Hạ Băng Khuynh hừ một tiếng, “Mộ Nguyệt Sâm, rốt cuộc anh muốn thế nào?”
“E nói chuyện r” A cười trầm 1 tiếng, mắt khôi phục lại chút tia sáng.
Không khí nóng bỏng, Hạ Băng Khuynh hoảng loạn.
Tiếng cười của anh như trước đây, thả lỏng, hiền hòa.
Giống như cứ cười như v liền có thể quay lại 2 năm trc, tất cả mọi tổn thương đều xóa đi.
Nhưng.
Chỉ là giống như mà thôi.
Hạ Băng Khuynh nâng tay chống lên giữa 2 ng, “Tôi tắm xong r, anh từ từ tắm”
Cố gắng giả bộ mình k đỏ mặt, cố gắng giả bộ tim k đập nhanh, cố gắng lờ đi sự ái muội.
Như là ng cô dán chặt k fai con người mà là mô hình.
Mô hình.
Nhưng mô hình k có nhiệt độ nóng bỏng, k có đỉnh cô, k có thứ dài cứng kia.
Cô phiền muộn cào tóc, thật muốn điên r!
Còn k đứng dậy cô cảm thấy mình k bị chìm trong nước cũng chết đuối!
Advertisement / Quảng cáo
Dấu hiệu ng đàn ông này tiêm vào não cô như muốn tiêu hủy khả năng suy ngĩ của cô!
Mộ Nguyệt Sâm nhìn xương quai xanh của cô, rất muốn ôm cô thêm tí.
Mà trên thực tế, anh cũng làm v.
Tay ôm chặt eo cô, k cho cô đi, “Vừa mới tắm lâu v, đột ngột đứng lên sẽ khó thở.”
“Cần anh quản?” Hạ Băng Khuynh trợn mắt, cô có nền tảng y học đc k?
Khó thở có tỉ lệ rất thấp, hơn nữa cơ thể cô k tệ.
“E xác định muốn đứng dậy?” Mắt Mộ Nguyệt Sâm trầm xuống, ngữ điệu k lộ thanh sắc, “Tuy khả năng ngất đi rất thấp nhưng anh đảm bảo chỉ cần sau khi e ngất tôi sẽ muốn làm gì làm.”
“Anh--. lưu manh thối!” Hạ Băng Khuynh tức đến đấm 1 cái qua!
Tên vô sỉ!
“E nghĩ đi đâu v?” Giọng anh dịu dàng, “Tôi chỉ là nói nếu e ngất đi tôi giúp e hô hấp nhân tạo mà thôi.”
Hạ Băng Khuynh “”
Cơn tức nghẹn ở ngực k lên cũng k xuống.
Rõ ràng anh có ý đó lại giả bộ vô tội, giả bộ nghiêm túc!
“A thật sự là vô sỉ đứng nhất thiên hạ!” Cô tức r, đánh tay anh ra, cả nằm dừa vào góc bồn tắm, 2 tay ôm ngực.
Advertisement / Quảng cáo
“Đứng nhất thiên hạ?” Mộ Nguyệt Sâm như rất hưng thú với 4 chữ này.
“K có ý khen anh!” Hạ Băng Khuynh sắp điên, tên này quả thực yêu tinh hành hạ người khác!
“Thực ra đứng nhất thiên hạ không tôi cũng k quan tâm.” Mộ Nguyệt Sâm lại đột nhiên thấp giọng.
Cách không khí nóng, anh cứ thế nhìn cô, k đến gần cũng k lùi lại.
Giọng anh thấp như v, lại như bị nước nhuốm cảm giác v, mang chút ẩm ướt, như là chạm vào nước v, “Tôi chỉ quan tâm trong lòng e tôi có phải đứng nhất k?”
Hạ Băng Khuynh ngây ng.
Anh chuyển chủ đề quá nhanh, cô có chút k theo kịp suy nghĩ của anh.
Dù hơi nóng lan tràn nhưng cô vẫn nhìn rõ sự nghiêm túc trong mắt anh.
Vừa là cái lưới thảy ra v, cô k thoát đc, chỉ có thể cứ thế bị bao vây.
Lời thả ra, 2 ng đều trầm mặc.
Duy chỉ có nước chảy k tiếng, từ ngực truyền ra từng đợt gợn sóng, như muốn đưa nhịp tim của bên này sang bên kia để đối phương biết.
Hạ Băng Khuynh cắn môi dứt khoát quay ng bò đến góc bồn tắm, đối mặt với cửa sổ bên ngoài.
Bầu trời đêm đen mà đẹp, những ngôi sao trên đó tỏa ra như những viên kim cương vậy.
- -------- ----------