Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không

Hỉ nhi thấy Vương di nương bị trói dẫn ra ngoài sợ đến mặt trắng bệch, Lý thị quát lên “Ngươi còn không quỳ xuống cho ta! Trương mama tỉ mỉ hỏi nàng cho rõ, xem chủ tử nàng làm cái gì?” Hỉ nhi bị sợ hai chân muốn nhũn ra, nghe vậy quỳ xuống không ngừng dập đầu.

Trương mama đứng bên cạnh Lý thị nhìn Hỉ nhi cười lạnh nói “Hỉ nhi, buổi chiều hôm qua di nương của ngươi có đi ra ngoài không?”

Hỉ nhi vội vàng trả lời “Thưa mama, buổi chiều Thẩm mama phái người tới gọi di nương sang nói chuyện, di nương mới đi ra ngoài”

Trương mama lại hỏi “Nàng đi lúc nào, khi nào thì trở về?”

Hỉ nhi vội nói “Khoảng giờ Thân đi, gần giờ Dậu mới trở về”

Lý thị cười lạnh nói “a, cái này có thể là nửa canh giờ đấy. Người đâu, đem nha hoàn giữ cửa chỗ Thẩm mama gọi tới hỏi một chút”

Tố Tố đứng ở cửa nghe vậy liền đáp chạy tới, Lý thị vội nói “Lúc nói nhỏ giọng chút đừng kinh động Thẩm mama”

Tố Tố nghe vậy quay lại, Lý thị dặn dò một phen, Tố Tố mới chạy đến sân Thẩm mama kêu tiểu nha đầu tới. Tiểu nha đầu đi vào cung kính dập đầu, bởi vì Thái Tuyết đang hầu hạ Lý thị ăn cháo tổ yến, Trương mama liền hỏi thay “Hôm qua Vương di nương có đi viện các ngươi không?”

Tiểu nha đầu thanh thúy đáp “Giờ Thân Thẩm mama có cho mời Vương di nương và Lâm di nương đến, chưa tới nửa canh giờ hai vị di nương đã đi ra”

Trương mama nghe vậy vội quay lại cười “Lão gia, phu nhân. Hỉ nhi nói canh giờ Vương di nương trở về có thể trễ hơn canh giờ so với tiểu nha đầu này nói đấy. Huống chi có giày thêu làm chứng, nô tì xem ra chuyện này tám phần là nàng làm rồi”

Lý thị cười nói “Để cho người cầm giày thêu đi vào trong vườn so dấu chân, nhìn có phải hay không đã, đừng vội oan uổng nàng”

Cố Lễ gật đầu, vừa lúc quản gia trở lại, nghe Lý thị nói như vậy liền cười nói “Chuyện này để nô tài tự mình đi một chuyến đi”

Lý thị gật đầu nói “Cũng được, vậy cực khổ cho ngươi chạy thêm một chuyến thôi”

Lý thị thấy trong nhà yên tĩnh lại ăn thêm vài miếng nữa, Thái Tuyết vội cầm nước súc miệng đưa lên cho Lý thị, Cố Lễ thấy Lý thị sắc mặt có mệt mỏi đau lòng nói “Những chuyện này cũng sắp có kết quả, phu nhân vào nhà nghỉ ngơi một chút đừng lao thần”

Lý thị ỉu xìu mà cười nói “Làm sao lúc này ta dám nghỉ ngơi? Vương thị là người lão thái thái đưa tới, chưa được phục vụ lão gia lại xảy ra việc này. Nếu là xử lý không tốt chuyện này chỉ sợ không có cách nào giao phó với lão thái thái bên kia, huống chi bây giờ còn có một cái Thẩm mama chưa có rời đi”

Cố Lễ gật đầu nói “Phu nhân nói đúng nhưng không thể trực tiếp đuổi nàng hồi kinh, ở chỗ này lại gieo họa, thật là củ khoai lang nóng phỏng tay”

Lý thị thở dài nói “Theo lí mà nói thì Vương thị và Lâm thị đều là người của lão thái thái lại một đường từ kinh thành đến Hàng Châu, quan hệ hai người tất nhiên là không cần phải nói đương nhiên là vô cùng thân mật. Ta suy nghĩ hồi lâu, hai người hẳn là không có gì xích mích mới đúng, sao đang êm đẹp Vương thị lại đẩy Lâm thị vào trong hồ?”

Cố Lễ nghe liền có chút không thoải mái vội cầm chung trà uống, trong lòng thầm nghĩ: Thẩm mama từng thương lượng với mình chuyện, khuyên mình trước thu Lâm thị, đợi Lý thị sinh xong lại thu Vương thị làm thiếp. Chắc hẳn Thẩm mama nói cho hai người, chỉ sợ Vương thị không cam lòng chờ hơn nửa năm liền động thủ. Nghĩ đến đây Cố Lễ chán ghét nhíu mày, chỉ là chuyện nhỏ như vậy Vương thị có thể ác độc như thế, nếu sau này nàng sinh con không phải là đem độc thủ chuyển lên trên người của Nguyên Thu và Cố Sơn? Huống chi đây là người bên cạnh lão thái thái cũng không phải một lòng với mình. Nếu nàng ở đây chỉ sợ những chuyện trong phủ của mình nằm trong lòng bàn tay của lão thái thái. Cố Lễ càng nghĩ càng thấy nếu lưu lại Vương thị sau này sẽ không được yên ổn.

Lý thị quan sát nét mặt Cố Lễ, thấy chân mày hắn càng nghĩ càng sâu trong lòng thở phào một cái, ngẩng đầu nói với Cố Lễ chuyện lúc trước Thẩm mama tán dương mấy nha đầu phục vụ trong phòng.

Cố Lễ suy đi nghĩ lại hồi lâu trong lòng đã có chủ ý, phất tay áo ý bảo nha hoàn mama lui ra ngoài, Lý thị biết Cố Lễ đang muốn thương lượng chuyện xử lí Vương di nương vội lên tinh thần.

Cố Lễ châm chước từ ngữ mới nói “Lão thái thái mấy năm này nghi ngờ chúng ta có cất bạc riêng nhưng phủ chúng ta không có người của nàng, nàng muốn mò cũng mò không ra. Mấy năm này chúng ta đến Chiết Giang mới tân tân khổ khổ trữ được mấy vạn lượng bạc, nếu để lão thái thái biết, nàng không thể không ép chúng ta đưa ra. Huống chi mấy năm sau này, chúng ta không thể giống như trước đưa về kinh một nửa bạc, tiết kiệm lại sử dụng trên người tam đệ. Hôm nay Vương thị phạm vào chuyện này vừa đúng lúc mượn cơ hội này xử trí nàng. Chỉ là chuyện này trước tiên nên lừa lão thái thái mới phải, vạn lần không thể đưa Vương thị về kinh, tránh cho lão thái thái lại phái người mới tới”

Lý thị nghe vậy, tảng đá trong lòng rơi xuống, nghe lời này của Cố Lễ Vương di nương nhất định là không có cơ hội xoay người. Mà Lâm di nương cũng là người của lão thái thái đương nhiên không thể vào mắt Cố Lễ. Còn lại Trương di nương nhiều năm qua vẫn ngu xuẩn như vậy, gần đây bị hủy dung sợ là cũng không được Cố Lễ sủng ái. Tính ra hôm nay trừ Lý thị ra không còn ai khác để Cố Lễ sủng ái nữa.

Lý thị đương nhiên nghĩ đến điều này liền thấp giọng dịu dàng cười nói “Cận thân nghe lão gia, lão gia muốn xử lí Vương thị thế nào cận thân cũng không có ý kiến”    

Cố Lễ nghe Lý thị nói chuyện cảm thấy mình và nàng thân thiết, cầm tay nàng để trên lòng bàn tay nhẹ nhàng vỗ hai cái. Hai người tỉ mỉ nói chuyện, Cố Lễ liền đi ra ngoài hô “Cố Hải đã trở về chưa?”

Quản gia ở bên ngoài đợi nửa ngày, nghe Cố Lễ hỏi vội đáp “Bẩm lão gia, nô tài đã trở lại”

Cố Lễ nói “Vậy vào trả lời”

Quản gia vội đi vào “Bẩm lão gia, dấu chân trong vườn chính là dấu hài Vương di nương lưu lại”

Cố Lễ gật đầu nói “Gọi mama cởi ra y phục tinh xảo của Vương di nương, trang sức cũng lấy xuống, đưa hai kiện quần áo vải thô cho nàng mặc. Để Cố Hải dẫn người đưa nàng vào nông trang trên núi. Ngươi cũng đưa nàng một đoạn, chỉ nói là nàng là người trong phủ làm chuyện sai lầm tống lên đó làm lao công, để cho quản sự bên kia giao công việc nặng nhọc nhất cho nàng làm”

Quản gia nghe vậy vội đáp, Lý thị thấy Cố Lễ nói xong mới mở miệng nói “Tất cả nha đầu mama trong phủ đều gõ một phen, chuyện này không được bất luận kẻ nào nói cho Thẩm mama biết. Nếu để ta biết ai lỡ miệng tiết lộ phong phanh, nhất định sẽ bán nàng đi làm chuyện nặng nhọc”

Quản gia vội trả lời “Nô tài đã rõ”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui