Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch

Ng sau đuổi theo cô rất chặt, cô cũng k thể chạy vào phòng trống nào, 1 khi bị nhốt trong đó, hoàn toàn tiêu đời.

Mà ban công là hết đường, 2 bên là phòng, cô k có chỗ chạy r.

Chạy đến ban công, quay ng, đường tay cầm gạt tàn lên, từng bước lùi về mép: “Ông đừng qua đây, nếu k tôi nhảy xuống---”

“Đứa trẻ này, s fai khổ v, có gì từ từ nói, qua đây, chuyện đó chúng ta bỏ qua.” Nam nhân trung niên dụ cô, nhưng mắt vẫn đầy xúc động nộ khí và dâm đãng.

Ông đi đến bên cô, muốn giật gạt tàn.

“Đừng qua đây---” Hạ Băng Khuynh 1 chân bước ra khỏi lan can, lời của hắn 1 chữ cũng k tin.

Ban công đối diện đường lớn, Mộ Nguyệt Sâm vừa chạy tới, thấy Hạ Băng Khuynh bò trên lan can, bộ dạng sắp té xuống, gan cũng sắp bị dọa nát.

Anh xuống xe, chạy đến dưới ban công.

“ Hạ Băng Khuynh bò lên lan can làm gì, nhanh xuống cho tôi!”


Nghe tiếng quen thuộc, lòng Hạ Băng Khuynh có hy vọng, đáp: “Anh tưởng tôi k muốn xuống s? Ở đây có đại thúc muốn cưỡng hiếp tôi, hắn đứng trc mặt tôi, anh k thấy s?”

Mộ Nguyệt Sâm nhìn kĩ vào trong, quả nhiên còn ng.

Ông chủ thấy ng đến, liền giải thích: “Hiểu lầm r, hiểu lầm r, vị tiên sinh này, tôi k muốn làm v, tôi chỉ là giao dịch bt với cô ấy, anh và cô ta lúc nãy k fai cũng giao dịch s, nhưng cô ta chê tôi k đẹp trai, cho nên k muốn, vốn giá đã nói xong, 1 vạn, k tin hỏi cô ta.”

“1 vạn?” Mắt đen của Mộ Nguyệt Sâm nổi lửa, nhìn sang Hạ Băng Khuynh: “Em đúng là có tiền đồ!”

“Ít nói nhảm, nhanh đến cứu tôi!” Hạ Băng Khuynh la lớn.

1 chân cô ra ngoài, khăn tắm bị lỏng, như là vưu vật tuyệt sắc.

Ông chủ đó nhìn đến nuốt nước miếng: “Tiểu thư à, đừng ồn ào v, cô k muốn tôi sẽ k ép, nhưng cô cũng fai có đạo đức nghề nghiệp đúng k!”

“Ông đừng đến gần---” Hạ Băng Khuynh nhìn ra ý đồ của ông, chỉ cần ông qua, cô nhất định sẽ bị ăn đậu hũ.

Thấy sau lưng hình như k chút động tĩnh, cô tức giận la: “Mộ Nguyệt Sâm anh cần lề mề gì, nhanh đến cứu tôi!”


Mộ Nguyệt Sâm cười lạnh: “Nghe vị đại ca đó nói cũng k sai, nếu vụ làm ăn đã nhận r, s lúc này phản lại, thật sự k có đạo đức nghề nghiệp!”

“Mộ Nguyệt Sâm anh là động vật máu lạnh, k nhân tính, anh hỗn đản!” Hạ Băng Khuynh tức giận chửi, lúc này r, anh còn k quên châm biếm cô, anh còn là ng s.

Thấy đôi tay thô lỗ sắp sờ đến, cô lấy gạt tàn đập lên mặt hắn.

Kết quả, tay quá dùng sức, cơ thể lập tức mất thăng bằng, từ ban công té xuống.

Trác Tùy Hàng ở sau ông chủ nhanh chóng nhào qua kéo cô lại, nhưng lại k kéo đc.

Mộ Nguyệt Sâm ở dưới cực kỳ khủng hoảng mở to mắt đen, k nghĩ đã qua đón cơ thể rơi xuống, từ cao ngã xuống, dù k nặng, cũng thuận theo lực hút trái đất mà tăng lên gấp bôi, xui xẻo, mất cả mạng.

Dù anh sức có mạnh hơn nữa, lúc đón cô, cơ thể cao to gục về trc.

Tay lập tức như bị phế v.

Hạ Băng Khuynh ngây ng r, não trống rỗng, cơ thể đau chỗ nào cũng k biết, nhưng mũi có mùi quen thuộc, khiến cô an tĩnh k ít.

Cô vùi vào lòng anh, tay nắm chặt áo anh.

- -------- ----------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận