“Thế nào, mũi tên ổn chứ?” Diệp Ngân đi theo ngồi dậy thân mình.
“Rất tốt! Khuôn đúc rất đều nên rất đẹp!” Hạo Thiên mỉm cười nói.
Diệp Ngân thật sự rất hợp với đồ thủ công, từ khuôn đúc làm ra được hai mũi tên khá đồng đều nên chẳng cần cân chỉnh gì nhiều.
Hạo Thiên chỉ cần mài giũa cho sắc bén nhất có thể, nhưng việc này cũng không cần vội, hắn để hai mũi tên sang một bên rồi lập tức chuẩn bị bữa tối.
Muốn có thêm sắt nhưng công cụ của Hạo Thiên chưa đủ khả năng để tổng hợp sắt từ đất sét, với hàm lượng rất ít từ trong đất thì có mà tổng hợp tới năm sau mới có đủ một mũi tên.
Hạo Thiên sẽ có nhiều mũi tên kim loại hơn nếu có thể tìm được các loại quặng sắt có trong các mỏ.
Nói sơ qua về các loại mỏ, quặng sắt có trong tự nhiên mà con người đã tìm được:
Quặng sắt là các loại đá và khoáng vật mà từ đó sắt kim loại có thể được chiết ra có hiệu quả kinh tế.
Quặng sắt thường giàu các sắt oxi và có màu sắc từ xám sẫm, vàng tươi, tía sẫm tới nâu đỏ.
Sắt thường được tìm thấy dưới dạng magnetit (Fe3O4, 72,4% sắt),
Hematit (Fe2O3, 69,9% Fe),
Goethit (FeO(OH), 62,9% Fe),
Limonit (FeO(OH)•n(H2O), 55% Fe) hay
Sederit (FeCO3, 48,2% Fe).
Các loại quặng chứa hàm lượng rất cao hematit hay magnetit (trên 60% sắt) với cỡ hạt trên 6mm được biết đến như là "quặng tự nhiên" hay "quặng chở tàu trực tiếp" (DSO), nghĩa là chúng có thể nạp trực tiếp vào các lò cao sản xuất gang.
Quặng sắt là nguyên liệu được sử dụng trong sản xuất gang luyện thép, một trong những nguyên liệu chính để sản xuất thép— với khoảng 95-98% lượng quặng sắt đã khai thác để sản xuất thép.
……...
Tại đây trên đảo hoang này cũng gần một tháng, Hạo Thiên cũng đã quen thuộc với việc làm bạn, hiện tại gác đêm đối với hắn đã không còn cảm giác mệt mỏi nữa.
Cầm trên tay hai mũi tên thép, Hạo Thiên chọn một tảng đá to cùng với một thần thái trang trọng, lựa một chỗ tương đối trống trãi, hắn bắt đầu mài giũa mũi tên thép.
Sau khi mày được một lúc thì mũi tên đã bắt đầu có độ sắt nhọn, Hạo Thiên thử dùng tay chạm lên chỗ nhọn nhất của mũi tên thì một giọt nước chứa nhiều hồng cầu chảy ra.
Chẳng cần nghĩ ngợi gì thêm, Hạo Thiên lựa chọn hai khúc cây tốt nhất để làm mũi tên.
Hắn chuẩn bị rất tỉ mỉ, đuôi tên cũng được chau chuốt với những cái lông gà rừng.
Để có một cây tên ổn áp thì đầu mũi tên chỉ quyết định độ gây sát thương, còn một điều quan trọng hơn là đuôi cây tên.
Như đã biết, lông gà rừng có thể làm đuôi cho mũi tên, tuy nhiên cần phải lựa chọn một cách hợp lý và phù hợp nhất.
Tập trung tinh thần để làm ra hai cây tên tốt nhất, sau khi hoàn thành, Hạo Thiên cảm thấy rất hài lòng.
Hắn không ngừng nghỉ ngợi: [Nếu có nhiều kim loại hơn thì hắn có thể làm ra nhiều hơn.
Và khi kết hợp với kỹ năng thiên phú mà hắn đã đổi được thì thật hoàn hảo.
Nhưng hiện tại với nhiêu đây cũng đã đủ để đối phó với con gấu rồi!]
Nghĩ như thế, Hạo Thiên liền đem cung tên ra trải nghiệm một tý, hắn cảm giác độ gây sát thương của mũi tên thép tốt hơn rất nhiều.
Sau khi bắn ra mũi tên thứ hai, cảm giác bản thân đã bắn được hơn trước rất nhiều.
Hạo Thiên gọi ra hệ thống, mở ra phần đổi vật phẩm.
Hiện tại hắn cũng đã có 6.000 điểm tích lũy đủ để mua hai quyển sách, và là hai kiến thức mà lúc này hắn cần đến nhất.
Bỗng dưng hệ thống hiện lên một bảng thông báo ngay sau khi Hạo Thiên nhấn chọn vào .
“Đây là vật phẩm tổ hợp, người chơi muốn mua hay không?”
Xuất hiện trên màn hình là hai phần lựa chọn mua vật phẩm tổ hợp và riêng lẻ.
Hạo Thiên suy nghĩ: [Ái chà...!Cái hệ thống này cũng không đến nỗi tệ lắm nhỉ? Mua hai quyển sách mà chỉ tốn có 4.000 điểm tích lũy.]
Vớ phải được của hời, Hạo Thiên vui mừng không nguôi.
Hai cuốn sách cần mua có giá trị cộng lại cũng 5000 điểm tích lũy, mà hai cuốn trong tổ hợp lại đúng với ý định muốn đổi của hắn thì còn gì tốt hơn nữa?
Rất mau, hai quyển sách trong tổ hợp vật phẩm đã du nhập vào trong đầu của Hạo Thiên.
Sau một trận đau đầu nhẹ, Hạo Thiên cũng chẳng còn cảm giác đau đớn như lúc ban đầu tiếp nhận vật phẩm nữa.
Hắn lúc này chỉ cảm thấy hưng phấn khi vớ được món hời.
“Tít --- Người chơi đã tiếp nhận thành công vật phẩm tổ hợp.”
“Ya...!hú...” Hô lên một tiếng hưng phấn, Hạo Thiên xem trong sách thuần phục thú có những kiến thức gì có thể thu phục con gấu kia không.
Tắt đi hệ thống, Hạo Thiên xâm nhập vào kiến thức bên trong cuốn sách ‘thuần phục thú’.
"Đối với sư tử:
Sư tử là chúa tể rừng xanh, những cú cắn, cú tát cực mạnh có dư khả năng để làm vỡ mồm bọn nhiều chuyện.
Khi gặp sư tử thì đều đầu tiên cần làm là chấp tay lại niệm thần chú 'mong trời phật phù hộ cho con được bình an'.
Tiếp đó là nhìn xung quanh coi có bụi cỏ nào hay không rồi nhảy vào.
Nếu mai mắn sư tử không nhìn thấy thì coi như đã thoát nạn.
Mà nếu như nó vẫn xem bạn là con mồi thì khả năng cao là tổ tiên nhà bạn gánh không nổi cục tạ như bạn.
Bạn cũng có thể dùng súng gây mê hoặc súng trường để bắn vào sư tử, đứng bắn trực diện hoặc nấp ở đâu đó rồi bắn đều được..."
"Đối phó hà mã:
Hà mã có hình thể khổng lồ, cú cắn có lực rất kinh người, không thể chính diện đối kháng, cho nên khi gặp hà mã, trước tiên nhanh chóng vòng đến phía sau hà mã.
Sau đó hạ thấp cơ thể, dồn lực tấn công thật mạnh vào hạ bộ của hà mã.
Lúc này hà mã đã bị tổn thương khó có thể tấn công nữa thì lập tức nhảy lên lưng hà mã để mà cưỡi..."
"Đối phó cá sấu:
Đầu tiên là cần phải bình tĩnh, sau đó chạy đi.
Tiếp theo là không nên chạy theo đường thẳng mà nên chạy theo kiểu chữ Z hay rắn bò, bởi vì khi cá sấu ở dưới nước thì nó có tốc độ rất nhanh, còn khi lên cạn thì tốc độ bị giảm đi rất nhiều.
Tiếp theo là chạy thật là nhanh, nhanh nhất có thể chứ nếu để nó bắt kịp thì có mà ông bà đội mồ sống dậy cũng không cứu được bạn."
"Đối phó với cá mập:
Tuyệt nhiên phần trăm sống sót của con người khi đối mặt với loài cá này gần như là chín mươi phần trăm.
Để đối phó với con vật nguy hiểm này, chúng ta cần tìm một chỗ khá an toàn mà bơi vào nếu ở gần bờ.
Sau đó tìm trên người một vật thật nhọn hoặc ở xung quanh.
Sau đó đợi cá mập tiếp cận thì dùng vật nhọn đâm vào mắt nó, nó sẽ đau đớn và bỏ đi."
"Đối phó tinh tinh:
Tinh tinh là một loài rất mạnh mẽ, thân thể cường tráng, lực tấn công rất mạnh.
Tuy nhiên cũng rất dễ đối phó với tinh tinh.
Ban đầu chỉ cầu trêu chọc con tinh tinh cho nó tức lên.
Sau đó lợi dụng lúc nó mất cảnh giác mà cầm khẩu súng liên thanh mà vừa chạy ngang dọc vừa bắn liên tục vào nó..."
Còn rất nhiều nữa, nhưng đến đoạn cầm súng bắn tinh tinh thì không thể đọc thêm nữa, cái đoạn dùng súng và cầu nguyện của đối phó sư tử là đủ để Hạo Thiên vứt bỏ cái não mình rồi.
Trên đảo hoang, bị trôi dạt đến thì lấy đâu ra súng, thật là ối giồi ôi với cái người đã nghĩ và viết ra cuốn sách này..