Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch

Cũng có thể xem là đã đặt dấu chấm cho tai nạn rồi.

Hạ Băng Khuynh cười, trấn tĩnh tinh thần: “Nói k sai, chuyện này kết thúc rồi, còn về sau này xảy ra chuyện gì, nên đến sẽ đến, cũng k cần phiền não. Nhưng chắc chắn sau này tôi sẽ k tham gia.”

Mộ Nguyệt Sâm chăm chú nhìn Hạ Băng Khuynh:”Đừng nói tuyệt đối như v!”

“A tốt nhất đừng ép tôi thề độc!”

“Nha đầu, cần thiết fai v k!”

Hạ Băng Khuynh nâng tay trỏ lên áp lên miệng anh.

Việc “đấu khẩu” của 2 ng nhìn trong mắt ng có ý thì như là ân ái.

“2 ng đây tính là khoe ân ái s?” Tiêu Nhân mạo hiểm sẽ bị Hạ Băng Khuynh đánh chết mà trêu chọc.

“Tiêu Nhân, nếu k muốn bị bóp chết thì tốt nhất đừng nói chuyện.” Hạ Băng Khuynh la cô một câu.

“Tớ đến làm khách, cậu đừng cứ kêu tớ im miệng, cậu cho tớ là ng câm điếc à?” Tiêu Nhân cười haha tiếp tục trêu.

Hạ Băng Khuynh mở to mắt trừng cô.

Tiêu Nhân cười càng vui, sau đó lại bị khăn choàng giả bộ rất phong cách nhưng thật sự chẳng hợp gì cả trên cổ cô hấp dẫn.

Cô nhíu mày: “Tớ nói này Băng Khuynh, nhà có điều hòa cô quấn khăn làm gì k nóng à?”

“K nóng” Lúc Hạ Băng Khuynh có chút chột dạ chạm vào cổ.

Động tác này rơi vào mắt Tiêu Nhân, cô lập tức nhận ra cô đang nói dối, liền biết ngay, họ lớn lên với nhau từ nhỏ, chút tâm tư của cô k gạt đc cô.

Dưới khăn choàng nhất định có chuyện gì.

“Uh, k nóng thì cậu quấn đi!” Tiêu Nhân giả bộ tùy ý nói.

“Uhm!” Hạ Băng Khuynh đáp một âm mũi, lấy ly nước trên bàn uống một miếng.

Một âm thanh nhàn nhạt mà dịu dàng ở bên truyền vào tai cô: “Trà này tôi uống qua rồi.”

Hạ Băng Khuynh dừng lại, nhìn ly trà mới phát hiện mình cầm ly của Mộ Nguyệt Sâm.

Mặt, đỏ r.

K tự nhiên động đậy, cô để ly xuống, muốn tìm chủ đề khác để lảng qua sự việc xấu hổ này.

Lúc cô vừa muốn mở miệng, Tiêu Nhân nhào qua động tác nhanh chóng kéo khăn choàng trên cổ Hạ Băng Khuynh ra.

“A---” Hạ Băng Khuynh kinh ngạc kêu.

Cổ lạnh lẽo, lập tức k thể che giấu.

2 vết dâu tây đo đỏ lộ ra trong không trung.

Tiêu Nhân và Quý Tu đều nhìn thấy.

Biểu cảm Quý Tu có chút tế nhị.

“Haha---, tớ biết ngay con nhóc nhà cậu chột dạ thì nhất định đã làm chuyện xấu, 2 vết dâu tây lớn như v, nhất định là do bác nông dân siêng năng trồng ra.” Tiêu Nhân vui vẻ cười lớn như bắt đc trộm.

Hạ Băng Khuynh cực kỳ khó xử, hận k thể chui xuống đá hoa cương.

Quan trọng là chuyện này càng nói càng đen.

Biểu cảm của Mộ Nguyệt Sâm thản nhiên, miệng còn có chút ý cười.

Anh hận k thể đưa tay lên sau đó nói với toàn thế giới đây là chuyện anh làm!

“Băng Khuynh, ở dưới lầu k fai nói rất chắc chắn s, cái gì khi núi không còn đồi trời đất hợp lại mới tái hợp với anh ta, chắc là cậu gạt tớ rồi!” Tiêu Nhân chéo chân cười cực kỳ đê tiện.

Hạ Băng Khuynh suy sụp, “Cái gì mà núi không còn đồi trời đất hợp lại, tớ làm gì nói lời nhảm nhí đó!”

“Ý tương tự v, tớ đơn giản hóa mà thôi, đây k fai trọng tâm, quan trọng là---” Mặt Tiêu Nhân mang nụ cười mắt xoay chuyển: “Dâu cũng trồng thành vậy rồi, k lí nào k trồng cây chuối đúng k, cho nên, 2 ng như v là k tái hợp công khai là âm thầm đánh lạc hướng ng khác?”

- -------- ----------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui