Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch

“Chị Khương, k s chứ!” Hạ Băng Khuynh thấy c đột nhiên làm ra động tác này, có chút k hiểu.

Giây trc còn như nữ vương v, các loại bá đạo quyến rũ, s lập tức biến sắc, trở thành cô gái rụt rè sợ hãi?”

“K s, k s,” Sắc mặt Khương Viên hoảng loạn xua tay: “Chị có chuyện đi trc! Các ng từ từ nói! Từ từ dạo, chị trả tiền.”

Cô nói xong, gấp gáp đi, 1 đường còn ôm túi che mặt.

Như sợ bị ai thấy v.

“Chị Viên---” Hạ Băng Khuynh kêu cô, vốn muốn Tiêu Nhân xin lỗi cô.

Nhưng cô chuồn nhanh chóng, quan trọng là cô đang mang đôi giày cao 10 cm, quả thật là luyện đến bước chân xuất thần.

Cô gặp quỷ s?

Hạ Băng Khuynh và Tiêu Nhân nhìn đến ngốc người

Mộ Nguyệt Sâm cũng có chút nghi ngờ k hiểu, anh cũng lần đầu thấy Khương Viên lộ bộ dạng sợ hãi.

“Tu Tu---” Tiêu Nhân thu ánh nhìn, quay ng nhìn Quý Tu, vui vẻ vẫy tay với anh.

Cô kêu 1 tiếng, Hạ Băng Khuynh và Mộ Nguyệt Sâm quay người lại.

Thấy Quý Tu, nghĩ đến bộ dạng sợ hãi bỏ chạy của Khương Viên, Hạ Băng Khuynh nghĩ đến lần trc sn cô, Khương Viên hình như cũng sợ thầy Quý.

2 ng có quan hệ gì?

Quý Tu đi đến trc mặt họ, mắt vững chãi rơi lên ng Tiêu Nhân, thở dài với nha đầu luôn kiếm chuyện:”Dám làm trộm, s k thành công trốn thoát?”

“Hì hì, học nghề chưa tinh (chưa giỏi)!” Tiêu Nhân cười giả tạo.

“E còn muốn học tinh s, quả thật là phá đám mà!” Quý Tu đanh mặt, giọng nghiêm lên.

“Đừng dữ v mà, sau này e k trộm đồ nữa.” Tiêu Nhân nhìn anh như sắp giận, liền nhận sai.

“Về tự kiểm điểm mình! E là sinh viên, k fai hs tiểu học, fai chịu trách nhiệm việc mình làm!” Quý Tu ngữ khí của thầy giáo, nghiêm túc, đnàg hoàng chỉ đạo.

Tay nhỏ Tiêu Nhân khoác lên tay anh, cơ thể như k xương dựa vào, giả bộ yếu ớt sợ hãi, mắt đáng thương nhìn anh: “Thầy, v e có cần viết kiểm điểm nộp thầy? E có thể theo thầy về nhà tiếp nhận giáo huấn và bình luận! Nhất định sẽ ngoan ngoãn như lời dạy của thầy! Thầy, ngta thật sự biết sai r!”

Quý Tu nhìn cô 1 cái, bất lực: “Đứng đàng hoàng cho tôi!”

“Thầy, thầy fai quản e thật tốt, cầu trừng phạt!” Tiêu Nhân ôm tay anh, mắt buông thả.

Quý Tu k thoát đc, chỉ có thể động tay kéo tay cô ra: “Chuyện e trộm đồ tôi sẽ nói phụ huynh, về viết kiểm điểm, mai lên lớp nộp!”

Tiêu Nhân nghe a nói v, k những k giận, còn vui vẻ cười: “Dạ đc, mai nộp thầy!”

Lòng Hạ Băng Khuynh mắc cười lắc đầu, nhịn cười, thời buổi này, làm thầy đúng là k dễ!

Đẹp trai làm thầy càng k dễ!

1 đám nữ sinh quỳ dưới quần của thầy cầu trừng phạt!

“Chủ sự đâu?” Quý Ty nhìn sang Mộ Nguyệt Sâm và Hạ Băng Khuynh.

Hạ Băng Khuynh hồi thần đáp: “Uhm, chủ sự k tính toán, đi r!” Cô có ý chỉ chỉ hướng rời đi của Khương Viên:”Thầy k thấy s, là chủ tiệm ở đây, tên Khương Viên, rất đẹp.”

Sắc mặt Quý Tu bình thản nhẹ hạ cằm: “K tính toán là tốt!”

Hạ Băng Khuynh cảm thấy lời này của anh có chút lơ đãng muốn làm nhạt quan hệ với Khương Viên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui