Trong gốc tối không lấy ánh sáng chạm đến.
Xung quanh bóng tối đều chiếm làm chủ đạo.
Con quạ thích ứng bóng tối bay vèo đáp ngay ngắn trên cánh tay của một người.
Ánh mắt hắn sáng hoắt trong màu đen chủ đạo trong không gian.
- " Mày đã nhìn thấy bọn chúng ? "
Con quạ gật đầu, đôi mắt nó sáng lên.
- " Hans em sợ quá !!! "
Diana bị doạ mất hình tượng thiếu nữ.
Cô ta không quan tâm gì mà hình tượng.
Trong quá khứ, có một con quạ từng bổ nhào mổ vào đầu cô ả khiến cô ả sinh ra bóng ma tâm lí sợ quạ.
Con quạ thường xuất hiện trong bầu không khí ảm đạm.
Điều này càng khiến bàn tay Diana siết chặt áo của Hans nhăn nhúm biến dạng đến đáng thương.
Hans thì khác, anh ta nghĩ chỉ là một con chim thôi chẳng gây ảnh hưởng gì to tát nhưng nó là loài mà Diana sợ nhất.
Hans chẳng muốn nghe âm thanh khóc tỉ tê của ả.
Anh ta tiến đến cửa sổ.
Con quạ dường như biết được ý định của Hans vỗ cánh đang bay nhưng không biến mất mà chỉ đang vỗ cánh tại chỗ nhìn Hans và Diana.
Hans khó hiểu, con quạ này bị sao vậy ? Không nghĩ nhiều anh ta đuổi con quạ đi.
Nó chỉ liếc hai người một cái rồi bay đi.
- "Sợ quá, sao lại có thứ xui xẻo ở đây.
Nó xứng đáng chết.
"
Trong đầu Diana loé lên sự độc ác nhưng khi Hans xoay người, Diana khôi phục bộ dáng đáng thương.
- " Hans à, em sợ.
Bảo vệ em nhé.
"
Cô ta ôm chẩm vào Hans tham lam hưởng thụ khoái cảm mùi hương nam tính của Hans.
Hans ngày bé và cô ta được hai bên gia đình định sẵn làm thông gia.
Hans là của cô ta, cô ta ngứa mắt các cô gái quây quần bên Hans nhưng ngược lại rất hưởng thụ cảm giác bọn đàn ông khác xung quanh thi nhau cưng chiều cô ả.
Diana tạm chấp nhận nhưng trong lòng chỉ duy nhất vị trí bạch mã hoàng tử là của Hans không ai thay thế được.
Cô ta tự tán thưởng bản tính vĩ đại của bản thân.
Hình ảnh Alex xuất hiện cứu cô ta, bất chợt Diana liếm môi.
Hừ, đúng là đồ thăng nam.
Gái chủ động mà chắng thèm.
Đồ trạch nam.
Hans mặc dù ôm chầm Diana nhưng trong lòng trầm tư vào thế giới khác.
- " Đàn anh...!"
Một bóng dáng xuất hiện trong tâm trí khiến Hans giật bắn mình đẩy Diana ra.
- " Anh có việc rồi.
Lát nữa em muốn nói gì để sau đi.
"
Hans vội cầm tài liệu rời khỏi phòng khiến Diana bối rối.
Cô ta cảm nhận từ lúc hôm qua đến giờ, biểu hiện Hans cứ khác thế nào.
Cô ta thấy được trong ánh mắt Hans chứa đựng một hình ảnh...Nghĩ tới đây, móng tay Diana bấu chặt đến chảy máu.
-" Thú vị thật.
Một khi chiếc hộp Pandora trong người cô ta mở ra từ từ...!"
Hắn ta nhoẻn miệng cười, ngón tay búng ra một mảng lửa cháy phừng phực thắp sáng xung quanh.
- " Cô ta sẽ đón nhận kết cục thê thảm giống như cái cách cô ta đối xử với nàng ấy vậy.
"
Hắn ta cười khoái trá.
Con quạ đứng nhìn chủ nhân của mình vạch ra kế hoạch vĩ đại hãm hại người khác.
- " Cái gì cơ ? Cuộc bỏ phiếu bình chọn hoa khôi ? "
Emily ngơ ngác khi được cả lớp vây xung quanh như thể nàng là vật được trưng bày ở bảo tàng.
-" Đúng thế, với nhan sắc trời phú cộng thêm profile học tập khủng của cậu lẫn gia thế.
Cậu hoàn toàn áp đảo dù là Diana.
"
Một bạn nữ trong lớp lên tiếng.
Cô ta không chỉ một phần muốn Diana tham dự vì lớp mà còn mong Emily đánh bại con thảo mai ấy.
Mối thù bạn trai bị cướp bạn nữ không quên.
Ma xui quỷ khiến thế nào, Diana con khốn kiếp nói vài câu bạn trai của mình lại răm rắp nghe theo thật tức chết đã thế đòi chia tay để bảo vệ ả trà xanh ấy.
Thật điên rồ.
Xung quanh nghe được người khác đánh tiếng bắt đầu phụ hoạ theo.
" Đúng thế, đúng thế.
Emily tham gia đi.
Cậu sao có thể phí hoài trời cho.
Đây là cơ hội của cậu.
"" Phải đấy, cậu sẽ toả sáng như một ngôi sao."Nhìn từng người chen hàng nhìn nàng với vô số ánh mắt cầu mong.
Emily đỡ trán bất lực.
- "Tớ chỉ muốn học tập chứ không bận tâm ba mấy cuộc thi sắc đẹp.
Bạn nào muốn có thể liên hệ với câu lạc bộ trường.
"
Emily sầu não.
Nàng muốn biến mất ngay trước mặt họ nhưng không thể.
Nhớ cảnh phim những người có siêu năng lực bị bắt đem về làm thí nghiệm.
Nghĩ đến đó thôi da gà da vịt nổi khắp người.
- " Sắp tới thầy Peter bảo tớ tham gia học sinh giỏi cấp thành phố.
Tớ không tiện, tổ chức Óc sáng tạo không thể thiếu mấy thành viên chủ chốt nên các cậu thông cảm...!"
' Bốp...Bốp...!' - tiếng bong bóng bể nước vang lên.
Mọi người không hẹn cùng nhau nhìn về phía phát ra âm thanh, lúc quay lại Emily đã biến đâu mất.
Emily thở phì phò dựa người vào tường.
- " Chị đây.Hộc..Hộc...Chỉ muốn bình yên...!"
Emily xoa ngực, tim còn đang đập thình thịch.
Thật ra nàng cố tình làm phép tạo âm thanh nổ trái bóng đựng nước.
Nàng thành công trong cuộc tẩu thoát.
- "Vậy là cậu không tham gia ?"
"Ừ, mệt chết mất.
Mà lại..."Đụng mặt Diana, Emily không muốn dây dưa nhiều.
Emily khổ não.
Nàng có thể trốn hôm nay nhưng không thể trốn mãi mãi.
Nhìn bọn họ có vẻ không từ bỏ a ~.
- "Ừ, tớ cũng nghĩ giống Emily."
Alex ngoài mặt bình thản nhưng trong lòng vui gần chết.
Mẹ nó, Emily xinh đẹp và học vấn xuất sắc cộng gia thế giàu có.
Một đám ruồi bu vào chưa kể cái tên học trưởng Hans lại có ánh nhìn ái muội dành cho Emily.
Không được, cậu không muốn nàng tham gia a ~ Vẻ đẹp của nàng chỉ có cậu ngắm thôi.
- "Alex, cậu cũng nghĩ vậy ? Cậu đúng là bạn tớ.
"
Emily không biết chứ nếu nàng biết nội tâm dấm chua của Alex, mặt nàng sẽ có 50 kiểu sắc thái khác nhau.
Đang trò chuyện vui vẻ.
- "Emily cậu nhìn kìa đằng trước mấy ngôi nhà màu đỏ tím kia có người, hình như người thân tớ thì phải.
"
Emily dừng cuộc trò chuyện đảo mắt nhìn thẳng bóng người đang di chuyển nhưng chậm chạp đang lảo đảo như một con lật đật.
Nhìn kĩ đó là một bà cụ đang chống gậy.
Khoan đã,...
- "Alex, cậu nhanh chạy về phía trước mau lên.
"
Không kịp để Alex hoàn hồn nàng lao đến chỗ bà của Alex và bất ngờ bà cụ lên cơn hen suyễn và ngất đi.
Emily nhanh chóng xài phép dựng bà cụ đứng nghiêng mém ngã.
" Bà ơi...!" - Alex thất thanh." Mau đưa bà ấy vào nhà.
"Emily đỡ bà cụ.
Đôi mắt hướng về nhà của Alex