Nhập học vào mùa xuânLúc Trình Nhiên và Vương Hổ lên cấp 3 người nhà không ở bên.
Cha mẹ Trình Nhiên bận bịu công việc, Vương Hổ thì từ sớm chỉ còn một thân một mình.Lần đầu tiên chào hỏiVương Hổ trời sinh mặt mũi trông như kẻ xấu, nhưng nội tâm lại rất mềm mại.
Nhìn thấy cậu bạn nam đằng trước đang cong mông chuyển hành lý, không đành lòng.
Hắn đi về phía bạn nam kia, nhưng không biết rằng trong mắt người khác mình trở thành trùm trường mới nhậm chức đang chuẩn bị bắt nạt bạn học mới.
Vương Hổ chọc chọc lưng bạn nam, giây phút bạn đó quay lại con nai trong lòng hắn chết đứng.
Ôi đệt, cực phẩm*.
*gốc 天菜 (thiên thái): ‘thái’ nghĩa đen là món ăn, nghĩa bóng là loại hình mình thích.
Thiên thái tức là loại hình đó cực kì tuyệt vời, bạn đã yêu thích đến mức không phải người đó thì không yêu được ai khác nữa (tham khảo Angel2811jackson – Wattpad)
Vương Hổ sờ cái đầu đinh của mình, không hiểu sao thấy ngại ngùng, Hắn mở miệng “À… tôi bê đồ giúp cậu nhé.”
Trình Nhiên cúi đầu nghĩ mấy giây, sảng khoái đưa thùng sách nặng nhất qua, sau đó nói cám ơn: “Cám ơn cậu nhé, cậu tốt bụng thật đấy.”
Vương Hổ cười lộ ra tám chiếc răng: “Không cần cám ơn! Tôi là Vương Hổ!”
“Tôi là Trình Nhiên.”Bạn cùng bànVương Hổ và Trình Nhiên không chỉ học cùng lớp, còn ngồi chung bàn.
Đây đích thị là nhân duyên trời định.
Vương Hổ lén vui vẻ trong lòng.Bàn trước bàn sauNhưng dù là duyên trời định thì vẫn sẽ gặp chút gian khổ, sau kỳ thi tháng Vương Hổ và Trình Nhiên bị tách ra rồi.
Đương nhiê, vẫn ngồi rất gần nhau, Trình Nhiên phía trước Vương Hổ phía sau.
Vương Hổ nhìn chằm chằm đoạn cổ trắng nõn lộ ra khi Trình Nhiên cúi đầu ghi chép bài, trong lòng nghĩ: Ít ra cũng có thể thấy được một vài thứ mà lúc ngồi cùng bàn không thấy được.Ngủ trong giờHồi vẫn còn ngồi cùng bàn, mỗi lần Vương Hổ lim dim trong giờ học, Trình Nhiên sẽ dùng nắp bút máy chọc cánh tay Vương Hổ.
Lúc Vương Hổ nhìn qua, miệng cậu làm ra khẩu hình ‘Không được ngủ’.
Thế là Vương Hổ bị đáng yêu làm tình ngủ.
Còn Trình Nhiên mà ngủ trong giờ…
Còn lâu nhé, cậu sao có thể ngủ được, cậu là cái máy học đấy.Truyền giấyNgồi bàn trên bàn dưới, phương thức Vương Hổ quấy rầy Trình Nhiên trong giờ học biến thành truyền giấy.
Truyền giấy là việc rất cần có kỹ xảo, phải bắt được mấy giây khi mắt giáo viên chuyển đi, hơn nữa nhất định phải nhanh! Mạnh! Chuẩn xác!
Nhưng động tác của Trình Nhiên luôn chậm mất một chút, cho nên thường xuyên bị giáo viên phát hiện.
“Trình Nhiên! Viết cái gì mà không để tan học nói được à? Đọc lên cho tôi nghe xem!”
Trình Nhiên sửng sốt hai giây, đọc: “Hôm nay có món cà tím, buổi trưa cùng ăn chứ?”*
*chỗ này theo ý tôi hiểu thì là Vương Hổ ném giấy qua nhưng Trình Nhiên chậm chạp không kịp nhặt nên bị giáo viên phát hiện, chứ cục giấy truyền tin kia không phải do Trình Nhiên viết rồi vứt qua cho Vương Hổ đâu (có biết nấu ăn đâu cơ chứ) ( ̄y▽ ̄)╭
Vì thế cả lớp cười rộ lên, thuộc tính vợ đảm của trùm trường không giấu đi được.
Mấy phút sau, Trình Nhiên lặng lẽ đưa một tờ giấy nhớ từ dưới lên — được gấp vuông vắn chỉnh tề.
Trong đó viết ‘Được’.
Còn bổ sung thêm hình mặt cười vui vẻ.Cùng ăn trưaTrình Nhiên kén ăn, nhưng với những món Vương Hổ làm luôn có khuynh hướng thích hơn một chút.
Vì vậy trong nhà ăn của Nhất trung vào buổi trưa sẽ xuất hiện một cảnh tượng thế này: Trùm trường xấu xa và học bá ngoan hiền* ngồi cùng bàn ăn, học bá cướp đồ ăn từ miệng hổ xấu xa, trùm trường thì mặt cười ra đầy hoa cúc.
*gốc là小白脸 nhưng nó mang nghĩa trai bao, ăn bám.
Tui thấy không hợp lắm nên để ngoan hiền, ai có từ khác hợp hơn thì chỉ tuiCùng dọn vệ sinhMỗi ngày trong lớp sẽ có hai bạn phụ trách trực nhật, một người lau bảng, một người quét lớp.
Ban đầu, Trình Nhiên phát hiện lần nào cũng tranh làm việc nặng hơn.
Nhưng bây giờ…
“Tránh ra tránh ra!” Tai Vương Hổ đỏ bừng, tay múa trên không hai cái.
“Để tôi lau để tôi lau, cậu bé tí thế này không lau nổi bên trên đâu!”
Trình Nhiên quay về chỗ ngồi, bạn cùng bàn nhỏ giọng thì thầm với cậu “Cậu ta hung dữ quá đi.”
Trình Nhiên nhìn thẳng vào mắt bạn học, nghiêm túc nói từng chữ: “Không phải vậy, tôi biết cậu ấy đang quan tâm đến tôi.”Cùng tan họcTrình Nhiên và Vương Hổ đều là học sinh, mỗi ngày tan học sẽ ra đến cổng trường cùng nhau.
Trình Nhiên có tài xế đón đưa, Vương Hổ thì đi xe bus.
Mỗi lần xe đưa đón Trình Nhiên đi qua trạm xe bus, cũng sẽ thấy Vương Hổ cười hớn hở vẫy tay với cậu.
Trình Nhiên biết Vương Hổ sẽ nói gì.
Khẳng định hắn đang nói: “Ngày mai gặp nhé, Nhiên Nhiên.”
Mai gặp lại.Giờ thể dụcTrước kia Trình nhiên không thích giờ thể dục cho lắm, bởi vì cậu ghét cảm giác mồ hôi ẩm ướt.
Nhưng giờ cậu lại thấy giờ thể dục cũng hay.
Cậu đưa chai đồ uống ướp lạnh cho Vương Hổ vừa chơi bóng rổ xong, nhìn Vương Hổ cười và đôi mắt sáng rực lên của hắn.
Xem đồ ngốc này chơi bóng cũng thú vị phết.Giúp giáo viên chuyển bài thi“Các bạn nam ra bê bài thi chút nào!”
Túi da trâu đựng bài thi được chia đều đến tay các nam sinh trong lớp, đi được mấy bước, Trình Nhiên nghe thấy Vương Hổ gọi cậu: “Này, đưa túi bài của cậu cho tôi, chỗ này nhẹ hều chả thấy gì cả.”
Mấy nam sinh bên cạnh ồn ào kêu lên, giọng lão Tam lớn nhất “Sao lão đại không giúp em!”
“Phắn đi!”Bị thương vào phòng y tếTrình Nhiên bị trật khớp chân, Vương Hổ vội vàng đưa người đến phòng y tế, dáng vẻ hung ác thiếu chút nữa dọa được bác sĩ trường học.
Nhân tiên nói luôn, bế kiểu công chúa chạy tới.Hôm nào đó trời mưa quên mang ôA, trời mưa rồi.
Trình Nhiên lục cặp sách, phát hiện không mang ô.
Lại quên rồi…
“Này, Trình Nhiên, đi cùng đi.”
Trình Nhiên nhìn chiếc ô của Vương Hổ — bên ngoài đen nhánh, chỉ khi đứng dưới tán ô mới nhìn thấy hình vẽ bên trong, một con mèo nhỏ.
“Làm sao, tôi không được dùng ô này chắc!”
Trình Nhiên nhìn tai Vương Hổ đỏ ửng, trong lòng nghĩ —
Vật nào chủ nấy.Mượn vở ghi“Này, cậu ghi bài chưa?” Vương Hổ chọc chọc lưng Trình Nhiên.
“Lần sau phải tự nghe giảng đấy.” Trình Nhiên đưa vở qua.
Vương Hổ làm mặt quỷ.
Thật ra hắn viết bài rồi, chẳng qua muốn nói chuyện với Trình Nhiên mà thôi.Cùng làm bài tập“Trình Nhiên, mai có muốn qua thư viện cùng làm bài tập không?”
Trình Nhiên ngẩng đầu khỏi sách nhìn hắn mấy bận — “Chả mấy khi thấy cậu có lòng vậy.”
Kết quả Vương Hổ đánh được một giấc trong thư viện, áo khoác trên người hắn là do Trình Nhiên đắp lên.Ở trọ gần ngày thiRa ngoài ở trọ trước kì thi Đại học là một truyền thống của Nhất trung.
Kể từ lúc Trình Nhiên đến ở chung nhà trọ với Vương Hổ, lão Tam cứ cảm thấy người mình lấp lánh sáng trưng.Nghỉ hè về trường bơi lộiLúc Vương Hổ nhìn thấy Trình Nhiên mặc quần bơi đi ra, lựa chọn phương thức bóp nhân trung để vực dậy linh hồn trong sáng của mình.Đại hội thể thaoVương Hổ là tuyển thủ chủ lực của lớp, Trình Nhiên là tuyển thủ chủ lực cổ vũ cho Vương Hổ.Lễ hội trường“Trình Nhiên, ngày hội cậu định làm gì?”
“Ừm… ở lớp đọc sách?”
“Đậu, sao suốt ngày trong đầu chỉ có học thế, có muốn qua lớp 16 chơi ngôi nhà ma không, nghe nói ghê lắm! Nhưng cậu yên tâm, tôi sẽ bảo vệ cậu.”
Rốt cục thì ai bảo vệ ai thế.
Trình Nhiên nhìn Vương Hổ run lẩy bẩy bên cạnh, oán thầm trong lòng.Du lịch thực tế (ban ngày)Du lịch thôi du lịch thôi.
Chuyến này đến một điểm du lịch ở tỉnh lân cận, phải ngồi tàu hỏa.
Xình xịch xình xịch xình xịch.
Đầu Trình Nhiên gác lên vai Vương Hổ.
“Lão đại anh nóng à, sao mặt đỏ thế?”
“Im miệng! Không thấy cậu ấy đang ngủ à?” Vương Hổ gằn giọng dọa lão Tam.
Trình Nhiên lặng lẽ cong môi cười.Du lịch thực tế (ban đêm)Rõ ràng có hai cái giường, tên háo sắc Vương Hổ này dùng lý do quê mùa thức dậy lú lẫn đi vệ sinh lúc nửa đêm mà thành công ngủ chung với tình nhân trong mộng.
Lươn lẹo thật.Bị bắt nạt“Yo, nghe nói nhà mày rất có tiền hả? Cho bọn này tiêu hộ chút coi.” Mấy tên khóa trên chặn Trình Nhiên ở một góc xó xỉnh.
“Làm gì đấy?” Khóa trên ngẩng đầu, thấy trùm trường Vương Hổ ‘hung tướng’ ‘nhìn cái thôi cũng có thể bị đánh’ ‘nghe nói đã tham gia băng đảng nào đó ngoài trường’.
Chạy mất dạng.
Toàn bộ Nhất trung đều biết, chỉ có trùm trường mới được bắt nạt học bá.
Trình độ bắt nạt có lẽ là ‘cậu mà không ăn thêm cơm tôi sẽ không giúp cậu lau bảng đâu’ kiểu kiểu vậy đó.Valungtung (hoạt động trong trường)Hôm nay là Valungtung.
Vương Hổ đã dọa chạy khoảng 300 tên khốn muốn tỏ tình với Trình Nhiên rồi.Lễ Giáng sinh (hoạt động trong trường)Hôn nhau dưới cây tầm gửi.
Vương Hổ nhìn vòng cây tầm gửi treo trên cửa lớp học.
Sẽ có một ngày hôn cậu chết ngất vào lễ Giáng sinh.Tỏ tình ở đâu đó trong trườngLật xem hoàng lịch, thích hợp tỏ tình.
Đồng phục, chỉnh tề.
Tóc… chưa dài đến độ chải đầu được.
“Trình… Trình Nhiên tôi thích cậu!”
“Được.” Trình Nhiên gật đầu.
“Em muốn ăn cà tím.”
Ai lại tỏ tình ở nhà ăn chứ…
Ai lại bình tĩnh đồng ý vậy chứ…Hôn nhau ở đâu đó trong trường“Sắp vào học rồi! Hôn một cái!”
Vương Hổ kéo Trình Nhiên vào một gian vệ sinh uy hiếp.Biểu diễn văn hóa (giai đoạn chuẩn bị)Lớp Trình Nhiên quyết định biểu diễn vở Công chúa Bạch Tuyết, Vương Hổ làm công chúa.
Trình Nhiên giúp Vương Hổ kéo khóa váy lên, vỗ vỗ vai hắn ”Được rồi.”
Vương Hổ xoay người, mất tự nhiên quay đầu đi chỗ khác, má đỏ bừng “Nói rồi đấy, diễn xong phải cho anh hôn thoải mái.”Biểu diễn văn hóa (trên sân khấu)Vở kịch rất thành công, hiệu quả gây cười cũng rất rõ rệt.
Nữ diễn viên Vương Hổ cũng rất hài lòng.Lễ tốt nghiệpLà một đại biểu tốt nghiệp xuất sắc, Trình Nhiên phải lên bục phát biểu, vào phần kết, cậu đã nói thế này.
“Sau khi tốt nghiệp bước vào xã hội, tôi muốn mỗi người chúng ta học được cách đừng đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài.
Bởi vì đằng sau vẻ ngoài hung ác tàn bạo có thể là trái tim mềm mại nhất, phía dưới một gương mặt xinh đẹp có thể là linh hồn độc ác nham hiểm.”
“Tôi muốn cám ơn bạn của tôi, cậu ấy đã cho tôi một thời cấp 3 vui vẻ nhất, cũng dạy cho tôi biết yêu là gì.”
Vương Hổ ở dưới sân khấu, nhìn về phía cậu với khuôn mặt rạng rỡ nhất của mình.Gặp nhau sau khi tốt nghiệpHầy, ngày nào cũng gặp tháng nào cũng gặp năm nào cũng gặp.
Ban ngày gặp rồi buổi tối gặp.
Trên giường gặp dưới giường cũng gặp..