Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch

1 thân hình thon dài xinh đẹp từ trong bay ra, đuổi theo Mộ Nguyệt Sâm: “Chào anh, tôi là Hứa Tinh Điềm, tinh trong ngôi sao, điềm trong điềm tĩnh, là sv năm nhất của trường nghệ thuật tp S, nghỉ lễ về nhà, anh thì s, đến làm gì? Nhưng bộ dạng k giống sv, đến du lịch s? Nhưng chỗ chúng ta cũng k có gì chơi.”

Cô gái nói k ngừng, Mộ Nguyệt Sâm phiền phức k thôi, bị phiền như v, não như muốn nổ tung.

Anh đi đến bên xe, kéo cửa ngồi vào, cô gái cũng thành thục ngồi vào.

Cô gái bây h đều chủ động như v s!

Mộ Nguyệt Sâm hít 1 hơi, mắt lạnh liếc qua, nhả ra 2 chữ: “Đi xuống--”

“Tôi thấy anh nôn nóng, có phải gặp chuyện gì k, lạc r? Tôi có thể làm hdv cho anh! Nếu tìm ng, cũng để tôi! Nhà tôi đời đời ở đây, xung quanh tôi rất quen thuộc!” Nữ nhân k chịu xuống, lại ồn ào nói.

“Cút!” Mộ Nguyệt Sâm k lãng phí thêm chữ nào.

“A đừng xụ mặt như v, a nói a muốn tìm anh, dù là tìm quỷ, tôi cũng tìm cho anh!”

2 chữ tìm quỷ chấn động tim Mộ Nguyệt Sâm.

Suy nghĩ tí, a nghĩ ra cách bắt Hạ Băng Khuynh về, lại k mất sỉ diện r.


Sau đó, thái độ đối với cô gái tốt hơn tí: “Tìm quỷ cô cũng tìm?”

Cô gái k biết tâm tư của Mộ Nguyệt Sâm, chỉ cảm thấy nam nhân này lúc nhìn ng khác, mắt rất đẹp, cô ngây ngốc gật đầu: “Vâng!”

“Rất tốt! Bây h cô giúp tôi bắt nữ quỷ, cô ta đang ở hướng nam tác quai tác quái.” Mộ Nguyệt Sâm nghĩ đến cách của mình, bất giác đắc ý.

“Bắt nữ quỷ?” Cô gái k hiểu “Anh trai đang đùa tôi s?”

“Cô cảm thấy tôi đang nói đùa?” Mộ Nguyệt Sâm cong miệng: “Đừng sợ, k fai quỷ thật, đến lúc đó tôi nói cô biết, làm chuyện phong kiến mê tín ở chỗ các cô, sẽ bị giam, sau đó đem cô ấy ra.”

Cô gái cũng rất thông minh: “Nữ quỷ đó là bạn gái anh.”

“Chút nữa là thành vợ tôi, nếu a đồng ý giúp, tôi có thể trả tiền.”

Hứa Tinh Điềm kéo tay anh, khoác lấy:”Cứ v đi, thành giao.”

“Hắt xì---” Hạ Băng Khuynh hắt xì 1 cái.

Mộ Nguyệt Bạch lập tức cởi áo ngoài đắp cho cô.

Họ lại đi về thôn, vào 1 nhà, tìm tí đạo cụ.

Đợi cô gái Mộ Nguyệt Sâm phái đến đến nơi, căn bản k có ai.

Mộ Nguyệt Sâm biết họ nhất định về làng r.

Cô gái vừa nghe đi chỗ hoang vắng phía trc, ban đầu k muốn, nhưng Mộ Nguyệt Sâm nói tiền gấp đôi, cô liền vui vẻ đi.

Cứ thế,hơn h, sắc trời tối lại.

Mà thôn k đèn tối càng nhanh.


Hạ Băng Khuynh ngồi trong sân, tim thực sự hối hận vì mình nóng nảy, họ cùng ra, ý kiến k hợp, cũng k thể phân ra như v, Mộ Nguyệt Sâm độc tài, cô cũng bướng bỉnh.

Nhưng chuyện đến bước này, chỉ có thể làm tiếp.

“Nhớ Nguyệt Sâm s?” Trong tối, giọng ấm áp từ tốn vang lên.

Hạ Băng Khuynh miễn cưỡng cười, cứng miệng: “Tôi nhớ anh ta làm gì, tôi đang nghĩ vụ án này, anh nói tại s hung thủ lại giá họa cho Mộ Nguyệt Sâm?”

“Miệng độc, đắc tội ng k ít!”

“Nhưng quản lý Thái biểu hiện công việc rất tốt, Mộ Nguyệt Sâm cũng k fai k nói đạo lý, hơn nữa, nếu Mộ Nguyệt Sâm đắc tội cô ta, k fai nên giết anh luôn s!”

“Đáp án chắc fai để hung thủ đáp, có thể lí do, sẽ khiến chúng ta kinh ngạc k chừng.”

2 ng thấp giọng nói, trên lầu, có 2 tiếng bước chân.

Họ liền trốn vào.

“Chỗ này s có ng đến?” Hạ Băng Khuynh hỏi Mộ Nguyệt Bạch.

“2 ng, 1 nhẹ, 1 nặng, là 1 nam 1 nữ, chắc là tình nhân lén lút, làm chuyện lén lút, chỗ này thích hợp nhất.” Mộ Nguyệt Bạch nói qa.

Vô hình chung, cơ thể anh bao lấy cơ thể cô.


Hạ Băng Khuynh ngửi thấy mùi gỗ đàn nồng nặc, liền biết bây h a rất gần cô, lồng ngực nóng của anh, cô như cũng cảm nhận đc.

Cô k để lộ dấu vết né ra, đi về phía bên mấy bước.

Mộ Nguyệt Bạch đột nhiên đưa tay kéo cô, ôm cô, tay thon dài để lên đầu cô, để cô vào trong ngực mình, trốn ở cửa.

“Shh---, e nghe, có tiếng gì” Miệng Mộ Nguyệt Bạch lên tai nõn nà của cô, miệng ấm nóng mang theo không khí chui vào.

Khiến Hạ Băng Khuynh ngứa k thôi.

Cô k dám động mạnh, dựa ngực anh, nghĩ kĩ, như là tiếng chuột đang bò.

Lập tức, cô biết mình sập bẫy!

Nhéo tay anh 1 cái, ném tay anh ra, thấp giọng chửi: “Mộ Nguyệt Bạch, anh nghiêm túc tí cho tôi!”

- -------- ----------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận