Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch

“K sai!’ Quản Dung Thụy ló đầu ra một chút, mặt dày nháy mắt với cô.

“Đc r, tôi k muốn sau này mỗi ngày đến phòng làm việc bắt gian.” Tâm trạng Khương Viên tốt hơn tí châm chọc Cố Quân Thụy mấy câu.

Ôn Nhã Liên ở bên ló đâu ra, nghi ngờ nhìn: “Khương Viên, hôm nay e có chút k đúng lắm.”

Mắt Khương Viên nhảy lên, dùng tay quyến rũ vuốt tóc, ưu nhã trấn tĩnh cười, “Cho nên không đúng?”

“Chỉ là cảm giác” Ôn Nhã Liên khẽ nhíu mày nhìn cô, “Dịu dàng hơn nhiều!”

“Haha---” Khương Viên lại cười mặt có chút kì lạ, “E luôn rất dịu dàng ưu nhã!”

Quản Dung Khiêm và Cố Quân Thụy nghe xong liền phì cười.

“Xem ra Khương Viên thật sự k đúng rồi.”

“Bình thường lão nương này lão nương nọ, k những miệng sắc bén mà động tay cũng k nhân nhượng, hôm nay s yếu đuối như v, câu hỏi của cô gái nhỏ cũng dọa đến em, còn trở nên dễ nói chuyện như v.”

“K đúng lắm~~~”

3 ng đàn ông mang biểu cảm nghiên cứu thú vui này.

Mắt Mộ Nguyệt Sâm nhìn qa lại giữa Khương Viên và Quý Tu.


Lúc anh chuẩn bị thu mắt lại thì Quý Tu ngẩng đầu, mắt 2 ng chạm nhau.

Là sự chạm nhau giữa băng và nước, cũng k gần ra sóng biển mạnh mẽ gì.

Hạ Băng Khuynh dùng sức cắn thịt bò trong miệng, tim nâng lên rất cao.

Rõ ràng klq đến cô, cô căng thẳng làm gì!

Tiêu Nhân biểu cảm là ng ngoài, k hiểu một câu tùy hứng của mình s dẫn đến nhiều suy đoán như vậy?

Khương Viên tư thế từ tốn, miệng mang độ cong như có như k, “Tùy các ng suy nghĩ, nghĩ ra gì hay nói tôi nghe, xem tôi sẽ thưởng cho các anh k!”

“V bọn anh đoán đây!” Cố Quân Thụy k biết sống chết nói.

Khương Viên nhìn anh một cái, ý là nếu anh dám thì nói đi.

Mấy ng khác như cũng muốn thử nói gì đó.

Ngay lúc này giọng lạnh nhạt vang lên, “Đc r, đừng đoán bậy ngta nữa, hôm nay Khương Viên khác thường chắc là vì thầy Quý.”

Mộ Nguyệt Sâm nói liền nhìn sang bên thầy Quý.

Quý Tu vẫn ăn như k nghe thấy những sự việc đang sôi nổi phát triển trc mắt, lần này bị điểm tên mới dừng đũa.


“Lq đến Tu Tu?” Tiêu Nhân mở to mắt có chút ngây ng nhìn Quý Tu.

Hạ Băng Khuynh nín thở im lặng, tim đập thình thịch.

Cố Quân Thụy bọn họ cũng k nói chuyện, đem sự chú ý di chuyển đến Quý Tu luôn ẩn thân nãy h.

Không khí đột nhiên trở nên kì lạ.

Mắt Khương Viên chầm chậm, chầm chậm, lộ ra việc cô đang cố gắng áp chế sự khủng hoảng dần mất khống chế.

Lời này từ ai nói cô đều từ tốn chấp nhận nhưng Nguyệt Sâm nói thì khác, vì anh k thường nói nhưng khi nói r thì sẽ k đùa.

“Tam thiếu rốt cuộc có ý gì?” Tiêu Nhân gấp gáp k thôi.

Quý Tu thả đũa xuống sắc mặt y như lúc nãy.

Anh cũng đang đợi Mộ Nguyệt Sâm nói ra.

Không khí k áp chế thần kinh của mấy người đàn ông nhưng đã sắp ép điên mấy ng phụ nữ.

“Ok, e nói---” Hạ Băng Khuynh đột nhiên nói.

Cô vừa mở miệng mọi ng lập tức dời chú ý từ Quý Tu sang ng cô.

“E cũng biết?” Mộ Nguyệt Sâm nhếch mày.

Hạ Băng Khuynh k vui đáp, “Đúng, e biết!”

- -------- ----------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận