Khu rau củ, mua 500 cân mỗi loại, tiêu hết 11 vạn.
Khu thực phẩm phụ, mua 2000 cân hồ lô, xúc xích, lạp xưởng, thịt khô mỗi loại, tiêu hết hơn 30 vạn.
Khu đồ dùng sinh hoạt, 1000 túi giấy vệ sinh 24 cuộn, băng vệ sinh, quần băng vệ sinh phải mua nhiều một chút, cũng không biết sau này còn sản xuất hay không, băng vệ sinh cho ngày, cho đêm, quần băng vệ sinh 1000 bao mỗi loại, 200 túi bột giặt, 200 thùng nước giặt, 500 tuýp kem đánh răng, 1000 bàn chải đánh răng, 1000 bánh xà phòng tắm, 2000 bánh xà phòng giặt quần áo, 1000 chai dầu gội hãng Bee & Flower, 2000 chai dầu xả hãng Bee & Flower, 100 chai sữa rửa mặt hay dùng, 5000 hộp mặt nạ thích dùng, 100 bộ mỹ phẩm dưỡng da, thấy kem dưỡng da mặt của Úc Mĩ Tịnh giảm giá nên nghĩ là kem dưỡng da tay cũng tốt, mua 5000 chai.
5000 cái khăn mặt, 1000 cái khăn tắm, tổng cộng hết hơn 40 vạn
Điền Mật Mật thấy thời gian vẫn còn sớm, lại lái xe đến cửa hàng hạt giống trong nội thành mua 2 vạn tiền các loại hạt giống về lương thực, rau củ, hoa quả, để ông chủ cho giúp vào trong xe.
Nghĩ tới lúc ngày tận thế đến thì tự mình mua cái nhà trong thôn, thuê vài mẫu đất trồng thử.
Mua xong hạt giống, nhìn thấy cửa hàng gà rán nào đó, ăn đơn giản một cái hamburger, đặt 100 suất ăn gia đình với 200 cái bánh hamburger, tiêu hết hơn 1 vạn.
Đúng 2 giờ chiều thì đến nhà kho, nhận đầy cả một kho lương thực.
Buổi tối đi chợ đêm Đại Đông Bắc, tiêu hết 2 vạn càn quét các đồ ăn ngon của chợ đêm, mặc dù không tốt cho sức khỏe, nhưng dù sao đến tận thế rồi thì cũng không ăn được nữa.
Sáng sớm ngày thứ hai lại đi càn quét mấy cửa hàng đồ ăn sáng, mua 3000 cái bánh bao, 2000 cái bánh quẩy, tổng cộng tốn hết 1,5 vạn.
Buổi sáng đến nhà kho, nhận thịt lợn và gà ta, vịt ta, ngỗng ta, và một hộp các loại trứng, bởi vì một con lợn hơn 300 cân, phải trả thêm cho ông chủ 15 vạn, cửa hàng vịt ta còn ổn, thanh toán lần cuối chỉ có 5 vạn.
Mua xong mấy thứ này, tổng cộng tốn hết khoảng hơn 600 vạn.
Buổi chiều không có việc gì, Điền Mật Mật chuẩn bị đi dạo quanh chợ buôn quần áo ở quê, lúc đại mỹ nhân vẫn còn sống, hai người thường đi dạo, thoáng cái đã 4 năm rồi chưa quay lại.
Mọi thứ vẫn vậy, Điền Mật Mật nhìn đám người trong chợ, khá là xúc động!
Vừa đi vừa dạo, đúng lúc đi qua một nhà bán vải giảm giá sâu.
Điền Mật Mật chuẩn bị bước vào xem, sắp tận thế rồi, mua thêm một chút để tự mình làm đồ giết thời gian cũng được, vừa nhìn đã thấy cửa hàng này có rất nhiều vải hoa to đặc trưng của Đông Bắc, chẳng trách lại giảm giá, vải này ai mua chứ, cái này quê mùa muốn chết, Điền Mật Mật sờ lên tấm vải, cảm giác cũng không tệ, 5 tệ 1 mét vải hoa cotton 100% có lẽ giá thành chưa đủ rẻ, Điền Mật Mật nghĩ nghĩ rồi hỏi ông chủ: “Ông chủ, nhà ông có bao nhiêu cuộn vải hoa kiểu này?”