“Băng Khuynh e đang ở đâu?” Giọng Khương Viên nhanh nhẹ truyền đến, mang theo sự lười biến tùy hứng.
“Em đang ở ks!” Hạ Băng Khuynh đáp.
“Uhm---” Khương Viên đáp một tiếng, không hỏi sau lập tức chuyển chủ đề, “Lần trước chuyện đã hẹn còn nhớ k!”
Hạ Băng Khuynh ngây người rồi mới nhớ chuyện ở căn hộ lần trước, “E nói chuyện đi chơi?”
“Đúng, mai 9h bay, chị chọn đảo nhỏ siêu đẹp bảo đảm em thích.”
Khương Viên hưng phấn nói, Hạ Băng Khuynh trong lòng lại nghĩ làm sao từ chối chị.
Không cần biết đảo nhỏ hay đảo băng cô đều không hứng thú.
“Cái đó---, chị Viên, đi chơi em không thể đi, có chút chuyện cần xử lý, hay chị đi với bạn nha.” Hạ Băng Khuynh uyển chuyển nói.
“Sao, khinh thường chị Viên phải không?” Khương Viên có chút không vui.
“Đương nhiên k phải, chỉ là---”
Hạ Băng Khuynh chưa nói xong đã bị Khương Viên bá đạo ngắt lời, “Không là tốt, thời gian cứ định như vậy, sáng mai đúng giờ đến sân bây, hôm nay nhanh chóng chuẩn bị. Nếu e có chuyện gấp cần xử lý mai chị lập tức phái người xử lý giúp, đồ chưa mua thì đến công ty chị lựa. Đảo thời tiết ấm áp, đến lựa vài bộ đồ xuân mới, chị trả tiền.”
“Chị Viên---” Hạ Băng Khuynh còn cố nói gì đó, Khương Viên không cho cô cơ hội liền ngắt lời, “K đc tìm lí do! E đáp ứng đi với chị rồi! Nếu e trốn hay cố tình không đi chị sẽ lật người trái đất lại để tìm ra em, em biết tính chị mà!”
Nói đến thế này Hạ Băng Khuynh thực sự không tìm được lời từ chối.
Nghĩ nghĩ, dù sao cũng ở lại đến qua tết, đi thì đi, “Vậy đc! Mai e đến đúng h!”
“Vậy nói lời giữ lời!”
Hạ Băng Khuynh cười, “E k muốn lên sao Hỏa sống.”
“Haha---” Khương Viên hào sảng cười lớn.
Tiêu Nhân luôn ở bên Hạ Băng Khuynh nghe lén, lúc này nháy mắt với Hạ Băng Khuynh một cái, “Tớ cũng đi, hỏi thử, có thể đi không!”
Phim hôm qua là xong rồi, vừa hay có 2 tuần nghỉ.
“Đừng làm loạn!” Hạ Băng Khuynh lắc tay với cô.
“Hỏi đi mà--”
Hạ Băng Khuynh nói nhỏ vừa hay Khương Viên nghe thấy, ở bên kia nhiệt tình nói, “Để bạn đi chung đi! Mang thêm vài ng cũng không sao, nhiều ng thì náo nhiệt.”
“Nhiều thì ngại chị còn phải đặt vé máy bay.” Hạ Băng Khuynh ngại ngùng nói.
“Cái này e k cần lo, chúng ta đi máy bay riêng không sợ hết chỗ, cứ kêu bạn cùng đi.”
“Là vậy sao, được!”
“Uh, v mai gặp, cúp trước đây!”
“Tạm biệt!”
Tắt máy, Hạ Băng Khuynh còn chưa lấy đth khỏi tay đã nghe Tiêu Nhân vui vẻ kêu, “Quá tốt rồi, tớ đang nghĩ đến kì nghỉ hoàn mỹ, tớ đi tìm Tu Tu!”
Nói xong Tiêu Nhân như cơn gió lướt qa.
Hạ Băng Khuynh ngây ng một cái, hiểu ý cô mắt liền mở to, “Ê, Tiêu Nhân, quay lại cho tớ---”
Cô đuổi ra ngoài.
Con nhóc này muốn mang thầy Quý đi, nhưng quan hệ của Khương Viên và thầy Quý đến giờ cô vẫn chưa rõ, duy chỉ có thể chắc chắn quan hệ không đơn thuần.
- -------- ----------