn nữ chụm lại tựa như đóa hoa quả thực khiến cho tất cả mọi người thán phục không ngớt.

Ngay cả Lục Vân Phi vất vả luyện tập cũng không ngờ cuối cùng hiệu quả có thể tốt như vậy.

Vất vả một thời gian dài cuối cùng cũng nhận được kết quả tốt, mang lại vinh dự cho trường vất vả nữa cũng đáng.

Lưu Lộ cảm thán nói: “Tớ biểu diễn ở phía trước vô cùng hồi hộp, chỉ sợ đang biểu diễn lại quên mất động tác, tớ lại đứng hàng đầu tiên, đâu có ai để nhìn theo. Đành một mực tập lại trong đầu, rất sợ bị sai.”

Chu Tiểu Vân nở nụ cười, thì ra mọi người đều có suy nghĩ giống nhau!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui