Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch

Sau gáy bị tay lớn cầm lấy, khiến cô k thể k dâng đôi môi mê ng đến trc mặt anh.

Như là món ngọt ngon miệng.

“E biểu hiện thật tốt, anh có thể suy nghĩ vào trong ngủ” Nói xong, anh liền ngậm môi cô.

Cô đáp lại, tuy động tác vẫn còn lạ, nhưng mùi vị ngọt ngào lại khiến Mộ Nguyệt Sâm cực hưởng thụ.

Hô hấp, nóng bỏng.

Hôn càng sâu, càng triền miên.

Bên trong lò sưởi đang cháy mạnh mẽ.

Nụ hôn của họ khiến họ quên mình, hoàn toàn k quan tâm đây là đại sảnh, lúc nào cũng sẽ có người đến.

“Tớ tìm thấy bộ bài, chúng ta cùng đánh---”

Tiêu Nhân nhảy nhót đi vào, vừa đi vừa cúi đầu tháo bài, ai ngờ vừa ngẩng đầu, liền thấy cảnh mạnh bạo này.

Toàn thân ngưng trệ.

Bài từng tấm rơi xuống.

Cô mở tròn mắt, nhìn chằm chằm.


Họ là đang ở

Nhiệt độ của mặt bắt đầu tăng lên.

2 ng trên sofa thả ra.

Hạ Băng Khuynh xuống khỏi đùi Mộ Nguyệt Sâm, tay chân hoảng loạn điều chỉnh, tay che môi sưng đỏ của mình.

Quá khó xử!

Quá xấu hổ!

Cô k ngờ Tiêu Nhân về nhanh v.

So với xấu hổ của cô, Mộ Nguyệt Sâm lại rất tự nhiên.

Anh k nhanh k chậm nói với Tiêu Nhân: “Đánh bài đc, vừa đúng để giết thời gian!”

Tiêu Nhân tỉnh lại, khôi phục bộ dạng bình thường, cười háo sắc ngồi lên sofa: “Hì hì, nói đến thú vui, 2 ng hình như vui hơn đánh bài!”

“Quả thật!” Mộ Nguyệt Sâm đồng ý.

Hạ Băng Khuynh che mặt, cúi đầu k dám nhìn ai.


“Nói thì nói 2 ng thật lớn gan, sớm biết tôi về trễ 10ph nữa, nói k chừng càng---”

“Tiêu Nhân, câm miệng!” Hạ Băng Khuynh trừng cô, mặt sẽ bỏng r.

“Aiyowei, đc r, đừng giả bộ ngây thơ, ng cũng ngồi trên đùi r. Chủ động như v, thật quá phóng khoáng, tiểu yêu tinh---” Tiêu Nhân nhếch mày, cười háo sắc.

“Chúng, chúng tớ đang nói chuyện mà thôi” Hạ Băng Khuynh giảo biện.

Hiển nhiên, cái cớ k hề có sức thuyết phục.

Tiêu Nhân cười khan: “Nha đầu thật sự coi tớ mù anh, nói chuyện cần ngồi trên đùi r? Nói chuyện, miệng cần dán lại 1 chỗ s? K fai dùng lưỡi để ra hiệu cho nhau chứ, hahaha”

Mặt Hạ Băng Khuynh như xì khói, k thể giảo biện.

Mộ Nguyệt Sâm ôm vai Hạ Băng Khuynh: “Vợ chồng chúng tôi thân mật là chuyện thường, ngưỡng mộ cũng v thôi.”

“Đừng nói nữa!” Hạ Băng Khuynh nhéo anh, nhỏ tiếng nói.

“K cần gấp, e là vợ anh mà!” Mộ Nguyệt Sâm ngiêng đầu, hôn lêm môi cô 1 cái.

Hạ Băng Khuynh xấu hổ đẩy anh ra.

Lòng, rất ngọt.

Nhìn 2 ng thân thiết trc mắt, Tiêu Nhân k nhìn đc nữa:”Có câu nói show ân ái, chết nhanh hơn!”

“Vẫn tốt hơn là k thể show!” Mộ Nguyệt Sâm chậm rãi nói.

“K sai, chúng tớ sẽ vĩnh viễn bên nhau!” Hạ Băng Khuynh cũng k sợ nữa, ngược lại hôn lên mặt Mộ Nguyệt Sâm 1 cái.

Tiêu Nhân bị họ ngược chết mất: “Các người các người đợi đó, đợi tớ lấy đc Quý Tu, sẽ cho các người biết thế nào là gắn bó keo sơn, mỗi ngày đều ở trc mặt các người ân ái, tức chết các người.”

- -------- ----------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận