Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch

“Rốt cuộc là ai, fai tra ra mới biết!” Trực giác của Mộ Nguyệt Sâm nói với anh, k fai 2 ng đó.

Nhưng theo anh thấy, 2 chuyện phát sinh trên ng cô, k giống công kích, giống thám tính, k có lực sát thương lớn.

Nhưng cái này, càng khiến anh lo, vì trừ Nguyệt Bạch và Tử Tích 2 ng rõ ràng trc mắt, anh k biết ai sẽ đối xử v với Băng Khuynh, mà do thám này nói k chừng chỉ là mở đầu.

“Anh đi đi, kết quả gọi điện cho em!” Hạ Băng Khuynh cười nói với anh.

“Uhm, đợi tin tốt của anh! Hnay anh sẽ về trễ, nếu ai hỏi, e nói, anh đi mua đồ ngon cho e, tạm đừng nói ng nhà biết.” Mộ Nguyệt Sâm dặn cô.

Hạ Băng Khuynh gật đầu: “E hiểu r1”

Chuyện này, ít ng biết tốt hơn.

Mộ Nguyệt Sâm hôn lên trán cô cái. liền rời phòng.

Tối 9h, Mộ Nguyệt Sâm chưa về.

Hạ Băng Khuynh cách 1 phút nhìn đth.

K fai bắt nữ hầu, cần tốn nhiều thời gian v s?

K lẽ lại để chạy thoát, đang truy đuổi?

Nếu v, cô rất muốn gọi cho anh, nói anh đừng tìm, dù cho tìm đc, chỉ ra đc, nếu chỉ Mộ Nguyệt Bạch, anh là nhị thiếu Mộ gia, nhiều nhất trách anh mấy câu. Nếu là Ôn Tử Tích, như cô bây h, nhiều nhất nhận là mình làm, cô ta cũng k đau k ngứa gì.

Đợi đến 9h30, nhịn k đc gọi điện: “ANh đang ở đâu?”

“Anh rất nhanh về!” Điện thoại im lặng, âm thanh Mộ Nguyệt Sâm trầm ổn truyền đến.

Nghe giọng anh, cô yên lòng nhiều: “V a có thể nói e biết, anh biến mất lâu v, rốt cuộc tìm đc nữ hầu chưa? Cô ta nói là ai chỉ huy? Lúc đi k fai nói có tin lập tức gọi e.”

Điện thoại bên kia trầm mặc, qa 10s, giọng Mộ Nguyệt Sâm truyền đến: “Hiển nhiên, k gọi cho e là k có tin.”

“K fai để ng chạy r chứ?”

“Chạy thì k chạy---” Mộ Nguyệt Sâm ngữ khí do dự: “Đc r, đợi về nói e”

“Thần thần bí bí, đc r, về nói.”

Hạ Băng Khuynh cũng k truy hỏi, chỉ cần a về là đc.

Cúp máy, cô nằm trên giường.

Qua cỡ nửa tiếng, Hạ Vân Khuynh gấp gáp chạy vào, mặt trắng bệch, như gặp ma v.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui