Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân

Chu Tiểu Vân nhìn vẻ mặt Lý Thiên Vũ cười đắc ý trong lòng rất khó chịu.

Cô lạnh lùng nói: “U, mỹ nhân đã tìm tới cửa, anh rất đắc ý a rất vui vẻ a! Có muốn hiện tại đuổi theo liền không?”

Lý Thiên Vũ nghĩ thầm một vừa hai phải thôi, chọc Chu Tiểu Vân mất hứng hoa chẳng hái được: “Tiểu Vân, bao năm qua anh toàn tâm toàn ý với em, đã bao giờ liếc nhìn cô gái khác đâu? Hơn nữa, nếu anh muốn ở cùng một chỗ với Thiệu Sắc Vi sợ rằng cấp ba đã hạ thủ, sao kéo dài đến giờ, em phải tin anh!”

Sắc mặt Chu Tiểu Vân hơi dịu xuống.

Cũng đúng, Thiệu Sắc Vi từ cấp ba đã có ý với Lý Thiên Vũ, khi đó cô hờ hững với anh cũng không thấy anh dời mục tiêu. Tạm thời tin Lý Thiên Vũ nói anh toàn tâm toàn ý với mình!

Nghĩ thông suốt điều này Chu Tiểu Vân lại có tâm trạng nói đùa: “Xem ra Thiệu Sắc Vi thật sự rất có tình cảm với anh nha. Con gái theo đuổi con trai cần rất nhiều dũng khí.”

Lý Thiên Vũ cười hắc hắc: “Đó là chuyện của cô ấy, chúng ta có thể không nhắc đến cô ấy không. Lâu lắm mới gặp một lần, nhớ em chết đi được. Khung cảnh lãng mạn này mà thảo luận về một người ngoài chẳng phải rất lãng phí? Đến, qua đây, cho anh hôn một cái!”

Chu Tiểu Vân cười né tránh, hai người vui đùa ầm ĩ.

Sau này trong cuộc sống, lúc Chu Tiểu Vân yên tĩnh chung quy không tự chủ nghĩ đến Thiệu Sắc Vi.

Thật không ngờ có một ngày cô và Thiệu Sắc Vi sẽ trở thành tình địch.

Có một cô gái ưu tú như thế luôn nhìn chằm chặp Lý Thiên Vũ, Chu Tiểu Vân có chút khẩn trương lại có chút kiêu ngạo.


Bạn trai của mình được cô gái khác thích đối với cô chính là một cảnh báo không lớn không nhỏ!

Lý Thiên Vũ ở trong điện thoại nghe Chu Tiểu Vân nói đùa “Giờ em phải trông chừng anh thật chặt, phòng ngừa bị cô gái khác cướp đi” cười không khép miệng được.

Theo cấp hai lên cấp ba rồi đến đại học, từ trước đến nay đều là anh nơm nớp lo sợ lo lắng có nam sinh thích Chu Tiểu Vân theo đuổi cô. Rốt cuộc có một ngày, cô để ý đến anh như vậy.

Trong câu nói nhẹ nhàng ấy là một mảnh tâm ý của cô ấy. Lý Thiên Vũ cảm thấy lòng tràn đầy hạnh phúc, sắp tràn ra khỏi lồng ngực mất.

Sau khi Tiểu Bảo khai giảng phải tập quân sự, chờ tập quân sự kết thúc đến tìm chị.

Chu Tiểu Vân quan sát Tiểu Bảo đen hẳn đi cười nói: “Mấy ngày tập quân sự em đen đi nhiều đó!”

Tiểu Bảo từ trước đến nay trắng nõn thanh tú không thua con gái, Chu Tiểu Vân cứ lo lắng Tiểu Bảo rất gầy quá yếu ớt. Hiện tại xem ra, bị phơi đen Tiểu Bảo vẫn là một anh chàng rất đẹp trai. Khác với kiểu tuấn lãng man lỳ của anh trai Đại Bảo, Tiểu Bảo thuộc kiểu tuấn tú.

Tiểu Bảo nghe xong cười nói: “Em muốn phơi đen đi ấy chứ, đỡ bị trêu là bạch diện thư sinh.”

Bạch diện thư sinh? Thực sự chuẩn xác a! Chu Tiểu Vân mỉm cười.

Tiểu Bảo ngắm nhìn chị gái dung quang tỏa sáng, phát hiện hình như chị ấy hoạt bát và sáng sủa hơn hẳn trước đây.

Trước đây Chu Tiểu Vân đương nhiên cũng đẹp, nhưng chỉ như một đầm nước tĩnh lặng. Hiện tại quanh người chị ấy có sự quyến rũ khó tả, giống như một đóa hoa hé nở.

Trong lòng Tiểu Bảo thầm đoán, chắc chị đang yêu! Thư từ suốt mùa hè, đương nhiên Tiểu Bảo trong lòng đều biết, xem ra là bạn trai chị ấy viết.

Chu Tiểu Vân dẫn Tiểu Bảo tới căng tin trường học ăn cơm: “Tiểu Bảo, căng tin trường học bọn chị có mấy món rau xào ăn cực kì ngon. Hai chúng ta hôm nay sẽ không ra bên ngoài ăn cơm, ở đó chọn mấy món.”

Tiểu Bảo cười nói: “Ăn cái gì cũng được, dù sao em không kén ăn.”

Không kén ăn á? Chu Tiểu Vân cười. Hồi bé Tiểu Bảo cực kì kén ăn, về sau được cô từng bước hướng dẫn mới thành không kiêng ăn gì. Điểm này có công lao rất lớn của cô!

Hai chị em thân thân thiết thiết vừa đi vừa nói.

Người không biết nói chưa biết chừng sẽ cho rằng đây là một đôi! Tưởng Tiêu Đan đã hiểu lầm.


Cô vừa chơi bóng rổ vọt vào ký túc xá tắm qua rồi đến căng tin dùng cơm, vừa vặn gặp lúc Chu Tiểu Vân đang giới thiệu cho em trai bảo bối của mình.

Tưởng Tiêu Đan liếc mắt một cái thấy hai chị em Chu Tiểu Vân cười cười nói nói. Cô nhíu mày gọi Chu Tiểu Vân một tiếng.

Chu Tiểu Vân vừa nhìn là Tưởng Tiêu Đan: “Tiêu Đan, qua đây ăn cùng bọn tớ đi!”

Tưởng Tiêu Đan đáp một tiếng, bê cơm ngồi xuống.

Tiểu Bảo nói với chị một tiếng: “Em qua bên kia bê bát canh.” Sau đó liền đi.

Tưởng Tiêu Đan tranh thủ lúc này nhanh nhảu khuyên Chu Tiểu Vân: “Tiểu Vân, cậu không thể lưỡng lự. Lý Thiên Vũ là một nam sinh rất tốt, có bạn trai như vậy cậu nên thấy đủ. Ngàn vạn lần đừng làm chuyện bắt cá hai tay!”

Sau Chu Tiểu Vân khi nghe xong ngạc nhiên, chờ kịp phản ứng cười ngặt nghẽo.

Tưởng Tiêu Đan bị cười mạc danh kỳ diệu: “Làm sao vậy? Tớ nói sai gì à?”

Chu Tiểu Vân nhịn cười nói: “Cậu nói đến ai vậy, nam sinh kia là em ruột tớ, tên Chu Chí Lương. Năm nay vừa thi đậu Đại học y khoa N, kết thúc tập quân sự đến chơi.”

Tưởng Tiêu Đan líu lưỡi.

Sau khi Tiểu Bảo về, Chu Tiểu Vân trịnh trọng giới thiệu hai người.

Tưởng Tiêu Đan vừa chào hỏi Tiểu Bảo vừa quan sát Tiểu Bảo, nãy không nhìn kỹ, hiện tại mới phát hiện hai chị em có năm phần tương tự. Đứng chung một chỗ liếc mắt có thể nhìn ra là chị em.

Tưởng Tiêu Đan lần thứ hai vì mình không có ánh mắt xấu hổ một phen.


Chờ Tiểu Bảo đi, Tưởng Tiêu Đan nói với cô: “Tiểu Vân, em trai cậu thật tuấn tú. Tớ rất ít nhìn thấy chàng trai nào xinh trai như vậy! Hơn nữa còn anh cậu và cậu nữa, mấy anh em nhà cậu đều là nhân trung long phượng.”

Chu Tiểu Vân nghe Tưởng Tiêu Đan tâng bốc từ chối thì bất kính, nhưng nghe được có người tán dương Tiểu Bảo cô đặc biệt vui vẻ và kiêu ngạo. Tâm trạng này giống hệt như lúc nghe được có người tán thưởng anh trai cô.

Tiền Đóa Đóa cũng cảm thán với Chu Tiểu Vân: “Tiểu Vân, em trai em xinh zai ghê. Làm sao bây giờ? Hình như chị muốn di tình biệt luyến thích em trai em rồi.”

Chu Tiểu Vân cười đến mức không dậy nổi.

Tiền Đóa Đóa vẫn nhớ mãi không quên đối với Đại Bảo, rất nhiều lần than thở với cô “Sao anh em không tới tìm em a”.

Đại Bảo vừa có thời gian sẽ đi tìm Lưu Lộ, đâu rảnh đến tìm cô em gái này chứ! Con trai lúc yêu đặc biệt trọng sắc khinh muội là chuyện rất bình thường.

Chu Tiểu Vân nhắc khéo Tiền Đóa Đóa: “Anh em luôn thích một nữ sinh, có thời gian anh ấy chạy đến chỗ người ấy, làm gì có thời gian đến thăm em.”

Tiền Đóa Đóa rất mất mát. Đương nhiên cô nghe ra ý trong lời Chu Tiểu Vân, xem ra Đại Bảo không có tình cảm gì với mình, đều là cô đơn phương…

Một lúc sau, Tiền Đóa Đóa tiếp nhận sự thật không thể không tiếp nhận này. Thực ra, nam sinh theo đuổi cô có cả đống, không biết tại sao, Tiền Đóa Đóa không nhìn trúng.

Bởi vì trong lòng có một chàng trai ưu tú, cho nên không nhìn thuận mắt các nam sinh khác…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận