Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch

56807.

“Tớ thấy chắc thật r!” Tiêu Nhân gật đầu.

Mọi ng đều gật đầu.

Hạ Băng Khuynh nửa tin nửa k nhìn biển, gió đột nhiên mạnh lên, thổi cả cát lên, mang sự quỷ dị khó tả.

Cô lập tức quay đầu khẩn trương nhìn hướng biệt thự, còn chưa nghĩ gì đã đứng dậy.

Lại chạm vào khuôn ngực ấm áp.

Là Mộ Nguyệt Sâm.

Hạ Băng Khuynh ngây ng.

Sau lưng đột nhiên truyền đến tiếng cười lớn, cả đám bạn chết tiệt 1 ng cười sảng khoái hơn 1 ng, “Ê, Băng Khuynh, IQ cao đều dùng cho chỗ nào r? Một câu chuyện quỷ mà cũng tin!”

Là Ôn Nhã Liên

Tên khốn k có tiết tháo!

Hạ Băng Khuynh tức k thôi, đỏ mặt quay lại trừng họ, “Ê, các ng cảm thấy chơi rất vui đúng k?”

“Đương nhiên vui r!” Quản Dung Khiêm vừa nãy thần bí cười ái muội nói, “A cảm thấy klq đến IQ, là vì ng bị “yêu biển” bắt là Mộ Nguyệt Sâm, cho nên em ấy mới khẩn trương như v!”


Advertisement / Quảng cáo

Khương Viên gật đầu, “Có lí! Băng Khuynh! E cảm thấy s?”

Mấy ng này đào bẫy cho cô nhảy vào!

Hạ Băng Khuynh chỉ họ, “Các, các ng”

“Là tốt cho cậu thôi, nếu k cậu nghĩ cái tính cứng đầu của cậu, đến lúc nào mới chịu làm lành?” Tiêu Nhân cũng đồng ý gật đầu.

Mấy ng này bắt đầu chèn ý IQ và EQ của cô s?

Ha

Hạ Băng Khuynh cười lạnh 1 tiếng, ngẩng đầu nhìn Mộ Nguyệt Sâm” Anh thì s? Cũng là cố ý s? Cùng bọn với họ?”

“Anh” Mộ Nguyệt Sâm muốn nói anh k có.

“Em gái Băng Khuynh, có cố ý k có quan trọng k?” Khương Viên chân trần đi qa, 1 tay để lên vai Hạ Băng Khuynh, “Sự căng thẳng và quan tâm của e lúc nãy là thật, v là đủ r!”

Hạ Băng Khuynh hận k thể ném cô xuống biển!

Cái gì là lãnh đạo mất tích, cái gì yêu biển hát hò! Nữ nhân này quả thật là ảnh hậu trời sinh!


“E quan tâm anh?” Mắt Mộ Nguyệt Sâm sáng lên, trong mắt đầy ánh sáng, “Sợ anh bị yêu biển bắt đi?”

Tuy lí do quan tâm khiến anh thấy ấu trĩ, nhưng như Khương Viên nói, có quan tâm mới là quan trọng nhất.

Advertisement / Quảng cáo

Tai Hạ Băng Khuynh nóng lên, cảm thấy tim mình như trái bong bóng v k chút lưu tình bị mọi ng nhìn thấu, còn để lại 1 đống lời khó nghe.

Khó chịu cực kỳ.

Bị 1 ng chơi r, cũng bị tất cả mọi ng chơi r.

Cô hung hăng nâng tay đẩy ngực Mộ Nguyệt Sâm, “Mới k có! Nghe họ nói bậy đi? Với IQ của tôi s k thấy họ diễn kịch đc? Anh biết cái gì gọi là tương kế tựu kế k?”

Cô đẩy rất manh, Mộ Nguyệt Sâm k chút phòng bị mà lùi mấy bước, đợi anh đứng vững Hạ Băng Khuynh đã k thấy bóng dáng đâu.

“Băng Khuynh” Anh chạy đuổi theo.

Lại bị Khương Viên kéo lại, “Ê, anh hiểu phụ nữ k? Bây h đuổi theo thì đáp án sẽ đổi s? Fai đợi 1 chút để em ấy điều chỉnh lại tâm trạng đã!”

“Nhưng” Mộ Nguyệt Sâm nhìn hướng Hạ Băng Khuynh chạy đi.

Đó là rừng bên trong k có đèn, chỉ có bóng cây in lên cát thuận theo gió mà nhảy múa.

“E ấy là pháp y, a lo e ấy sợ mấy này? Vừa nãy chỉ là lo lắng nên bị rối loạn mà thôi.”

Lo lắng rối loạn.

4 chữ này khiến Mộ Nguyệt Sâm nghe đến rất thoải mái, anh đứng tại chỗ 1 chút r quyết định tạm thời k đuổi theo.

- -------- ----------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận