Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch

Mộ Nguyệt Sâm chịu k nổi kéo đầu cô ra: “Đừng giở trò, ngoan ngoãn ngồi đó, k có cơ hội trả giá!”

Nếu bây h bị cô dắt mũi, bị 2-3 lời làm cho hồ đồ, sau này còn đc sao, k fai sẽ lên trời.

“Mộ Nguyệt Sâm---” Hạ Băng Khuynh bị chọc giận rồi, cô tốt xấu gì cũng cố nói với anh nửa ngày, anh k thể thỏa hiệp 1 chút sao.

Mộ Nguyệt Bạch đối diện từ tốn nói: “Băng Khuynh đã rất nhẫn nhịn rồi, Nguyệt Sâm đừng k biết đủ.”

Hạ Băng Khuynh nghe lời này, lập tức có chút k dám tin.

Anh cũng có thể nói lời đúng đắn.

Nhưng đối với Mộ Nguyệt Sâm mà nói, Mộ Nguyệt Bạch cứ im lặng còn đỡ, nhưng lúc này nói giúp 1 câu, kết quả là lửa giận vốn nguội bớt h lại dâng lên như 1 thùng dầu nóng.

Mộ Nguyệt Sâm ôm chặt Hạ Băng Khuynh, như khoe khoang với Mộ Nguyệt Bạch: “Tôi vui tôi thích!”

“Ấu trĩ!” Mộ Nguyệt Bạch cười với anh, nhẹ nhàng nhả ra 2 chữ.

Hạ Băng Khuynh thấy cảnh naý, lòng thất vọng, đặc biệt là, xe đã đến trường.

Cửa xe mở ra.

Tiêu Nhân hoạt bát nhảy lên cùng thầy Quý cực kỳ nhẫn nại 1 trc 1 sau lên xe.

Hạ Băng Khuynh 2 tay che mặt cúi đầu.

Tiêu Nhân lên trc, thấy trong có 3 ng, thấy Hạ Băng Khuynh ngồi trên đùi Mộ Nguyệt Sâm, cô cười như mèo trộm đc cá: “Woa, 2 ng cứ như nơi k ng, có cần mạnh mẽ v k, hoàn toàn k quan tâm cảm xúc của ngkhac, có cần giây phút nào cũng k thể rời k?”

“Im miệng đi---” Hạ Băng Khuynh ngẩng đầu nói cô 1 câu.

Liền biết con ranh này miệng bự.

Sau đó, Quý Tu cũng lên, mặc đồ xanh biển, màu tối, kiểu đơn giản, mặc lên ng anh có khí chất sạch sẽ lạ thường.

Nhìn cái anh liền thấy Hạ Băng Khuynh ngồi trên đùi Mộ Nguyệt Sâm, biểu cảm có chút ngây người, nhưng k biểu lộ nhiều, ném 1 cái bao đen đến chỗ bên cạnh Mộ Nguyệt Bạch.

Hạ Băng Khuynh cực kỳ u buồn che mặt lần nữa! Thầy Quý nhất định nghĩ cô là cô gái k đàng hoàng.

“Tu Tu, chúng ta cùng ngồi đây đi.” Tiêu Nhân ngồi chỗ giữa, cô hôm nay cũng ăn mặc rất đẹp, thanh xuân xinh đẹp.

Thầy Quý Tu k ngồi kế cô, ngồi kế Mộ Nguyệt Bạch, cô rất k hài lòng la.

“Qua đi mà---” Tiêu Nhân k bỏ cuộc, cả ng đến gần anh.

“Sắp nổ máy, ngồi đàng hoàng.” Quý Tu nghiêm túc nói.

“Anh k qua, em qua đó, như nhau như nhau” Tiêu Nhân cười như ánh dương, dù qua mông ngồi trên đùi anh, kêu phía trc: “Tài xế, lái xe!”

Mặt Mộ Nguyệt Sâm đầy hắc tuyến, nha đầu này có phài bị ngu k?

Hạ Băng Khuynh xấu hổ như đại tây dương r, cũng k rảnh quản, chỉ là câu cuối kêu tài xế lái xe, cô thật sự nhảy qa đánh cô.

“Haha--” Mộ Nguyệt Bạch cười ra tiếng: “Dễ thương, quá dễ thương rồi!”

Đến hôm nay Hạ Băng Khuynh mới biết, thì ra dễ thương trong miệng Mộ Nguyệt Bạch mang ý xấu, cho nên trc h lun cô bé dễ thương là đang nói giảm nói tránh?

Thực tế ng bất lực nhất là Quý Tu rồi.

Tay anh không trung, muốn nâng cô gái dính trên đùi anh k chịu dậy ra, nhưng tay lại k biết để lên đâu, nhất thời mặt đẹp đỏ lên: “Đừng làm loạn, nhanh qua kia ngồi.”

- -------- ----------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui