Hạ Băng Khuynh còn đang nghi ngờ, Khương nữ vương đã lướt qa mọi ng đứng trc Trác Tùy Hàng.
Cô nâng tay, một ngón tay móc túi của mình đưa đến trc mặt Trác Tùy Hàng.
Trác Tùy Hàng miệng giật giật, nhìn cái túi ở trước mặt, “Khương Viên, cô đây là”
Khương Viên nâng đôi mày tinh tế, đưa thẳng tay ra, thản nhiên nhìn anh, “K quen ng khác hầu hạ, cho nên gọi cho cậu, cậu k ngại chứ?”
Trác Tùy Hàng “”
Miệng anh giật giật, lập tức cảm thấy cô gái trc mặt như Từ Hi thái hậu, bản thân như Tiểu Lý Tử kêu là fai đến.
Cảm giác này quả thật khiến ng khác k thoải mái.
Anh nhìn ông chủ bằng ánh mắt uất ức: “Mộ tổng, nghỉ năm của tôi”
“Năm sau bù cho cậu” Mộ Nguyệt Sâm đi qa vỗ vai cậu nói rất bình thản.
Tim Trác Tùy Hàng như có ngàn con ngựa chạy qa, mặt lại k để lộ gì.
Anh biết, ông chủ mình nhất định bị Khương Viên thu mua, mới bán mình đi.
Mà lời nói năm sau bù này gạt con nít thì đc, gạt anh thì khó.
Anh dám tức k dám nói, nhìn muốn bao nhiêu uất ức có bấy nhiêu, đến Hạ Băng Khuynh lúc đi ngang qua cũng cho anh 1 ánh mắt thương cảm.
Nữ vương đại nhân khó hầu, ở bên vua như ở bên hổ.
“Nhanh lên, nặng chết r!” Khương Viên ái oán tay run rẩy một cách khoa trương.
Trác Tùy Hàng hết cách chỉ có thể nhận túi của Khương Viên, “Khương tỏng”
“Cậu đang tức giận?” Khương Viên nhìn anh.
Trác Tùy Hàng “K dám”
“K dám” Khương Viên mím môi, mắt liếc nghiêng cô, “Xem ra Khương Viên tôi làm phiền Trác tiên sinh có kì nghỉ đẹp rồi? Còn làm phiền cậu cùng mỹ nữ bikini phơi nắng?”
Trác Tùy Hàng cười khổ, “Kì nghỉ của tôi chỉ có bia, ánh dương và bãi cát, làm gì có mỹ nữ bikini?”
“Ồ?” Khương Viên như tin như k “Nhưng nhìn bộ dạng cũng k cam tâm lắm? Tôi ủy khuất cậu sao?”
Nói xong cô còn đưa tay chỉ lên tay Trác Tùy Hàng một cái.
Móng tay lướt qa da thịt để lại dấu vết nhạt, có chút đau, Trác Tùy Hàng chỉ có thể bất lực lắc đầu, “K có, có thể giúp Khương Viên là phúc của tôi.”
“Lời này thích nghe” Khương Viên lộ biểu cảm vui vẻ, đưa tay quạt mặt sau đó lại nhìn anh, k nói.
Tim Trác Tùy Hàng khẽ thở dài, lấy quạt nhỏ từ trong túi của cô ra, nhẹ giúp cô quạt.
Khương Viên mới hài lòng cười thâm sâu, mắt phượng nhìn anh, “Hì hì, trợ lý tốt như v, thật k biết Mộ Nguyệt Sâm đời trc cứu dãy ngân hà hay s mới tuyển đc cậu.”
“Khương tổng quá khen.” Tim Trác Tùy Hàng rất bất lực.
Anh ở tp S cũng là trợ lý vàng ai cũng phải nể 3 phần, nhưng bây h lại vì quạt cho mà đc khen, thật sự là tài lớn nhưng dùng làm chuyện nhỏ.
“K quá khen k quá khen” Khương Viên gật đầu liên tục biểu thị bản thân cực kỳ nghiêm túc khen anh,” Anh biết k? Tôi tìm rất nhiều trợ lý r nhưng tại s đều ngu xuẩn như v?”
Trác Tùy Hàng chỉ thuận theo lời cô hỏi, “Tại s?”
“Cậu biết k?” Khương Viên hừ lạnh 1 tiếng thể hiện sự k vui của mình,”Họ k nhớ đc dầu gội tôi thích, quên nhiệt độ cafe tôi hay uống, ngu chết đc!”
- -------- ----------