Cuộc Sống Xuyên Thư Của Thanh Niên Trí Thức Điền Mật Mật Niên Đại 70


Lại qua thêm hai ngày nữa, nhân viên công vụ thông báo việc về nông thôn cuối cùng cũng tới, ba chị em Điền Tranh Tranh được phân về đội sản xuất Đại Hà Khẩu công xã Du Thụ huyện Lan Hắc Long Giang, ba ngày sau sẽ xuất phát.

Mắt thấy thời gian gấp như vậy, mẹ Điền vội vàng kéo hai chị em Điền Mật mật đi mua vật dụng cần thiết để về quê, Điền Tranh Tranh thấy mình từng về nông thôn nên cũng đi theo mua đồ, nhưng mẹ Điền lấy lý do vết thương của cô ấy chưa lành để từ chối rồi, Điền Tranh Tranh chỉ có thể ở nhà nghỉ ngơi.

Điền Mật Mật nghĩ hôm nay mình phải lên chợ đen giao hàng, hơn nữa nếu đi cùng đoàn như vậy sẽ không dễ tách ra đi lấy đồ, lấy cớ là thời gian thì ít mà có nhiều đồ phải xếp hàng mới mua được, phân công đi mua đồ thì hợp lý hơn, xin phép đi một mình.

Lại nói đến bạn cùng bàn Cao Tú Hồng làm việc ở Cung Tiêu Xã, nên muốn nhận đơn đi Cung Tiêu Xã mua đồ.

Điền Mật Mật đầu tiên là ngồi xe buýt tuyến 23 đến Cung Tiêu Xã, tìm Cao Tú Hồng mua vật tư đi nông thôn, dù sao thì những thứ như ly sứ, đĩa sứ, bình giữ nhiệt cô thật sự không có.

Đến Cung Tiêu Xã xong thì đi thẳng đến quầy của Cao Tú Hồng, Cao Tú Hồng thấy cô đến thì rất vui mừng, hỏi cô: “Sao bây giờ cậu mới tới, mình đợi cậu mấy ngày rồi, còn đang nghĩ nếu hôm nay cậu còn không tới thì tan tầm sẽ đi tìm cậu.


Điền Mật Mật mới nghĩ tới cái hẹn bàn chuyện công việc với Cao Tú Hồng, vội giải thích với cô ấy mấy ngày nay trong nhà bận rộn nhiều việc, rồi nói tới mục đích hôm nay cô tới.

Cao Tú Hồng đồng cảm nhìn bạn tốt, nghĩ đến cô sắp phải về nông thôn, đồ cần thiết hẳn là rất nhiều bèn nhỏ giọng nói với cô: “Cung Tiêu Xã có không ít hàng lỗi tuồn trong nội bộ bọn mình, lỗi cũng không lớn mà lại không cần phiếu, cậu có cần không?
Điền Mật Mật vốn cũng định hỏi xem cô ấy có hàng lỗi tuồn không, thấy Cao Tú Hồng hỏi, cô vội đáp: “Cần chứ, hơn nữa ba người bọn mình xuống nông thôn còn muốn mua nhiều chút, không biết có được không.


Cao Tú Hồng biết tình cảnh của cô.

“Không sao, cậu đi với mình vào trong kho trước đã, mình nói với ba một tiếng, cùng lắm thì nhường cho cô phần của tôi mấy tháng nay là được rồi.


Điền Mật Mật nghe cô ấy nói vậy cũng rất lấy làm ngại, vội nói: “Bạn cùng bàn, thực sự rất cảm ơn cậu, cậu đợi mình đến Hắc Long Giang sẽ gửi đặc sản về cho cậu!” Cao Tú Hồng trêu chọc cô.

“Vậy cậu phải gửi nhiều một chút, gửi ít quá không đủ cho mình ăn.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui